Bá Võ

Chương 2221 - Mưu đồ tham thiên (2)

Trang quý phi không khỏi quay đầu nhìn bóng người mặc giáp vàng đứng sừng sững trên tầng mây thứ ba kia.
Hắn cao cao tại thượng, lạnh lùng vô tình, bễ nghễ quan sát chúng.
Trang quý phi không khỏi phát ra tiếng rít giận dữ, nàng kích thích huyết nguyên, gia tăng tốc độ.
Nàng bay đến trước một cây đại thụ cao khoảng chín, mười trượng ở cách đó 700 dặm.
Kiến chúa của chúng đang phục sinh ở bên trong cây đại thụ này.
Nó hấp thu tất cả nguyên lực của đại thụ, khiến cái cây này khô héo, sau đó chui ra từ trong thân cây.
Tuy nhiên, hình thể của kiến chúa đã nhỏ hơn một vòng, toàn thân là chất nhầy, khí tức uể oải, giáp xác vốn đỏ tươi cũng trở nên hơi trắng bệch.
“Mẫu hậu!”
Trang quý phi quỳ một chân, sắc mặt trắng bệch: “Là nữ nhi tính sai, liên lụy mẫu hậu phải chịu nỗi khổ tái sinh…”
Đại La Nghĩ tộc tuy bất tử bất diệt, nhưng mà quá trình tái sinh cực kỳ đau đớn, đó là nỗi đau không khác gì hình phạt lăng trì của nhân tộc.
Vì vậy chúng nó hận Thánh hoàng đời thứ ba đến tận xương tủy, kiến càng mạnh thì trải qua tử vong càng nhiều.
Thánh hoàng đời thứ ba dùng dùng chục lần, hàng trăm lần tử vong để tiêu diệt sức mạnh của chúng.
“Không sao! Cũng không phải lần đầu tiên!”
Kiến chúa yếu ớt giơ chân lên, sau đó dùng đôi mắt kép nhìn lên bầu trời.
Nó lập tức nhận đủ tin tức từ mạng lưới thần thức, hiểu rõ tình hình bây giờ.
“Vô Cực Đao Quân này… hắn muốn ép chúng ta đi lên phía bắc đúng không?”
“Cũng chỉ có khả năng này!”
Giọng nói của Trang quý phi hơi khó khăn: “Mẫu hậu đại nhân, ta cho rằng hắn không có ý tốt. Chúng ta phải nghĩ cách thoát khỏi đây, không thể làm theo ý của hắn.”
Sở Hi Thanh ép chúng lên phương bắc, dụng ý đã rất rõ ràng.
Trong khoảng thời gian này, đã có rất nhiều Đại La Nghĩ tộc chết trận phục sinh từ các loại cây cỏ chung quanh.
Bình thường đều là phạm vi trăm dặm, mạnh hơn một chút thì có thể mở rộng đến 300 dặm, thậm chí là ngàn dặm.
Nếu như chung quanh không có cây cỏ, thì phạm vi sẽ xa hơn, chỉ là sẽ mất nhiều lực lượng hơn khi phục sinh.
Để Trang quý phi tức giận và bất đắc dĩ là, phàm là Nghĩ tộc tái sinh ở hai phía đông tây, tất cả đều bị Sở Hi Thanh giết chết đầu tiên.
Trái lại thì những Nghĩ tộc tái sinh ở phía bắc, Sở Hi Thanh sẽ mặc kệ chúng.
“Không có ý tốt? Đây chẳng phải chuyện đương nhiên sao?”
Kiến chúa cười lạnh: “Chúng ta và nhân tộc có thù sâu như biển. Vì thế nên Thánh hoàng đời thứ ba cũng tốt, Huyết Nhai Đao Quân cũng được, tất cả bọn họ đều muốn diệt bộ tộc ta, chỉ là không làm được thôi.”
Nó vừa nói bằng ngôn ngữ của Nghĩ tộc, vừa nhìn về phía bầu trời, nhìn về phía Sở Hi Thanh giống như thần linh nhìn xuống chúng nó.
Vô Cực Đao Quân này có biện pháp diệt tộc Đại La Nghĩ tộc sao?
Không thể nào!
Tuy nhiên, vẫn phải nghĩ cách, không thể làm theo ý đồ của thằng nhãi ranh này được!
Lúc này, mạng lưới thần thức cũng có ý kiến không khác là bao.
“Tập hợp toàn bộ lực lượng để xông một lần, lợi dụng bí pháp đột phá thì hắn cản được sao?”
Kiến chúa nghĩ thầm, cái này chỉ sợ cũng không dễ.
Chúng nó vẫn không biết phạm vi bao phủ cực hạn của Thần Ý Cấm Thiên và Thần Kính Thiên Đao của Sở Hi Thanh.
Tuy nhiên…
Đôi mắt kép của nó lóe sáng, lời nói còn ngậm ý quyết tử: “Vậy thì thử một lần!”
Khoảnh khắc này, nó lợi dụng mạng lưới thần thức, lại lấy khí huyết và tinh nguyên của 1200 vạn Nghĩ tộc.
Kiến chúa không biết Sở Hi Thanh có biện pháp giết chúng hay không, nhưng không thể không phòng.
Vì vậy dù thế nào thì vẫn phải thử một chút.
Với năng lặc và đặc tính của chủng tộc chúng, dù cuối cùng chỉ chạy được ba, năm cái, thì cũng có thể giúp toàn tộc.
Chúng nó tuyệt đối không thể bị tên này một lưới bắt hết.
Cũng đúng lúc này, mười đạo huyết quang chợt bắn về mười phương hướng khác nhau.
Đây là độn pháp của Đại La Nghĩ tộc, khá tương tự với pháp Thiên Cương ‘Chính Lập Vô Ảnh’, có thể nhảy ra khỏi thời gian và không gian trong giây lát, tiến vào trạng thái hư ảo, từ đó trở nên vô ảnh vô hình, có thể loại bỏ tất cả ngoại lực.
Kiến chúa điều động lực lượng của toàn tộc, phụ trợ chúng triển khai bí thuật, vì vậy độn quang của mười đạo huyết sắc kia nhanh tựa thời gian, chỉ chớp mắt đã bay ra ngoài 3000 dặm.
Sở Hi Thanh đứng trên không trung lại hơi nhướng mày.
Bắt đầu liều mạng sớm như vậy sao?
Trả giá đắt như vậy, chỉ để đưa mười con kiến đực này thoát khỏi phạm vi Thần Ý Cấm Thiên của hắn.
Nhưng cũng không trách, giun dế còn muốn sống, huống chi… hắn suýt quên đám này chính là sâu kiến.
Sở Hi Thanh lắc đầu, sau đó thanh Thiên Lý Chiêu Nhiên đao trong tay hắn bỗng nhiên ‘cheng’ một tiếng.
Tuy rằng hắn không làm ra bất luận động tác gì, trên thân đao lại lóng lánh hàn quang.
Cùng lúc đó, thiên quy pháp tướng ở phía sau hắn… cũng chính là lực lượng thiên quy ngưng tụ thành một Sở Hi Thanh khác, phía sau đầu của hắn chợt xuất hiện vô số đường nét và sợi tơ hư ảo màu vàng óng.
Quỹ tích của chúng rất kỳ lạ, khuếch tán ra bốn phương tám hướng, giống như một tấm mạng nhện bao trùm toàn bộ thiên địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận