Bá Võ

Chương 717: Tinh huyết Nhai Tí (3)

“Bạch Tiểu Chiêu?”
Ban đầu, Sở Hi Thanh còn chưa xác định con Ngũ vĩ bạch điêu này chính là con ở bên trong bí cảnh Lâm Hải.
Dù sao thì sau khi Bạch Tiểu Chiêu nuốt tinh huyết của hắn, nó cũng chỉ có bốn đuôi thôi.
Tuy nhiên, Sở Hi Thanh lập tức phát hiện mình và con bạch điêu này có một loại tâm linh tương thông kỳ dị nào đó.
Đó là một loại cảm giác gần giống như thần niệm giao hòa.
Sở Hi Thanh thậm chí còn có thể mơ hồ cảm ứng được một chút ý nghĩ của Bạch Tiểu Chiêu.
Hắn lập tức phản ứng lại, cau chặt lông mày: “Lùi lại! Ngươi chạy đến tìm chết à?”
Nhớ là khi còn ở Lâm Hải, Bạch Tiểu Chiêu cũng chỉ có tu vị cửu phẩm thượng mà thôi.
Con tiểu yêu này có thiên phú cực cao, đủ để sánh vai với Tư Hoàng Tuyền khi đó, sau lưng cũng có Thánh đại của yêu tộc là Lê Sơn.
Vấn đề là yêu cầu trưởng thành khá chậm, cần thời gian dài để tích lũy yêu lực, để thân thể và yêu đan lột xác.
Hiện giờ, chỉ cách chuyện ở bí cảnh Lâm Hải nửa năm, tu vị của Bạch Tiểu Chiêu có thể tăng lên đến bát phẩm, thậm chí còn có thể chưa lên bát phẩm thượng.
Chút thực lực này, hoàn toàn là như giun như dế ở trước mặt đám người Huyết Phong Đạo này.
Có điều, giọng nói của Sở Hi Thanh đột nhiên im bặt.
Bởi vì Bạch Tiểu Chiêu bỗng nhiên tăng tốc, xẹt qua người Sở Hi Thanh, lao thẳng về phía Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương.
Ngay khi song phương tiếp cận đến khoảng cách năm mươi trượng, quanh người Bạch Tiểu Chiêu bỗng nhiên có một cơn lốc nổ tung.
Cơn lốc kia lập tức khuếch tán đến năm mươi trượng, nơi biên giới của cơn lốc lại như những lưỡi đao gió sắc bén.
Con ngươi Sở Hi Thanh nhất thời co lại.
Bạch Tiểu Chiêu thi triển thần thông hệ Phong, rõ ràng là đã có uy lực đạt đến ngũ phẩm thượng!
Yêu lực của Bạch Tiểu Chiêu thì lại cao đến lục phẩm thượng!
Sở Hi Thanh không thể nào tin nổi.
Con tiểu yêu này đã ăn linh đan diệu dược gì? Thế mà chỉ trong vòng nửa năm, tu vị lại tăng lên sáu cái cấp độ!
Sắc mặt của Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương cũng thay đổi.
Bóng người của hắn hơi dừng lại, trường kiếm trong tay lập tức rút xuống hơn ba mươi đạo kiếm ảnh.
Kiếm cương màu máu nhằng nhịt khắp nơi, cắn nát rất nhiều đao gió ở chung quanh.
Ngay khi Ngự Xích Dương toàn lực ứng phó với những lưỡi đao gió sắc bén này, bóng người của Ngũ vĩ bạch điêu đã bắn ra từ trong cơn lốc.
Đôi móng sắc bén của nó dùng tốc độ vượt qua khỏi thị lực cực hạn của Ngự Xích Dương, hơn nữa còn cực kỳ sắc nhọn, vô cùng sắc bén, có thể chống lại kiếm khí của Ngự Xích Dương.
Trong vòng ba cái hô hấp ngắn ngủi, một người một yêu đã giao thủ không dưới sáu mươi hiệp, móng vuốt và lưỡi kiếm giao phong, tuôn ra vô số tia lửa chói mắt.
Tiếng leng keng nổ vang ở trên mặt sông, cương lực sắc bén quét ngang bốn phía, có vô số đao gió và kiếm khí và chạm vào nhau, làm cho mặt sông nổi lên vô số cơn sóng.
Mà ngay khi Ngự Xích Dương và Bạch Tiểu Chiêu giao thủ đến sáu mươi bảy hiệp, da đầu hắn bỗng nhiên tê dại, toàn thân sởn cả tóc gáy.
Bởi vì ở bên trong cuồng phong, lại có một đạo hàn mang cực kỳ sắc bén khác.
Đó chính là Tốn Phong Chấn Lôi đao của Sở Hi Thanh!
Khi Bạch Tiểu Chiêu và Ngự Xích Dương giao thủ, Sở Hi Thanh quyết đoán quay trở lại, liên thủ với Bạch Tiểu Chiêu.
Hắn vừa ra tay, chính là sát chiêu.
Thẻ cực chiêu Tần Mộc Ca thất phẩm thượng: Thần Phong Minh Kính Đao – Tam Tương Thần Đao!
Một đao này, đem ba loại sức mạnh Phong, Vân, Lôi của hắn hòa vào thành một thể, ánh đao kia hoàn toàn dung hợp gió vô tướng, mây vô thường, lôi biến ảo!
Sở Hi Thanh thậm chí còn hòa một chút Thiên chi đạo vận của Bạch Mã Phi Mã vào trong đó, cố gắng dùng một đòn giết chết Ngự Xích Dương!
Ngự Xích Dương cũng đã có cảm ứng khi Sở Hi Thanh xuất đao, nhưng mãi đến khi thanh Tốn Phong Chấn Lôi đao của Sở Hi Thanh tiếp cận đến trước người ba tấc, thì hắn vẫn không thể nắm giữ vị trí chính xác của một đao này!
Kiếm trong tay hắn liên tục làm ra ba động tác đón đỡ, nhưng đều đánh vào khoảng không.
Trên trán Ngự Xích Dương đã có vô số mồ hôi lạnh, nỗi lòng thì lại lạnh như băng.
Sẽ chết!
Hắn làm thế nào thì cũng không ngăn nổi một đao này, nếu tiếp tục ở lại thì sẽ chết chắc!
Ngự Xích Dương nghĩ đến đây, lập tức bóp nát một viên ngọc phù Lôi độn tứ phẩm ở trong ống tay áo.
Đây là đồ vật giữ tính mạng có giá trị gần mười vạn lượng bạc, toàn thân hắn lập tức hóa thành điện quang màu tím, lao thẳng về phía bờ.
Tuy nhiên, ánh đao của Sở Hi Thanh vẫn chém được một nhát trước khi đạo lôi quang màu tím này bay đi.
Khi bóng người của Ngự Xích Dương hiện ra ở trên bờ sông cách đó bảy dặm, thì miệng mũi của hắn đã chảy máu, ngực bụng cũng có một vết thương cực lớn.
Lá phổi và dạ dày của hắn đã bị chém ra, vị trí trái tim cũng có một vết thương nhạt, máu thịt be bét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận