Bá Võ

Chương 2005 - Thiên Đạo Thạch Lâm (2)

Sau đó, Sở Hi Thanh lại cảm nhận thức ‘cực chiêu Tru Thần’ kia, rồi không cam lòng mà ‘chậc’ một tiếng.
“Thực sự là phiền phức!”
Vị Ngụy quốc công đời đầu của Sở gia cũng là một người kinh tài tuyệt diễm.
Tuy rằng hắn bị Huyết Nhai Đao Quân ép một đầu, nhưng đổi lại thành bất kỳ một thời đại nào ngoại Huyết Nhai, hắn đều sẽ là tuyệt đại thiên kiêu che đậy thiên hạ.
Vị này không chỉ tu luyện kiếm pháp gia truyền của Sở gia đến nhị phẩm, mà còn tự tay bù đắp và sửa chữa công pháp, đế nó nhắm thẳng vào Siêu Phẩm, sau đó còn tự nghĩ ra hai thức ‘cực chiêu Tru Thần’, từ đó có thể sánh vai với Huyết Nhai Đao Quân khi một đấu một.
Nhưng hai thức cực chiêu này lại xây dựng từ huyết mạch Vạn Tượng của Sở gia.
Trong đó còn có một thức nhất định phải nhờ vào ‘Câu Trần tinh quân’.
Vấn đề là Sở Hi Thanh vừa không có huyết mạch Vạn Tượng, hắn triệu hoán ‘Câu Trần tinh quân’, cũng kém xa bộ ‘ngôi sao La Hầu’ kia.
Sở Hi Thanh lắc lắc đầu, lập tức lắc mình rời khỏi tòa cung điện này.
Vẫn là Quang âm Thuấn Bộ, Sở Hi Thanh vượt qua tầng tầng cấm chế, đi đến tòa cung điện thần bí thứ hai.
Tòa cung điện này gọi là Thiên Cung điện.
Sở Hi Thanh đứng ở trước cửa lớn, rồi cất bước đi vào trong, chỉ thấy bên trong là một cung đình chân chính.
Không! Quy cách còn hào hoa phú quý hơn cả cung đình bình thường, ví dụ như ngự bệ dưới hoàng tọa kia, bình thường chỉ là chín bậc, nhưng trong này lại là 12 bậc. Bên trong cung điện còn có 48 cái cột ngọc xinh đẹp được sắp xếp chỉnh tề.
Bên trên hoàng tọa là một bóng người vĩ đại, khí độ rộng lớn.
Hắn mặc một thân long bào, không đội mũ miện, mái tóc màu đen như thác nước, ngũ quan lạnh lùng, anh tư bộc phát, một đôi mắt ưng sắc bén nhìn về phía trước, ánh mắt sâu thẳm mà cơ trí, tựa như có thể nhìn thấu tất cả.
Sau lưng hoàng giả là ngàn vạn ánh sao, tựa như hư không vô ngần.
Sở Hi Thanh cảm thấy hoảng sợ.
Hắn âm thầm suy đoán thân phận của người này.
Thiên Cung điện?
Từ Vi thần cực, Câu Trần thiên cung.
Thời cổ đại, cung điện mà Câu Trần tinh quân sử dụng trong thiên cung, chính là Thiên Cung điện.
Chẳng lẽ vị này chính là Câu Trần tinh quân đời đầu, được xưng là ‘Phụ Đế’ của thiên đình thời thưởng cổ?
Sở Hi Thanh híp mắt lại, sau đó dứt khoát dùng Quang âm Thuấn Bộ tiến lên.
Sở Hi Thanh không cảm nhận được bất cứ nguy hiểm nào.
Tuy rằng vị hoàng giả bên trong điện có khí thế lớn lao, bễ nghễ thiên hạ, tựa như giơ tay nhấc chân đều sẽ làm cho tất cả thiên quy đạo luật trong thiên địa run rẩy và gào thét vì hắn.
Sở Hi Thanh lại cảm thấy khí thế của vị này rất kinh người, nhưng thật ra chỉ là thùng rỗng, tốt mã dẻ cùi.
Tuy nhiên, hắn cũng không dám đi xa, chỉ đi đến giữa cung điện.
Khi bóng người của hắn vừa mới dừng lại, vị hoàng giả kia bỗng nhiên cúi đầu, nhìn về phía Sở Hi Thanh.
Khoảnh khắc này, toàn bộ nguyên thần của Sở Hi Thanh đều cứng ngắc, không thể động đậy, con ngươi cũng hoàn toàn mất tiêu cự.
Hắn cảm giác như một cái tinh không hoàn chỉnh chợt xuất hiện trong đầu hắn, sau đó đồng loạt rơi rụng.
Ngàn vạn ngôi sao đều rơi rụng về phía hắn, ‘sao Câu Trần’ lại đặc biệt chói mắt.
Lấy ‘Câu Trần’ làm trụ cột, vô số thiên quy tuần hoàn, bện ra toàn bộ tinh không.
Chỉ vẻn vẹn một nháy mắt, nguyên thần mạnh mẽ của Sở Hi Thanh đã không chịu nổi gánh nặng, sắp sửa bị nát vụn.
Hắn thất khiếu chảy máu, liều mạng muốn lui ra khỏi cung điện, lui ra khỏi mộng cảnh, nhưng không thể toại nguyện.
Có điều, ngay khi nguyên thần của Sở Hi Thanh sắp nát vụn, cảnh tượng tinh không trong ý thức hải của hắn bỗng nhiên biến mất không còn tăm tích.
Sở Hi Thanh còn có thể nhìn thấy trên mặt vị hoàng giả ngồi trên ngự tọa kia hiện ra một tia ý cười khó hiểu.
Một cái chớp mắt tiếp theo, thân thể của bị hoàng giả kia vỡ nát, hóa thành từng điểm linh quang, bay thẳng về phía mi tâm của Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh vô thức tránh né.
Hắn cảm giác những linh quang này hội tụ về phía mình, chưa chắc đã là việc xấu.
Chỉ là hắn trời sinh cẩn thận, trước khi làm rõ những linh quang này là thứ gì, thì tuyệt đối không dám để chúng rót vào trong cơ thể mình.
Nhưng Sở Hi Thanh lại phát hiện, né tránh chỉ là phí công, dù hắn có né thế nào cũng là vô dụng.
Cái gì mà Vân Ảnh Thuấn Thân, nào là Quang âm Thuấn Bộ, nào là Thần Hành Vô Tướng và Tru Thiên Đao, tất cả đều vô dụng, những linh quang kia vẫn ngưng tụ tại mi tâm của hắn, rót vào trong ý thức hải của hắn, từ từ giao hòa thành một thể với ‘Thần Tâm’ của hắn.
Giây lát sau, tất cả linh quang đã hòa vào trong Thần Tâm, Sở Hi Thanh phát hiện Thần Tâm của mình đã biến hóa.
Thần Tâm (cấp 4/ Câu Trần): Thần Tâm của ngươi dung hợp hoàn mỹ với lực lượng tinh hồn của Câu Trần Đế Quân đời đầu, ngươi kế thừa một bộ phận quyền hành của Câu Trần Đế Quân đời đầu, quyền hạn trong thiên quy Như Ý của ngươi đã tăng lên, Thần Tâm Như Ý Đao của ngươi có thể thích làm gì thì làm, có thể tiến thêm một bước vặn vẹo vạn vật và thiên quy đạo luật trên thế gian.
Chú 1: Tinh hồn ẩn giấu trong Thần Tâm đang thức tỉnh.
Chú 2: Ngươi có thể dùng 1 điểm thiên nguyên để đổi Thống Thiên chân ý tầng 32, Nhiếp Thiên chân ý tầng 32 trong võ đạo bảo khố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận