Bá Võ

Chương 1829: Đây là thần linh

Nơi này là một không gian khổng lồ, dài rộng phải ngàn trượng.
“Chính là nơi này!”
Sở Hi Thanh nhìn thạch đàn ba tầng trên dưới, đường kinh ba trăm trượng ở bên dưới, trong mắt hắn liền hiện ra ánh sáng lộng lẫy.
“Đây là…” Bá Thiên Lai đưa mắt nhìn quanh, giọng nói hơi khó hiểu: “Kỳ chủ, nơi này hình như không phải là ‘vùng đất Hỗn Độn’?”
Vô Tướng thần tông sẽ không đưa tình báo sai lầm chứ?
Với lại hắn thấy rất kỳ lạ.
“Không có thì không có.” Sở Hi Thanh mỉm cười: “Ta tới nơi này không phải để hoàn thành ‘nghi thức’.”
Bá Thiên Lai nhíu mày, đang định hỏi cho rõ ràng.
Tiếu Cuồng Long chợt mở miệng: “Kỳ chủ đã lên cấp tứ phẩm thượng? Ngươi đã hoàn thành ‘nghi thức’ Vô Tướng công từ trước rồi?”
Hắn có thiên phú đặc thù, đã cảm nhận được khí cơ của Sở Hi Thanh và con tiểu Nhai Tí kia.
Tiếu Cuồng Long vừa nói xong, ba người Cô Minh Nguyệt, Phong Liên Thành và Bá Thiên Lai đều run lên.
Bọn họ đều mờ mịt.
Sở Hi Thanh hoàn thành nghi thức từ bao giờ?
Thời gian gần đây, bọn họ đều nhìn chằm chằm vào hắn mà.
Sở Hi Thanh nhìn Tiếu Cuồng Long một chút, sau đó lại thấy buồn cười, ném bốn quyển trục ra ngoài: “Các ngươi ký Thần khế này đi! Bằng không ta không tin được các ngươi, lần hành động này rất lớn, không thể tiết lộ được.”
Tiếu Cuồng Long tiếp nhận quyển trục, liếc mắt nhìn qua lại phát hiện nội dung rất đơn giản, chính là không thể dùng bất kỳ phương thức nào để tiết lộ thôi, mãi đến tận hai tháng sau mới kết thúc.
Tiếu Cuồng Long nhíu mày một cái, liền dứt ký tên đè dấu tay.
Tần Mộc Ca ở ngay bên cạnh, sát cơ lạnh lẽo đang khóa chặt nguyên thần của bọn họ.
Mấy người Tiếu Cuồng Long căn bản là không có cơ hội lựa chọn!
Nếu như không ký, vậy thì chết!
Sở Hi Thanh thì lại tiếp tục nhìn vào tòa thạch đàn khổng lồ ở bên dưới.
“Chư vị, các ngươi có biết đây là nơi nào không? Có biết ta đến đây để làm gì không?”
Vẻ mặt bốn người hơi động, đều nhìn men theo ánh mắt của Sở Hi Thanh.
Lúc này, Cô Minh Nguyệt bỗng nhiên bỗng nhiên nghĩ đến thứ gì, con ngươi co rút lại: “Đây… chẳng lẽ là trận pháp để tiến vào Thái Vi Viên?!!!!!”
Hành trình lên cấp tứ phẩm này, thật ra là một phép che mắt!
Khóe môi Sở Hi Thanh không khỏi cong lên!
Sắc mặt đám người Cô Minh Nguyệt và Bá Thiên Lai lại đại biến.
Giọng nói của Tiếu Cuồng Long khàn khàn: “Ngày xưa, Thái Vi Viên chìm vào đáy biển, đến nay vẫn không ai tìm thấy. Nghe nói kỳ chủ từng hỗ trợ Mộc Kiếm Tiên, mà Mộc Kiếm Tiên là thái thượng trưởng lão của Thái Vi Viên, chẳng lẽ Mộc Kiếm Tiên đã báo cho Kỳ chủ biết tòa trận pháp nào, nó có thể tiến vào Thái Vi Viên?”
Ngũ tạng của Tiếu Cuồng Long như thiêu như đốt.
Nếu biết Sở Hi Thanh muốn đến Thái Vi Viên, Ngự Thần tông phía sau hắn nhất định sẽ không tiếc tất cả, dùng mọi khả năng để đến đây ngăn cản tranh cướp.
Đây không phải là một nơi tu hành của tán tu như Vân Hải tiên cung, mà là sơn môn của một thần tông nhất phẩm, huy hoàng hơn hai vạn năm.
Truyền thừa của Thái Vi Viên, thần bảo của Thái Vi Viên, linh dược của Thái Vi Viên, tích lũy của Thái Vi Viên, còn cả Điều Đình Tạo Hóa cấp bậc Vĩnh Hằng mà Thái Vi Viên vẫn chưa hoàn thành kia, tất cả đều bị vô số người mơ ước.
Bắt đầu từ khi Mộc Kiếm Tiên đăng thần, tất cả tông môn và thế lực trên giang hồ đều ý thức được, Thái Vi Viên sắp xuất thế.
Hầu như tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào Mộc Kiếm Tiên và Vô Tướng thần tông.
Bọn họ nhìn chằm chằm vào những siêu nhất phẩm như Lý Trường Sinh, Tố Phong Đao, thậm chí là hướng đi của ba vị Siêu Phẩm kia.
Ngự Thần tông còn dùng hai vị thuật sư nhị phẩm, lợi dụng thần bảo để tính toán và suy diễn bất kỳ biến hóa nào có liên quan đến Thái Vi Viên.
Sự thật cũng xác minh suy đoán của bọn họ.
Nửa năm qua, ngoại trừ Thiên Hạ Vô Đao – Mai Niệm Tuyết vẫn trấn áp ở Vạn Ma quật ra, ba vị có sức chiến đấu Siêu Phẩm còn lại là Thiên Hạ Phong Đao – Tố Phong Đao, Già Thiên Kiếm Thánh – Mạch Đan Thư, Thần Ấn Phiên Thiên, Tụ Lý Càn Khôn – Trầm Nguyên đều không để ý đến thương thế của bản thân, lên thuyền du đãng trên Đông Hải, tựa như đang tìm kiếm tung tích của Thái Vi Viên.
Ngay cả tông chủ Lý Trường Sinh cũng thỉnh thoảng chạy đến Đông Hải, tìm tòi chung quanh.
Khi ánh mắt của tất cả mọi người bị dẫn ra biển, khi các cao thủ siêu nhất phẩm và Siêu Phẩm của các thần tông đều hội tụ ở Đông Hải, thì Vô Tướng thần tông lại giao chuyện mở Thái Vi Viên cho Sở Hi Thanh.
Đây rõ ràng là minh tu sạn đạo, ám độ trần thương!
Sở Hi Thanh này cũng nham hiểm giả dối đến cực điểm.
Hắn lấy lý do hoàn thành nghi thức để lên phương bắc, che đậy ánh mắt của thế lực khắp nơi.
Do vị này có ý đồ thăng cấp khiến cho nhiều cao thủ tham dự vào, cũng làm nhiều loạn thiên cơ và tinh tượng.
Mọi người đều biết, khi liên quan đến càng nhiều cao thủ, thì thiên cơ càng nhiễu loạn, càng khó suy đoán hơn.
Không ai ngờ được, hắn đến đây là để thu Thái Vi Viên cho Vô Tướng thần tông.
“Tiếu hộ pháp biết rất nhiều nha!”
Sở Hi Thanh cười tủm tỉm: “Theo Mộc Kiếm Tiên nói, sau khi mở trận pháp nơi này, xác thực là có thể vào Thái Vi Viên, hơn nữa còn có thể tránh khỏi đại trận phòng hộ ở bên ngoài, tiến thẳng vào nơi sâu xa trong Thái Vi Viên.”
“Vì chuyện này quá quan trọng, không thể nói ngoài miệng, vì vậy bản tọa chưa từng nói rõ, mong chư vị hộ pháp thứ lỗi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận