Bá Võ

Chương 1295: Chiến đấu trong mây mù (2)

Ầm!
Theo lôi đình đầy trời bị ánh đao tru diệt quá nửa, bóng người của Hề Lập Chí lại hiện ra.
Lúc này, trên người hắn đã có một vết thương rất khủng bố, kéo dài từ trán xuống đến tận bụng.
Nơi mi tâm đã bị đao cương phá vào tủy não, lục phủ ngũ tạng trong bụng cũng bị đánh nát.
Ánh mắt Hề Lập Chí bình tĩnh nhìn Sở Hi Thanh với vẻ không thể tin.
“Tam phẩm?”
Sở Hi Thanh trước mắt này, không nói đến sức mạnh, thần niệm, mà cả võ ý cũng được người ta kéo lên đến cấp độ tam phẩm!
Vô Cực Trảm của Sở Hi Thanh thì đúng là bí pháp đáng sợ đến cực đoan.
Trước khi tiến vào Vân Hải tiên cung, hắn cũng là một tứ phẩm thượng, nắm giữ thánh truyền Lôi Thiên Kiếm! Một thân tu vị chỉ kém nửa bước là có thể bước vào tam phẩm!
Hắn vốn tưởng mình sẽ không chết uất ức như vậy.
Dưới lưỡi đao của Sở Hi Thanh ngày hôm nay, lại không đỡ nổi một đòn.
Bởi vì người trong mây mù dày đặc kia đã khiến cho lực lượng, võ ý của hắn bọn họ đổi chiều, ngoài ra còn thay đổi khoảng cách giữa bọn họ.
“Hay cho Bình Thiên Kiếm. . .”
Khi Hề Lập Chí nói ra câu này, thân thể và nguyên thần của hắn đã nổ tung, hóa thành bụi đất.
Sau khi Sở Hi Thanh chém ra một đao thì không để ý đến người này nữa, hắn dùng lực lượng thần thức để cảm ứng vào tìm kiếm những đối thủ khác.
Sau đó, trong mắt hắn lại hiện ra một tia dị dạng.
Đối thủ của bọn họ đã không còn?
Khí cơ của sáu người Bắc Minh cung đều đã biến mất, bao quát cả Thần Côn đại trưởng lão, hoàn toàn không tìm được, hoặc là đã suy yếu đến cực điểm, rơi vào trạng thái trọng thương.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, Thần Côn đại trưởng lão nhất định đã chết trong tay Sở Vân Vân.
Dám thả mây mù trước mặt Bá Võ Vương, quả thực là lão thọ tinh chán sống, tự tìm đường chết.
Như vậy mấy người còn lại chết trong tay kẻ phương nào?
Sau đó Sở Hi Thanh liền thu hồi tâm tư, tiếp tục tìm kiếm kẻ địch ở trong mây mù.
Hắn không hề lo lắng phía sau.
Chu Lương Thần và tiểu Huyền Vũ đã hắn dặn dò, ở lại phía sau bao vệ Kiếm Tàng Phong và ‘Sở Vân Vân’.
Bây giờ hắn càng không lo lắng.
Vị Kiếm sư huynh kia của hắn quả thực là thâm tàng bất lộ.
Với thân phận song thánh truyền, cộng thêm một thanh Bình Thiên kiếm, đã đủ để đối kháng với một võ tu nhị phẩm rồi.
Mà kẻ nhìn như yếu nhất là Sở Vân Vân, thật ra lại là kẻ mạnh nhất trong số họ.
Hắn cũng không lo lắng cho Kế Tiễn Tiễn và Lục Loạn Ly.
Thực lực của Lục Loạn Ly không kém hắn, cảnh giới ngũ phẩm đã có thể sử dụng Đại Minh Vương Luân như thường rồi.
Còn về phần Kế Tiễn Tiễn. . .
Khi Sở Hi Thanh đang nghĩ đến hai thiếu nữ này, Kế Tiễn Tiễn đang vung tay lên, vẩy máu ở trên đôi trường đao trong tay.
Trước mặt nàng thì lại có hai người đang quỳ.
Ngũ quan của bọn họ khá bẹp, gương mặt giống như đầu cá, rất tương tự với Thần Côn đại trưởng lão.
Lúc này, mi tâm của hai người đều bị một vết thương dài và nhỏ phá tan.
Nhìn từ bên ngoài, vết thương này chỉ là một vết thương nhỏ, nhưng thật ra đã chém nát tủy não của bọn họ.
Sau khi võ tu tiến vào tứ phẩm, năng lực tái sinh cực mạnh, dù đầu bị chặt đứt thì cũng không đủ trí mạng.
Nhưng nguyên thần của hai người này cũng bị Kế Tiễn Tiễn đánh tan.
Bọn họ đã chết từ lâu, chỉ dựa vào một ít chấp niệm cuối cùng, một hơi cuối cùng để chống đỡ.
Miệng bọn họ há ra, tựa như muốn nói điều gì đó, nhưng lại không nói ra được.
“. . . Duy Ngã Vô Địch Đao?”
Thật ra thì thời Đại Tần gọi là Duy Ngã Độc Tôn Đao, nhưng do mạo phạm đế tôn, đổi thành Duy Ngã Vô Địch Đao.
“Vô Ảnh thần tiễn?”
Vô Ảnh thần tiễn là tiễn pháp, truyền thừa của nó cùng một mạch với Chính Lập Vô Ảnh trong ba mươi sáu pháp Thiên Cương của thuật sư.
Nó bao gồm Trụ Thiên chi pháp và Thái Hư chi pháp, tiến vào trạng thái hư ảo, do vậy nên vô ảnh vô hình.
Vừa rồi, Kế Tiễn Tiễn lại dùng pháp môn Vô Ảnh thần tiễn vào đao pháp, một chiêu liền giết chết bọn họ.
Kế Tiễn Tiễn lại không để ý đến hai kẻ này.
Nàng ngưng thần cảm ứng, tìm kiếm bóng người của Thần Côn đại trưởng lão.
Nàng tâm ý đã quyết, không lâu sau sẽ để cho thân phận nội quỷ này của mình có một kết thúc.
Vì vậy, nàng không lo sẽ bại lộ thân phận nữa.
Trước lúc đó, nàng không ngại trợ giúp Sở Hi Thanh ngăn cản Thần Côn đại trưởng lão.
Hiện giờ, ‘công thể’ của nàng đã được Kiếm Tàng Phong kéo lên đến tứ phẩm thượng.
Bên trong bí cảnh này, Kế Tiễn Tiễn có tự tin chiến thắng được Thần Côn đại trưởng lão!
Chỉ là khi Kế Tiễn Tiễn tản thần thức ra để tìm kiếm, trên mặt của nàng lại hiện ra vẻ ngoài ý muốn.
Khí cơ của Thần Côn đại trưởng lão đã không còn rồi!
Thần thức của nàng tìm khắp phạm vi ba mươi lăm trượng, nhưng vẫn không tìm được.
Người này rút rồi? Hay là che giấu tung tích?
Bạn cần đăng nhập để bình luận