Bá Võ

Chương 946: Sở Vô Địch (5)

Thiếu niên này không thẹn với cái tên Huyền Vô Thượng, khuôn mặt hắn xinh đẹp tuyệt luân, quanh người tràn đầy huyền ý.
Làm người ta giật mình chính là, còn có một con Huyết xà chín đầu đang quấn quanh người hắn, nó còn phun lưỡi rắn về phía Sở Hi Thanh.
Dục Giới Đệ Lục thiên là thần tông nhất phẩm của ma đạo, chủ tu Pháp tướng.
Cái gọi là Pháp tướng, chính là chỉ hình ảnh của chư pháp, có thể coi là phiên bản tăng cường của đao ý hóa hình, cũng có thể coi là ‘nghĩ vật hóa hình’ của võ tu.
Vạn Ma Thần Tướng đại pháp của Dục Giới Đệ Lục thiên, có thể lấy Pháp tướng của vạn loại yêu ma, luyện thành nguyên thần thứ hai, có thể nói vô cùng thần kỳ.
Pháp tướng của Huyền Vô Thượng chính là một con Ma Xà – Tương Liễu.
Sau khi Huyền Vô Thượng hiện thân, liền ngậm lấy vài phần kinh ngạc mà nhìn Sở Hi Thanh.
“Thú vị, không ngờ Huyền mỗ lại có thể nhận được lời khiêu chiến của ngươi? Sở Hi Thanh ngươi can đảm lắm.”
Sở Hi Thanh thấy buồn cười, thu hồi ánh mắt đánh giá.
“Lời nhảm ít thôi, trực tiếp bắt đầu đi.”
Huyền Vô Thượng nghe vậy thì cười đắc ý: “Nếu người đã vội vã đi tìm chết như vậy, thì ta sẽ cho ngươi toại nguyện.”
Hắn vào bí cảnh chính là vì cái đầu của Sở Mính và Sở Hi Thanh.
Tuy nhiên, trong đáy mắt của Huyền Vô Thượng vẫn hiện lên vài phần cảnh giác và đề phòng.
Đối phương có cản đảm khiêu chiến hắn, khẳng định là có chỗ dựa.
Tuy rằng Huyền Vô Thượng rất tự tin, nhưng không tự đại, hắn sẽ không bất cẩn trong việc chém giết.
Hắn nhất định sẽ dùng toàn bộ sức lực để ứng phó với người này.
Đúng lúc này, thanh chiến phủ cực lớn trên bầu trời đã rơi xuống.
Ầm!
Mười cái hô hấp sau, thanh chiến phủ kia đã chạm vào mặt đất, phát ra một tiếng ‘oanh’, tạo thành bụi mù ngập trời.
Lúc này, Huyền Vô Thượng lắc mình lùi về phía sau, dùng đao cản ở trước ngực.
Cùng lúc đó, Pháp tướng Tương Liễu của hắn cũng xuất hiện, chín cái đầu rắn đều cắn xé về phía kẻ địch.
Hắn nghĩ cẩn thận một phen, thử xem nền tảng của Sở Hi Thanh trước đã.
Khi chiến phủ rơi xuống, bóng người của Sở Hi Thanh đã lao thẳng về phía trước như một tia chớp.
Hắn đón lấy Pháp tướng Tương Liễu khổng lồ kia, lòng không hề sợ hãi.
Sau lưng Sở Hi Thanh đã hiện ra cự thú Nhai Tí, nó đã rít lên một tiếng, bắt đầu cắn xé với Tương Liễu kia.
Tuy rằng cự thú Nhai Tí không phải Pháp tướng, nhưng cường độ thần niệm của Sở Hi Thanh là gấp võ tu bình thường mấy chục lần, sức chiến đấu không chỉ vượt qua Tương Liễu một bậc, mà thậm chí còn phản xạ lại đòn tấn công của đối phương.
Cùng lúc đó, Sở Hi Thanh đã như khói như sương mà tập kích đến trước người Huyền Vô Thượng.
Sặc!
Đây là thức rút đao của Thần Phong Minh Kính Đao, Không Huyệt Lai Phong.
Điều khác biệt chính là, Sở Hi Thanh đã hòa bí pháp Vô Cực Trảm vào trong đó!
Huyền Vô Thượng đã sinh lòng lo lắng.
Hắn phát hiện mình không chỉ không nhìn thấy đao của Sở Hi Thanh, mà còn không cảm nhận được bóng người của Sở Hi Thanh.
Cái tên trước mắt này, thế mà lại mạnh hơn sự tưởng tượng của hắn đến mười lần!
Huyền Vô Thượng cố gắng lùi về sau, muốn kéo dài khoảng cách.
Nhưng Huyền Vô Thượng mới lùi được ba bước, một đạo ánh đao màu trắng ngọc đã lóe lên trước mắt hắn.
Một đao này bổ xuống từ phía trên bên trái, một đao bổ thẳng vào đỉnh đầu của Huyền Vô Thượng, mãi đến tận cổ mới ngừng.
Sở Hi Thanh khống chế đao rất chuẩn, trực tiếp đến cổ mới thôi.
Hắn sợ làm hỏng pháp bào ở trên người Huyền Vô Thượng, làm hỏng cái pháp khi ngũ phẩm này.
Sở Hi Thanh thu đao vào vỏ, đồng thời âm thầm cảm thấy buồn bực.
Cái Vô Cực Trảm này thật sự quá tốt, hắn sợ sau này mình sẽ có thói quen ỷ vào nó.
Mặc kệ là đối thủ nào, một chiêu Vô Cực Trảm liền có thể giải quyết, vậy các năng lực khác sẽ thoái hóa.
Sau đó, Sở Hi Thanh lại nhìn vào màn hình huỳnh quang hư ảo trước mắt mình.
Hắn muốn nhìn xem mình tăng bao nhiêu điểm huyết nguyên. . .
Sở Hi Thanh nhìn màn hình huỳnh quang hư ảo trước mắt, lông mày không khỏi nhíu chặt thành hình chữ xuyên.
Điểm huyết nguyên lại không tăng chút nào.
Trên đó vẫn là còn số 2413, nhìn qua thì nhiều hơn ba mươi điểm so với khi hắn chắn giết Thái Thúc Bá.
Vấn đề là hắn vừa mới đánh một trận ở bên ngoài, trong mười cái hô hấp mà đã quét ngang gần tám mươi đệ tử của Vô Thượng huyền tông và Huyết Bức sơn.
Những điểm huyết nguyên này đều là của đám người ở gần đó mang lại.
Sở Hi Thanh lập tức bừng tỉnh.
Một đao mà hắn chém giết Thái Thúc Bá kia, khiến đám thần linh này đã nhìn rõ thực lực của hắn.
Tiếp đó, trừ phi là Sở Hi Thanh thể hiện ra sức mạnh mới, bằng không thì dù hắn có đánh chết bao nhiêu người, thì cái nhìn của đám thần linh này với hắn cũng không thay đổi, tự nhiên là không có điểm huyết nguyên.
Sở Hi Thanh không khỏi chậc một tiếng, trong lòng cũng hiểu, muốn kéo lông dê của đám thần linh này, chỉ có thể chờ đến khi mình vào lục phẩm.
Hoặc là mình sử dụng huyết mạch Nhai Tí và lực lượng của thẻ nhân vật ở trận chiến sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận