Bá Võ

Chương 2328 - Nhận thì ngại (2)

Theo thời gian trôi qua, ánh mắt của hắn càng ngày càng ngưng trọng: “Quốc sư, sao ngươi không khuyên bệ hạ một chút? Lại cho phép hắn làm bậy như vậy?”
Tình huống của bọn họ đã rất gay go, vì sao còn để bệ hạ đùa với lửa?
Cự long thủy tinh ở phía trên cung điện lại thở dài một tiếng.
“Ta đã khuyên rồi, nhưng bệ hạ vẫn muốn thử một lần.”
Kiến Nguyên đế nghe vậy thì không khỏi xấu hổ.
Lửa giận trong ngực hắn đã sôi trào, nhưng lại chỉ có thể áp chế xuống.
Ánh mắt Kiến Nguyên đế âm trầm: “Tông chưởng giáo, vì sao không ra tay? Không có cơ hội sao?”
“Ta không thấy bất kỳ cơ hội nào.”
Tông Thần Hóa khẽ lắc đầu.
Nếu như có cơ hội giết chết Tần Mộc Ca, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Phải biết, ngày xưa khi Tần Mộc Ca chết, hắn cũng là một trong những kẻ đứng phía sau.
Tuy rằng làm vậy có thể khiến Sở Hi Thanh nổi giận, sẽ bị Vô Tướng thần tông báo thù.
Nhưng mà lực lượng phía sau hắn có thể đối kháng được.
Tông Thần Hóa kiêng kỵ nhất chính là Tần Mộc Ca này!
Nhưng mà không có cơ hội.
Hắn quan sát tận 20 cái hô hấp, nhưng vẫn không tìm thấy cơ hội nào để ra tay.
Mà hôm nay, một khi hắn ra tay thì Đại Ninh và Đại Luật sẽ không có cơ hội nghị hòa nữa.
Tông Thần Hóa thở dài một hơi: “Trừ phi là quốc sư từ bỏ đại trận trấn quốc và liên thủ với ta, như vậy có lẽ còn nắm chắc chín phần mười.”
Hắn cũng phải mời ba vị thần linh của Huyết Bức sơn hạ phàm nữa!
Kiến Nguyên đế không khỏi rơi vào yên lặng.
Đại trận trấn quốc đang nằm trong trạng thái điều chỉnh và xây dựng lại.
Hiện giờ là do Chập Long dùng Mộng Huyễn chi pháp để thay thế.
Một khi Chập Long từ bỏ, vậy cái đại trận trấn quốc này sẽ xong đời luôn.
Đây là tòa trận pháp do Thái tông dốc hết tài lực của cả Đại Ninh để hoàn thành, muốn xây dựng lại cũng không phải chuyện dễ dàng.
Còn cả 12 long hồn trong trận pháp nữa, một khi bỏ chạy thì không thể tìm về được.
Trong lúc bọn họ nói chuyện, tiếng rít gào của Thiên Việt Tinh Quân lại truyền ra ngoài màn sương khói.
“Thần Nhược Võng! Thần độc của ngươi đâu? Ngươi cái tên tạp chủng này còn muốn chờ bao lâu nữa?”
Hiện giờ, hắn đã rơi vào thế yếu trước màn thương dày đặc của Sở Vân Vân.
Nữ nhân này rõ ràng là thân thể phàm nhân, lại có tốc độ xuất thủ sánh vai với thần linh.
Đây chính là chỗ đáng sợ trong võ đạo của nhân tộc, có thể thông qua công pháp tu hành và rèn luyện thân thể, thức tỉnh lực lượng huyết mạch càng thực dụng hơn, thậm chí là tự cô đọng huyết mạch.
Không giống với những thần linh Vĩnh Hằng như bọn họ, tuy rằng bọn họ có thể cường hóa Tiên Thiên Thần Thể qua ngàn vạn năm tháng.
Nhưng trong thần thể của bọn họ lại có quá nhiều lực lượng huyết mạch vô dụng, hoặc không có ích trong chiến đấu.
Ngoài ra, võ đạo của nhân tộc còn có thể lợi dụng chân nguyên, lực lượng, thậm chí là lợi dụng thiên quy tốt hơn rất nhiều.
Vì vậy chỉ không đến 13 cái hô hấp, song phương đã giao thủ 40 vạn kích, Thiên Việt Tinh Quân đã không thể không từ bỏ thế tiến công.
Thiên Việt Tinh Quân thậm chí còn không thể không thu nhỏ thân thể của mình.
Thần khu ba trượng của hắn tuy uy vũ, nhưng lại có rất nhiều sơ hở.
“Chờ một chút, sắp rồi, chỉ cần chờ một chút nữa.”
Thần Nhược Võng cũng đã biến thành ba đầu sáu tay, tất cả sáu cánh tay đều đang kết ấn.
Ánh mắt của hắn cực kỳ ngưng trọng: “Ta cần thêm năm cái hô hấp! Không, ba cái hô hấp…”
Thần độc của hắn đã sắp đột phá tuyệt đối bích chướng của Tần Mộc Ca.
Thần Nhược Võng đã đổi một loại phương thức đột phá, trực tiếp dùng độc tố phá hư Tuyệt Thiên chi pháp của Tần Mộc Ca trước, nhưng điều này cũng cực kỳ gian nan.
Lực lượng Tuyệt Thiên của Tần Mộc Ca còn mạnh hơn cả tưởng tượng của hắn.
Thiên quy Tuyệt Thiên của nữ nhân này, rốt cuộc đã đến cảnh giới gì?
Ba cái hô hấp?
Nội tâm của Thiên Việt Tinh Quân đã lạnh lẽo như băng.
Hắn đã cảm nhận được khí tức của nữ nhân này càng ngày càng nguy hiểm, nội tâm hắn cũng đang điên cuồng cảnh báo.
Hắn cũng đã hiểu, đã ý thức được là đối phương vẫn đang súc thế tụ lực, đang chuẩn bị một thức thần chiêu mạnh mẽ.
Mình có thể chống đỡ được ba cái hô hấp?
Thần Nhược Võng này của thực là phế vật! Tạp chủng! Vô dụng!
Thiên Việt Tinh Quân chỉ có thể cắn răng, nỗ lực chống đỡ.
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, cảnh báo trong lòng hắn đã bành trướng đến cực điểm.
Bóng thương ngập trời trước mắt Thiên Việt Tinh Quân chợt biến mất, sau đó là một bó ánh sáng màu đen đánh thẳng về phía.
Đôi mắt màu xanh lam của Sở Vân Vân vẫn bình tĩnh và thản nhiên như cũ.
Vạn Thần Kiếp – Nguyên Phá!
Nàng đã nhìn thấu Thiên Việt Tinh Quân, nhìn thấy kẽ hở trong đó, hiện giờ muốn đánh tan đầu nguồn lực lượng của hắn.
Thiên Việt Tinh Quân cũng đồng thời phát ra một tiếng gào thét như dã thú.
“Bạo Tinh Trảm, nát cho ta!”
Hắn đã điên cuồng thiêu đốt thần lực và thần huyết, sáu cánh tay chợt phồng to gấp đôi.
Sáu cái phủ to lớn chém ra cương lực khổng lồ.
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, thân thể của Thiên Việt Tinh Quân chợt nổ ‘ầm’ một tiếng.
Ngọn lửa màu trắng của Nghịch Thần Kỳ đã nuốt chửng thần khu của hắn, hóa thành từng điểm linh quang rồi hấp thu vào trong thân thương.
Mà trước lúc đó, Sở Vân Vân đã chuyển ánh mắt về phía Thần Nhược Võng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận