Bá Võ

Chương 2392 - Xuất đao! Chư Thần Hoàng Hôn! (3)

Hai người đều khom người thi lễ với Sở Hi Thanh: “Đa tạ bệ hạ, hai người chúng ta khó có thể báo đáp, nguyện dâng lên cho bệ hạ một phần ba của cải.”
Bọn họ thật sự cho rằng không thể tự báo đáo.
Nhưng sau khi bọn họ chết, các loại tài tiền trong tay cũng vô dụng.
Sở Hi Thanh không tỏ ý kiến, hắn nhìn về phía Vu Hàm Nguyệt.
“Lên hỗ trợ đi, bây giờ không phải lúc nói chuyện này!”
Đối với vị này, Sở Hi Thanh là không có biện pháp nào, vấn đề của Vu Hàm Nguyệt nằm ở xương rắn của nàng.
Sở Hi Thanh không thể dùng Như Ý chi pháp để tạo ra một bộ xương rắn có cấp bậc Vĩnh Hằng trung vị.
Hiện giờ, chỉ có thể trấn áp và phong ấn.
Chờ Tư Hoàng Tuyền thù hồi lực lượng của Thiên Nại Lạc, vấn đề của nữ tử này cũng không lớn.
Sở Hi Thanh lại đưa mắt nhìn ra ngoài điện, nhìn về phía nam tử áo trắng có khí tức như kiếm kia.
Vị này đã thu hồi ánh mắt, chuyển sự chú ý đến cuộc chiến bên ngoài, khiến cho áp lực của Sở Hi Thanh giảm mạnh.
Nhưng đây vẫn là biến số lớn nhất trong trận chiến ngày hôm nay…
Mà khi Sở Hi Thanh đang nói chuyện, cuộc chiến ngoài cung điện cũng càng ngày càng kịch liệt.
Mấy vị thần linh đang giao thủ kịch liệt bên ngoài tòa ‘cung đài’ khổng lồ này.
Ngay cả Quỷ Túc Tinh Quân cũng bị cuốn vào trong đó.
Hắn vẫn rất có kiên trì, như một lão thợ săn chờ đợi thời cơ.
Nhưng khi mấy thị thần linh tranh cướp, đôi cánh âm dương lại bị đẩy đến gần gần vị trí của Quỷ Túc Tinh Quân.
Vị này cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
Người này vừa ra tay liền làm chúng thần khiếp sợ.
Hắn cũng mang theo một bộ thi khôi, nhưng bộ thi khôi này lại hoàn thiện hơn của hai người Hắc Thủy và U Đô rất nhiều.
Mặc kệ là Huyền Liễu đại thần hay là chiến khôi Thôn Tà kia, đều chỉ có thân thể và lực lượng cấp bậc Vĩnh Hằng thượng vị, không thể kế thừa bất kỳ thiên quy đạo luật nào của bọn họ khi còn sống.
Thi khôi của Quỷ Túc Tinh Quân thì lại bắt nguồn từ Trọng Lê của thần linh hệ Hỏa.
Vị này đã từng là Hỏa Đức Tinh Quân, lực lượng chỉ đứng sau Hỏa Thần – Diễm Dung.
Hắn chết trong cuộc chiến phạt thiên ở trăm vạn năm trước, bởi vì niên đại gần hơn, nên thân thể cũng hoàn chỉnh hơn.
Chiến khôi Trọng Lê này tuy chỉ có thể điều khiển thiên quy Bính Hỏa và Nhiên Thiên, nhưng cũng có thể sinh ra Thần vực của bản thân.
Đó chính là lực lượng Vĩnh Hằng thượng vị mới có!
Mưa lửa đầy trời không chỉ thiêu đốt vô số cành liễu của ‘Huyền Liễu đại thần’, mà cũng đốt cháy toàn thân chiến khôi Thôn Tà và Thần Ba Tuần.
Chỉ có người đá khổng lồ kia là không sợ hãi, từng quyền đánh về phía Quỷ Túc vẫn mạnh mẽ như cũ.
Tuy nhiên, lực lượng của chiến khôi Trọng Lê cũng rất mạnh mẽ, liên tục vung quyền đấu với người đá, không hề sợ hãi.
Thần cương thần lực của song phương bao phủ và xung kích bốn phía.
Chẳng qua là, nếu không phải vầng trăng sáng trên trời bỗng nhiên chiếu rọi lên đôi cánh âm mạch, mạnh mẽ na di nó đi chỗ khác.
Thì Quỷ Túc Tinh Quân đã cướp được thứ này rồi.
Theo Quỷ Túc Tinh Quân sắp thành lại bại, mấy vị thần linh bắt đầu giao thủ kịch liệt hơn.
Quá nửa trong số họ đều có thần linh có liên quan với Tử Vong, lực lượng Tử Vong, Tịch Diệt, Suy Kiệt, Khô Héo… trộn lẫn với nhau, hóa thành tử khí màu đen xám lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Làm cho tất cả cây âm Nguyên được trồng trong phạm vi ba ngàn dặm quanh đây đều héo tàn và suy yếu, không lâu sau liền hóa thành tro tàn, tiêu tan trong không trung.
Điều này khiến cho Thần Đồ và Úc Lũy đang giúp Sở Hi Thanh trấn áp Vu Hàm Nguyệt cực kỳ khó chịu, sắc mặt hai người họ đã khó coi đến cực điểm.
Cây âm Nguyên chính là lương thực của âm linh.
Mà trận đại chiến này không chỉ khiến ‘Chiến Phong giới’ mất hết lương thực tẩm bổ hồn thể, mà còn gây họa cho vùng đất dưới chân bọn họ.
Đất đai ở đây vẫn tính là màu mỡ so với những vùng khác ở Ma vực, nhưng đã bị lực lượng Tử Vong và Suy Kiệt thẩm thấu, trong một quãng thời gian rất dài sẽ không có một ngọn cỏ.
Sau khi trấn áp Vu Hàm Nguyệt, Sở Hi Thanh liền cất bước đi ra ngoài cửa điện.
Bộ ‘ngôi sao La Hầu’ kia cũng đi theo hắn ra ngoài.
Thân thể của nó là hư ảo, nhưng bước chân lại cực kỳ nặng nề, hầu như mỗi một bước đều để lại một dấu chân rất sâu.
Sáu cánh tay của nó vẫn cầm sánh thanh thần binh, trên thân đao và cánh tay đều có lửa đen.
Thanh thế không hiện ra, lại khiến cho vị nam tử áo trắng kia chuyển tầm mắt về nơi này lần nữa.
Trong mắt hắn thế mà lại hiện ra vẻ kinh ngạc, bất ngờ.
Sở Hi Thanh vốn có ý quan sát và nghiên cứu trận chiến này, từ đó lĩnh ngộ nhiều ảo diệu của pháp môn Tử Vong hơn nữa.
Sở Hi Thanh không am hiểu phương diện này, nhưng xem nhiều, kiến thức nhiều cũng có lợi cho bản thân, nếu như có thể nắm giữ một ít ảo diệu trong đó, vậy sẽ rất có ích cho võ đạo của hắn.
Hắn còn có Hỗn Độn Vạn Tượng công và huyết mạch Hỗn Độn Chân Nguyên, có thể tinh luyện ra lực lượng Tử Vong từ trong thiên quy Hỗn Độn của bản thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận