Bá Võ

Chương 2394 - Xuất đao! Chư Thần Hoàng Hôn! (5)

Miệng mũi Sở Hi Thanh lại chảy máu lần nữa.
Nhai Tí Đao của hắn không thể phòng ngự được tất cả lực lượng của mấy vị thần linh này.
Dù tiểu Tóc Húi Cua trong cơ thể đang dốc hết sức lực để giúp đỡ hắn.
Dù Bạch Tiểu Chiêu trên đỉnh đầu hắn đang dùng thần thông Tuế Nguyệt của nàng để trì trệ những thần lực hùng vĩ kia.
Dù bốn người Thần Đồ và Úc Lũy, Tư Vô Thiên và Tư Vô Pháp đều ngự không mà đến, toàn lực giúp hắn chống đỡ và hóa giải.
Những thiên quy mạnh mẽ và khủng bố kia vẫn tập trung lên người hắn. Khiến cho lực lượng của hắn suy kiệt, máu thịt khô héo, nguyên thần điêu vong.
Sở Hi Thanh lại không hề sợ hãi, hắn đang toàn lực thôi phát khí huyết trong cơ thể mình.
Nguyên Dương Cửu Khiếu…!
Theo chín khiếu huyệt mở ra, dương lực hùng vĩ tràn ra ngoài, khiến cho Sở Hi Thanh đánh vỡ giới hạn phàm thần.
Sau đó là Thần Lực Tái Thôi! Tái Thôi! Tái Thôi! Tái Thôi!
Lần này, Sở Hi Thanh sử dụng liên tục chín lần, gần như tiếp cận cực hạn của thân thể.
Lực lượng bay vút lên, cũng khiến hắn thu thập được nhiều địch ý và sát niệm hơn.
Cái này vẫn chưa đủ để chống lại, nhưng đúng lúc này, bộ ‘ngôi sao La Hầu’ ở phía sau hắn cũng trở nên mạnh mẽ hơn, khí tức của nó chợt bước vào cấp độ Gần Thần.
Ngọn lửa đen trên thân đao và sáu cánh tay của nó đều hừng hực hơn.
Lúc này, tâm tư của tất cả mọi người trong điện đều khác nhau.
Tỷ đệ Tư Vô Thiên và Tư Vô Pháp lại sinh ra cảm giác bất lực lần nữa.
Trước mặt những thần linh này, cao thủ Thiên Bảng như hai người họ giống như giun dế.
Thần Đồ và Úc Lũy thì lại liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh, bọn họ phát hiện vị Nhân hoàng bệ hạ này lại đang cười, cười rất nhẹ nhàng.
Cùng lúc đó, bọn họ cũng cảm nhận được một luồng sức mạnh cực kỳ đáng sợ đang bùng nổ ở trên thân đao của ‘ngôi sao La Hầu’.
Tư Hoàng Tuyền ở trên ngự đài lại nhìn bóng lưng của Sở Hi Thanh với ánh mắt kỳ dị.
Bóng lưng cao lớn thon gày của hắn lại có vẻ khá nhỏ bé trước cảnh cửa cao mấy trăm trượng kia, nhưng lại giống như một ngọn núi lớn chặn đứng ở đó, nước bước không lùi.
Lục Loạn Ly thì lại ‘chậc’ một tiếng.
Cái tên này lại liều mạng như vậy… hắn không có ý gì với Tư Hoàng Tuyền chứ?
Các thần ở ngoài điện thì chỉ cảm thấy tim đập thịch một tiếng, một cảm giác nguy hiểm đến cực hạn đang sinh sôi trong lòng bọn họ.
Bọn họ cũng cảm giác được một luồng lực lượng đang bạo phát ở nơi cửa điện.
Sở Hi Thanh lạnh lùng nhìn bọn họ, lại phẩy tay áo một cái: “Xuất đao!”
Sáu cánh tay của ‘ngôi sao La Hầu’ lập tức vẽ ra sáu ánh đao màu đen vừa sâu xa vừa khó hiểu trên không trung, tựa như ẩn chứa áo nghĩa thiên đạo vậy.
Thức thứ mười của Thần Ý Xúc Tử Đao… Chư Thần Hoàng Hôn!
Khoảnh khắc này, các thần chỉ thấy sợ hãi và sợ hãi.
Bọn họ phát hiện thần lực của mình đang sụp đổ.
Đó là một loại lực lượng nhằm vào bản chất của thần lực, phá hoại kết nối giữa tinh lực của bọn họ với nguyên lực trong thiên địa, khiến cho thần lực và thần cương của bọn họ tan rã!
Thời khắc này, vẻ kinh ngạc trong mắt nam tử áo trắng lại càng đậm hơn.
“Đao tốt! Đao pháp tốt!”
Bồng!
Thần Ba Tuần lại bị chặt tay, toàn bộ đầu của hắn cũng bị chặt đứt.
Lồng ngực của U Đô chúa tể và Hắc Thủy chúa tể đều bị chém ra, hiện ra một vết thương sâu khổng lồ.
Chiến khôi Thôn Ta và Huyền Liễu đại thần ở sau lưng bọn họ đều quy về yên tĩnh. Kẻ trước thì là thần khu sụp đổ, kẻ sau thì không còn hơi sức để điều khiển cành liễu, trở về trạng thái cây chết.
Ha bộ thi khôi này được duy trì từ thần lực của bọn họ.
Khi thần lực của bọn họ tan rã, thì cấm pháp trên thi khôi cũng tan vỡ.
Quỷ Túc Tinh Quân thì lùi ra mấy chục dặm, một tay của hắn đã bị chém đứt, thần huyết rải đầy đại địa.
Chiến khôi Trọng Lê của hắn tuy không tổn hại, nhưng ngọn lửa quanh thân ảm đạm, tạm thời không thể hình thành ‘Nhiên Thiên thần vực’.
Sở Hi Thanh bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, trong đó còn có một lượng lớn mảnh vụn nội tạng, thất khiêu và lỗ chân lông cũng tràn máu tươi.
Hắn dùng ánh mắt bễ nghễ và khinh bỉ để nhìn các thần bên dưới bậc thang.
“Xem ra đường này không thông rồi!”
Sở Hi Thanh dùng tay áo lau máu trên mặt, đồng thời nhếch miệng cười đầy tự tin và ung dung: “Trước mặt trẫm, các ngươi há có thể làm càn. Tư Hoàng Tuyền nhất định sẽ trở thành ‘U Minh chi chủ’, trẫm nói!”
Lúc này, bao quát cả Nam Cực Tinh Quân và cả người đá khổng lồ kia, tất cả thần linh đều cảm giác tim đập thình thịch.
Tuy rằng Sở Hi Thanh thất khiếu chảy máu, dáng vẻ khá thê thảm, nhưng thời khắc này, không có bất kỳ ai dám nhìn vào ánh mắt của hắn.
Đao ý hùng vĩ kia đang ép lại đây, ép vào nguyên thần của bọn họ, khiến cho khí huyết của bọn họ trì trệ, tư duy cũng trì trệ theo.
“Tinh Vệ!”
Đó là một con chim khổng lồ màu xanh, nó mang theo lôi đình phá tan từng tầng hư không, bay thẳng về phía ‘cung đài’.
Khi nó bay qua, còn phát ra tiếng hót như hai chữ ‘Tinh Vệ’, làm cho lôi đình ở chung quanh càng cuồng bạo hơn.
Nhưng mà trong của nó bây giờ, lại mang theo vẻ chấn động và sợ hãi.
Nam nhân kia, chính là thanh niên đội một con Thừa Hoàng trên đỉnh đầu kia, rốt cuộc là đang dùng đao pháp gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận