Bá Võ

Chương 1707: Ngươi là Quân đốc mắt xanh (2)

Sở Vân Vân vừa nói vừa nhắm mắt lại, cảm ứng cột cờ Nghịch Thần Kỳ trong tay áo.
Một lát sau, nàng mở mắt ra, gật đầu nói: “Đúng là ở ngay quận Thái Sơn.”
Sở Vân Vân đi đến trước cái sa bàn ở giữa phòng, hai mắt không khỏi sáng lên.
Cái sa bàn này là bản đồ tám châu đông nam của Đại Ninh, hơn nữa còn là lập thể.
Tuy rằng không quá tinh tế nhưng lại rất trực quan, để người liếc mắt là có thể hiểu rõ địa hình của tám châu đông nam, dễ dùng hơn bản đồ quân dụng của Đại Ninh nhiều.
Sau đó, Sở Vân Vân liền đưa mắt đến một vị trí trong quận Thái Sơn.
“Chắc là ở đây, Quỷ Ảnh – Hà Thất đã nói là tìm ngươi giao dịch cơ mà? Tại sao lại chạy vào mộ Cơ Dương ở quận Thái Sơn?”
“Ai biết được? Có lẽ là bị người dụ dỗ, cũng có thể là coi trọng bảo tàng bên trong mộ. Dù sao thì vị này cũng là con gái của Hạn Bạt và Long Khôi.”
Hạn Bạt từng là công chúa, thực lực bản thân vô cùng mạnh mẽ.
Dựa theo lịch sử để phán đoán, vị này hẳn là một thuật võ song tu có linh tư ‘Gần Thần’, cũng là một trong tứ đại Thi tổ bây giờ, là tồn tại gần với thần linh vĩnh hằng.
Còn về phần Long Khôi thì càng không cần nói.
Binh chủ Lê Tham ngày xưa, chính là chết trong tay vị Ứng Long đời cuối này.
Nếu không phải bộ hạ của Lê Tham tái tạo nhục thân cho hắn, vị này cũng chỉ còn lại tàn hồn tồn tại hậu thế, tuyệt đối không thể trở thành ‘Vạn binh chi chủ’ như bây giờ.
Trong tay Hạn Bát và Long Khôi nhất định là có không ít thứ tốt.
Sở Hi Thanh cười khổ cười một chút: “Đừng nói Hà Thất, mà ta cũng thấy động tâm.”
“Lời này có lý, nghe đồn thần bảo vĩnh hằng Định Hải Thần Châm của Hạn Bạt nằm trong tay Cơ Dương.”
Sở Vân Vân suy tư: “Nếu là đây là âm mưu của đám người kia, muốn dụ ngươi đi vào, cướp đoạt Nghịch Thần Kỳ hoàn chỉnh, vì sao đến bây giờ vẫn chưa có động tĩnh?”
“Bọn họ đang chờ thời cơ.”
Sở Hi Thanh nở nụ cười thản nhiên, hắn cởi trường đao bên hông xuống, chỉ chỉ vào vị trí miệng hồ Đông Dương trên sa bàn: “Hai ngày nay, Chu Lương Thần đã chỉ huy đại quân đến miệng hồ Đông Dương, chuẩn bị quyết chiến với Thủy Thiên hội. Nếu như ta đoán không sai, bọn họ sẽ phát động trong hai ngày này, muốn một mũi tên trúng mấy con chim, nghĩ hay lắm.”
Sở Vân Vân hơi suy tư một chút, liền hiểu ra.
“Bọn họ muốn ngươi không thể nhúng tay vào cuộc chiến trên hồ Đông Dương, dù bọn họ có thất bại trong mộ Cơ Dương, thì cũng có thể phong tỏa Thiết Kỳ Bang, để quân tiên phong của ngươi dừng lại ở hồ Đông Dương.”
“Nhìn qua giống như là âm mưu của triều đình, ít nhất cũng có người của Cẩm y vệ hoặc đại nội Trực điện giám tham dự vào. Người giang hồ chỉ muốn đưa ngươi vào chỗ chết, chỉ có triều đình mới kiêng kỵ thế lực của Thiết Kỳ Bang, không cho nó tiếp tục mở rộng.”
Nàng dùng đôi mắt màu xanh lam nhìn vào Sở Hi Thanh: “Ngươi chuẩn bị làm thế nào?”
Sở Hi Thanh không trả lời mà hỏi lại: “Ngươi khôi phục được bao nhiêu rồi?”
“Một phần bảy!” Sở Vân Vân suy tư: “Nhưng chiến đồ và pháp khí trên người ta đã gần bằng lúc toàn thịnh.”
Đây cũng là nhờ có sư tôn Tố Phong Đao của nàng dốc hết sức giúp đỡ.
Tuy rằng Tố Phong Đao vẫn đang tọa trấn trong Vạn Ma quật, nhưng bây giờ đã không cần chống đỡ nguyền rủa của các thần nữa.
Vị Thiên Hạ Phong Đao này cũng có thể phân ra chút lực lượng, trợ giúp Sở Vân Vân trục xuất thần độc thần chú.
Tố Phong Đao cầm Tru Lục thần đao trong tay, sức chiến đấu cũng tiếp cận với ‘Gần Thần’. Tru Thiên chi pháp của nàng, cũng có hiệu quả rất tốt trong việc trục xuất độc tố.
Đương nhiên, cũng có một phần là do tinh huyết của Sở Hi Thanh.
Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết của Sở Vân Vân đã khôi phục đến cấp 8, khiến nàng có thể khôi phục nhiều chân nguyên và khí huyết để đối kháng với độc chú hơn.
Nói cho cùng, lực kháng của bản thân mới là cách tốt nhất để đối phó với độc chú.
“Một phần bảy sao? Đủ rồi!”
Khóe môi Sở Hi Thanh cong lên, hắn nắm chặt nắm đấm, sau đó nện lên vị trí quận Thái Sơn trên sa bàn.
“Tự nhiên là toàn lực ứng phó, giải quyết triệt để! Mặc kệ bọn họ tính toán cái gì, chúng ta đập tan là được.”
Sở Vân Vân nhìn thấy hắn nện nát bét bản đồ quận Thái Sơn, trong mắt không khỏi hiện ra ý tiếc rẻ.
Sau đó nàng hơi gật đầu: “Cũng tốt, gần đây ta đã sơ bộ ngưng luyện ra huyết mạch Thần giai của riêng ta. Lần này có thể thử một chút, hi vọng có thể gặp đối thủ khiến ta vui mừng.”
Còn cả Nghịch Thần Kỳ nữa, nàng nhất định phải khôi phục thần bảo nửa bước Tạo Hóa này.
Sở Hi Thanh nghe vậy thì sững sờ, sau đó lại nở nụ cười: “Vân Vân, ngươi hiểu lầm rồi, lần này ngươi chỉ cần áp trận cho ta là được. Thiết Kỳ Bang ta bây giờ binh cường mã tráng, nào cần ngươi đích thân ra tay?”
Sở Vân Vân nghe vậy thì sững sờ, nghiêng đầu nhìn Sở Hi Thanh với vẻ vô cùng khó hiểu.
Nàng đang suy nghĩ lời này của Sở Hi Thanh là có ý gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận