Bá Võ

Chương 1477: Vô chiêu mà thắng (4)

Tuy nhiên, mọi người lại bị ép phải lùi lại, càng ngày càng lùi ra xa hơn, có người đã bị thủng màng nhĩ.
Đừng thấy hai người giao thủ rất ngắn ngủi, chỉ chưa đến ba khắc đồng hồ.
Nhưng lúc trước Vạn Kiếm Sinh có thể chém gần 600 trong một cái hô hấp, sau khi biến hóa ba đầu sáu tay, thì tốc độ của hắn đã tăng gấp đôi, đã vượt quá 1300 đao!
Một khắc đồng hồ, tổng cộng là ba trăm cái hô hấp, tổng cộng vượt qua ba mươi vạn đao!
Đám cao thủ tứ phẩm bên trong đám người đã không chịu nổi tiếng đao này nữa rồi.
Đó thật ra là tàn dư võ ý của hai người kia, dù chỉ là một bộ phận vỡ nát, cũng đủ đánh nát linh hồn một người bình thường.
Hai bên trái phải của Sở Hi Thanh bắt đầu xuất hiện một lượng lớn mảnh vỡ đao cương, mặt đất cũng bị chém ra từng cái từng cái vết đao.
Nhưng phía sau lưng Sở Hi Thanh vẫn bình yên vô sự.
Bây giờ hắn giống như một khối bàn thạch vĩnh tại hằng cổ, ngăn chặn dòng nước xiết Vạn Kiếm Sinh.
Hắn cực kỳ ngoan cố, không thể dao động, tựa như có thể tồn tại đến tận cùng thế giới, không có gì có thể tổn thương, vạn thế không phai mờ.
Sở Hi Thanh dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn Vạn Kiếm Sinh: “Đây chính là cái gọi không làm cho ta thất vọng? Nhưng dáng vẻ nửa người nửa quỷ này của ngươi cũng chỉ đến thế mà thôi. Còn nữa không? Mau đem tất cả bản lĩnh của ngươi ra cho ta nhìn một chút.”
Diệp Tri Thu đang quan sát ở phía trên, nghe vậy thì khóe môi không khỏi giật giật vài cái.
Nàng cảm giác Sở Hi Thanh này rất tiện.
Đây giống như đang nói đến đánh ta nha, có bản lĩnh thì đến đánh ta nha. . .
Con ngươi của Vạn Kiếm Sinh trợn trừng trừng, muốn rách cả mí mắt.
Không thể!
Tuyệt đối không thể!
Lực lượng của hắn còn có thể tăng trưởng theo thời gian.
Bán Thần chi thể khiến cho hắn chịu đựng được nhiều lực lượng hơn, sức mạnh của hắn đã tăng lên gần ba phần mười so với lúc trước.
Hắn cũng đã chém sáu mươi bảy vạn đao!
Con số này đã vượt qua cực hạn khi huấn luyện gấp năm lần!
Nhưng dù là như vậy, hắn vẫn không thể công phá Bá thể của Sở Hi Thanh.
Vẫn không thể ép tên này rút đao!
Vạn Kiếm Sinh vẫn điên cuồng chém xuống, hắn lại không chú ý đến, miệng mũi của mình đã tràn đầy máu và máu.
Bán Thần chi thể này không phải thứ hắn có thể sử dụng vào giai đoạn này.
Mà Bất Tức đại pháp lại tăng trưởng theo thời gian, khiến cho áp lực của hắn tăng gấp bội.
Sở Hi Thanh thấy thế thì âu sầu.
Ngày xưa hắn cũng là như vậy.
Mỗi khi sử dụng Thần Thương và Táng Thiên để tăng sức chiến đấu, thì hắn đều làm bản thân mình bị thương không nhẹ.
Vì vậy, hắn mới quả quyết nuốt miệng mồi của Cẩm y vệ, tu luyện Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân.
Vốn chỉ nghĩ thân thể mạnh hơn một chút thì cũng là chuyện tốt.
Sở Hi Thanh lại không nghĩ đến, mình có thể tu luyện Bá thể đến nước này.
Một cái chớp mắt tiếp theo, khóe môi Sở Hi Thanh vểnh lên.
“Xem ra đây là cực hạn của ngươi? Như vậy thì trận chiến này chấm dứt ở đây thôi.”
Cheng!
Thân th Vạn Kiếm Sinh bỗng nhiên trượt lùi về phía sau, trên cánh tay của hắn đã tuôn ra một lượng lớn sương máu, nơi khóe miệng cũng tràn ra một vệt máu tươi đỏ sẫm.
Ánh mắt của hắn lại lúc sáng lúc tối.
Là Cực nguyên!
Sở Hi Thanh rốt cuộc cũng sử dụng lực lượng Cực Nguyên bên trong Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân, phản xạ lại một đao mạnh nhất của hắn.
Để cho hắn vừa kinh vừa sợ là, thời khắc này, Sở Hi Thanh một tay đè đao bỗng nhiên lại tiến lên một bước!
Hắn không thể đánh phá cương lực hộ thể của Sở Hi Thanh thì cũng thôi, Sở Hi Thanh lại còn có thể vượt qua đao thế của hắn mà tiến lên!
Ầm!
Lý trí của Vạn Kiếm Sinh hoàn toàn tan vỡ, cảm giác nhục nhã vô tận kia khiến cho ý thức của hắn bị lửa giận nuốt sạch.
“Đi chết!”
Quanh thân Vạn Kiếm Sinh phun ra vô số ngọn lửa màu đỏ ngòm, hắn không tiếc trả giá đắt để thôi phát chân nguyên trong cơ thể, chỉ nghĩ chém nát cái Vĩnh Hằng Bích Chướng chết tiệt này, chém chết tên tiện nhân chết tiệt này.
Vậy mà lúc này Sở Hi Thanh lại tiến lên một bước.
Con cự thú đầu rồng thần sài, miệng ngậm chiến đao ở sau lưng Sở Hi Thanh bỗng nhiên phát một tiếng than nhẹ như đao ngâm.
“Nhai Tí!”
Con cự thú Thao Thiết sau lưng Vạn Kiếm Sinh bỗng nhiên sụp đổ.
Hai lỗ tai của hắn cũng nổ tung, lượng lớn huyết tương bắn tung tóe!
Hắn thế mà lại không làm chủ được mà quỳ một chân trên đất.
Lúc này, Vạn Kiếm Sinh sợ hãi phát hiện, hắn cưỡng ép sử dụng Bán Thần chi thể tận bốn khắc đồng hồ, đã khiến cho lực lượng nguyên thần của hắn tiêu hao đến cực hạn, thậm chí là thủng trăm ngàn lỗ.
Sắc mặt của hắn trắng bệch, muốn giãy dụa, lại không thể nhúc nhích.
Tất cả lực lượng mà nguyên thần của Vạn Kiếm Sinh dùng để chống cự, tất cả căm hận và địch ý của hắn, đều chuyển hóa thành sức mạnh để Sở Hi Thanh trấn áp nguyên thần của hắn!
Vẻ mặt Sở Hi Thanh thì lại bình thản, nhàn nhã như đang dạo chơi trong vườn hoa nhà mình, hắn dạo bước đến trước Vạn Kiếm Sinh, nhìn vị Thần Ma Đao Quân ngông cuồng tự đại này.
“Đủ rồi!”
Ngay khi Sở Hi Thanh sắp mở miệng nói chuyện, một tiếng nói đã truyền xuống từ bầu trời.
Ma Lưu Đao Vương – Trang Nghiêm nhắm mắt lại, sắc mặt tuyệt vọng, thở dài nói: “Ngươi thắng! Trận chiến này, chấm dứt ở đây.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận