Bá Võ

Chương 835: Huyết Nhai thánh truyền (5)

Chẳng mấy chốc là Sở Hi Thanh đã tập trung vào tu luyện, không ra khỏi cửa một bước.
Có điều, vị Tam Bình sư huynh kia lại có vài phần hứng thú với hắn, mấy ngày nay đã đi tìm hắn mấy lần.
Nói chuyện trời đất và đàm luận võ đạo với hắn.
Nhưng phần lớn thời gian đều là Tông Tam Bình nói, chỉ điểm yếu quyết của Tam Tương võ ý và Vô Tướng công, khiến cho Sở Hi Thanh nhận được rất nhiều lợi ích.
Tông Tam Bình cũng cảm thấy rất hứng thú với Bạch Mã Phi Mã của hắn.
Vị này chỉ dùng một canh giờ liền học được Bạch Mã Phi Mã, sau đó lại dùng thời gian mấy ngày để thỏa luận và hoàn thiện với Sở Hi Thanh, khiến cho uy lực của Bạch Mã Phi Mã tăng lên trên diện rộng, hiệu quả quấy rầy nhận biết của nó cũng tăng lên đến một mức độ khó tin.
Đáng tiếc là Sở Hi Thanh không thể dùng được, dựa theo phương pháp của Tông Tam Bình, uy lực của Bạch Mã Phi Mã đã tăng lên, nhưng tiêu hao chân nguyên cũng khiến người ta nhìn mà than thở.
Dự tính là hai đao là có thể thấy để chân nguyên của hắn thấy đáy.
Bản nghiên cứu và cải tiến của Sở Vân Vân, rõ ràng là mạnh hơn mấy phần.
Nàng đã đêm một tia Thiên đạo chi vận của Bạch Mã Phi Mã, tăng lên đến mức gần như tiếp cận một Thiên điều đạo quy hoàn chỉnh.
Uy lực của môn bí pháp này cũng đã tiếp cận với tam phẩm, đủ để lừa gạt cao nhân nhất phẩm.
Vấn đề là lượng chân nguyên tiêu hao cũng làm cho Sở Hi Thanh nhìn mà phát khiếp.
Dự tính là ba đao sẽ làm cho Sở Hi Thanh trở thành đèn cạn dầu.
Sáng sớm ngày thứ ba của hành trình, thuyền Bình Thiên chậm rãi dừng lại ở phía Tây thành Vọng An.
Khi Sở Hi Thanh hộ tống cha con Tả gia lên phương bắc, cũng phải dùng tận một tháng để đi từ Đông Châu đến thành Vọng An.
Hiện giờ chỉ dùng hơn hai ngày là đã đến nơi.
Thuyền Bình Thiên dừng lại ở nơi này là để đón Huyết Nhai thánh truyền, ngoài ra còn có mấy chục vị hành khách lên thuyền, cùng nhau đi đến U Châu.
Mà ngay khi thuyền Bình Thiên từ từ hạ xuống khỏi tầng mây, Sở Hi Thanh cũng đã đi đến boong thuyền.
Hắn chắp tay sau lưng, tràn đầy hứng thú mà nhìn xuống bên dưới.
Sở Hi Thanh rất tò mò, vị Huyết Nhai thánh truyền này của Kinh Tây Sở thị, rốt cuộc là nhân vật thế nào?
Ngay khi chiếc thuyền này hạ xuống vị trí cách mặt đất trăm trượng, thì con ngươi của Sở Hi Thanh co lại, nơi sâu xa trong mắt tuôn ra ý lạnh vô cùng vô tận.
Sở Hi Thanh chỉ cảm thấy ý lạnh vô cùng vô tận đang sinh sôi trong ngực của mình, lan tràn về phía tứ chi của hắn, khiến cho tứ chi hắn lạnh lẽo.
Thù hận vô biên vô tận đang gặm nhấm trái tim của hắn, thiêu đốt linh hồn của hắn, để cho thần niệm của hắn đau nhói.
Sở Hi Thanh nhận ra trung niên tú sĩ mặc trang phục quốc công nhất phẩm, mi tâm có phù ấn hình trăng kia.
Dù kẻ này có hóa thành tro thì hắn cũng nhận ra!
Lúc trước, chính kẻ này đã tự tay đưa hắn vào quan tài của Tần Mộc Ca, tự tay đóng Trấn Hồn Đinh lên quan tài.
Đó chính là Ngụy quốc công đương thời, HÌnh bộ Tả thị lang Sở Như Lai!
Sở Hi Thanh hô hấp nặng nề, toàn thân nổi gân xanh, móng tay đã đâm sâu vào da thịt mà không biết.
Dường như vị quốc công nhất phẩm ở phía dưới cũng cảm ứng được, liền ngẩng đầu lên nhìn qua.
Nhưng khi ánh mắt của hai người vừa chạm vào nhau, Sở Hi Thanh liền bị người kéo tay lại, không thể không lùi về phía sau một bước.
Đó là Sở Vân Vân, nàng lôi kéo tay áo của Sở Hi Thanh, ánh mắt nghiêm nghị, tiếng nói hóa thành một tia truyền vào tai Sở Hi Thanh: “Tu vị của Sở Như Lai đã đến nhị phẩm, là người trên Địa Bảng, lại có hai cái thần khí của ngươi ở bên cạnh. Bạch Mã Phi Mã của ngươi chỉ có thể ứng phó một cái hô hấp là sẽ bị hắn nhìn hấu. Hơn nữa, nhịn một chút đi, ngày sau còn dài.”
Với thiên phú bây giờ của Sở Hi Thanh, nhiều nhất là tám năm nữa, liền có thể chống lại Sở Như Lai.
Trong vòng mười lăm năm, vô địch thiên hạ, đao ép Thiên Bảng!
Nhưng nếu như hắn bại lộ thân phận vào lúc này, thì chỉ là một con kiến ở trong mắt Sở Như Lai.
Sở Hi Thanh thì lại hít thở thật sâu, cố gắng thoát khỏi loại cảm giác thô bạo và giận dữ thù hận kia.
Phần lớn những cảm xúc này đều đến từ chính nguyên chủ của thân thể, khiến cho thần niệm của hắn nhất thời không thể kiềm chế.
Sở Hi Thanh cũng chú ý đến ánh mắt nghi ngờ đang nhìn hai người bọn họ của Lục Loạn Ly và Kế Tiễn Tiễn, hiển nhiên là cũng nhận ra vẻ dị thường của hai ‘huynh muội’ bọn họ.
Sở Hi Thanh liền nở nụ cười, trên mặt hiện lên vài phần kinh dị: “Có chút bất ngờ thôi, không ngờ vị Huyết Nhai thánh truyền của Kinh Tây Sở thị này lại là con gái.”
Quả nhiên, Lục Loạn Ly lập tức bị hấp dẫn, nàng cũng thò đầu ra, tò mò nhìn xuống: “Là nữ nhân mặc quần áo trắng ở bên cạnh Sở Như Lai sao? Nhìn qua rất trẻ tuổi, chỉ có mười lăm mười sáu tuổi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận