Bá Võ

Chương 1715: Là ngươi ép ta (2)

Nội tâm Phong Liên Thành chìm xuống.
Lưới đao do hắn bện ra càng dày đặc hơn, không chỉ chặn đứng võ tu áo đen, mà còn chém ra mấy vết máu trên người hắn.
“Ngươi đừng ép ta!”
Võ tu áo đen vừa kinh vừa giận, đây không chỉ là vì hắn bị thương, mà còn là vì khí cơ trong đại sảnh này càng ngày càng ít.
Hắn có thiên phú đặc biệt, có thể cảm ứng được tình hình chiến đấu quanh đây.
Sức chiến đấu của mấy vị khách khanh hộ pháp của Thiết Kỳ Bang rất mạnh, không có một người nào thấp hơn khoảng giữa Địa Bảng, hơn nữa ra tay còn độc ác vô tình.
Mấy người còn lại cũng không nhường nhịn chút nào.
Tên mặc chiến giáp màu vàng kia, vừa ra tay đã tràn đầy huyết sát, lực lượng khổng lồ đến kinh người.
Ly Huyễn Đao Quân – Lục Loạn Ly ở bên trái kia, tốc độ giết chóc còn kinh khủng hơn.
Tất cả võ tu tứ phẩm, Lục Loạn Ly đều là một đao chém một người, giết người không cần hai đao.
Những võ tu tam phẩm kia cũng không cản được ánh đao bảy màu của Lục Loạn Ly, thường thường chưa đến ba đao liền chém đầu.
Còn cả Cuồng Kiếm – Phong Tam!
Người này còn dùng thần khí trấn tông của Vô Tướng thần tông, sức chiến đấu đã tăng lên đến mức độ không thể tưởng tượng nổi.
Hắn đang chiến đấu với Hứa Thiên Nam, sức chiến đấu còn vượt qua cả vị hội chủ có tu vị nhất phẩm hạ này.
Võ tu áo đen ý thức được, mình mà không trốn thì không còn cơ hội nữa.
Hắn trợn mắt lên: “Ngươi còn do dự cái gì? Không thả ta đi, hai người chúng ta, ai cũng đừng hòng đi!”
Sắc mặt Phong Liên Thành đã âm trầm như nước.
Ý của người này là, muốn kéo hắn xuống nước sao?
Đối phương luôn miệng nói mình đang ép hắn, nhưng người này há không phải cũng đang ép mình sao?
“Cũng được!”
Phong Liên Thành thở dài một tiếng, song đao hơi thu lại.
Ngay khi võ tu áo đen sinh lòng vui mừng, lại phát hiện thời gian và không gian chung quanh đều rơi vào đình trệ.
Một cái chớp mắt tiếp theo, hắn nhìn thấy một ánh đao như dải lụa đánh đến, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, chém đầu hắn xuống.
Võ tu áo đen không khởi trợn trừng mắt lên.
Hắn không hiểu vì sao Phong Liên Thành lại làm như vậy?
Đối với Phong Liên Thành mà nói, nhiệm vụ này quan trọng như vậy sao? Thậm chí không tiếc tàn sát đồng liêu?
Lúc này, Sở Hi Thanh đang đứng ở ngoài hai mươi trượng.
Sau khi hắn nhìn thấy cảnh này, hai mắt không khỏi nheo lại.
Một đao vừa rồi của Phong Liên Thành, tuyệt đối là trình độ nhị phẩm.
Hắn cũng nhận ra thiên phú huyết mạch vừa rồi.
Đó là Quang âm Thuấn Ảnh Chi Thân cấp 22!
Vị khách khanh hộ pháp này, quả thực là thâm tàng bất lộ.
Nhưng trên mặt Sở Hi Thanh đã khôi phục ý cười, tay cầm đao cũng thả lỏng ra.
Khoảng tầm 150 cái hô hấp sau, chiến sự trong tổng đà của Thủy Thiên hội đã kết thúc.
Trong tất cả mọi người ở nơi này, Hứa Thiên Nam là giãy dụa lâu nhất.
Sức chiến đấu của vị hội chủ này tuy không ra sao, nhưng lại có rất nhiều lá bài tẩy.
Người này suýt nữa chạy thoát, ngay cả Trưởng Tôn Nhược Lam cũng không ngăn được, cuối cùng lại bị một thương của Sở Vân Vân cản lại.
Đến khi mấy vị khách khanh hộ pháp liên thủ vây công, Hứa Thiên Nam chỉ sống được mười mấy hiệp, liền chết dưới đao của Phong Liên Thành.
Sở Hi Thanh không khỏi mở mang tầm mắt.
Một mặt là kinh ngạc với sức chiến đấu của Phong Liên Thành, một mặt là thán phục Tứ Dực Thiên Đường Đao của Hứa Thiên Nam.
Môn võ học này cực kỳ mạnh mẽ, nó bắt nguồn từ Thần Trùng Tứ Dực Thiên Đường.
Tiếc là Hứa Thiên Nam không thể tu đến đại thành, bằng không thực lực của người này có thể tiến vào hai mươi vị trí đầu của Thiên Bảng!
Sau khi chiến sự chấm dứt, La Hán Tông bắt đầu chuẩn bị Tinh Di Vật Hoán! Chuẩn bị đưa mọi người nơi đây đến mộ Cơ Dương ở cách đây vạn dặm.
Vì lần hành động này, Sở Hi Thanh đã tiêu xài không ít.
Một lần Tinh Di Vật Hoán phải tốn ít nhất 90 vạn lượng vàng.
Mọi người cấp tốc quét dọn chiến trường, Bá Thiên Lai vừa cười ha ha, nói trận chiến này thật sảng khoái, vừa thu thập những chiến lợi phẩm trên đất.
Trong lòng hắn nghĩ như thế nào thì người ngoài không biết, nhưng đa số pháp khí nơi này đều dưới tam phẩm, ấn ký không quá mạnh, vẫn rất đáng tiền.
Sở Hi Thanh thì lại dạo bước đến bên cạnh Phong Liên Thành.
Hắn vẫn đè đao, lời nói hàm chứa vẻ than thở: “Không ngờ đao pháp của Phong hộ pháp lại tốt như vậy, tu vị cũng rất bất phàm, lại là cao thủ nhị phẩm!”
Phong Liên Thành đang thu thập pháp khí trên thân võ tu áo đen, tâm trạng hắn đang rất phức tạp, trên mặt lại bình tĩnh: “Ngày xưa Phong mỗ lăn lộn ở tây bắc, làm mã tặc nhiều năm. Loại người như chúng ta, nếu như không có lá bài tẩy, thì bất cứ lúc nào cũng có thể chôn xác nơi sa mạc.”
Vừa rồi hắn đã bại lộ một bộ phận thực lực, vẫn có thể qua loa được.
Nhưng nếu như để tên đang nằm trên mặt đất này tiết lộ thân phận Tử thần của hắn, vậy thì chết chắc.
“Cũng đúng, ta nghe nói bên Tây vực rất loạn.”
Sở Hi Thanh gật đầu: “Nhưng ta vẫn rất tò mò, thực lực của ngươi đủ tiến vào trước 50 Địa Bảng. Nếu Phong hộ pháp muốn, bất cứ thế lực nào trong thiên hạ này cũng có một vị trí cho ngươi, vì sao phải làm khách khanh hộ pháp cho Thiết Kỳ Bang nho nhỏ này của ta?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận