Bá Võ

Chương 1711: Chém tận giết tuyệt (2)

Chờ đến khi sáu người đưa quyển trục qua, Sở Hi Thanh liền liếc mắt nhìn Phong Tam nói: “Phong tiên sinh, mời bắt đầu đi!”
“Tuân lệnh Kỳ chủ!”
Phong Tam hơi do dự, nhưng vẫn điều động võ quyết.
Theo một thanh trường kiếm màu xanh lam có chuôi như cây cân, thân kiếm như thước sắt xuất hiện ở trước người Phong Tam.
Phía sau hắn liền hiển hóa ra một cây cân cực lớn.
Phong Tam có chút không hiểu, Vô Tướng thần tông cho hắn tu luyện môn thánh truyền này thì cũng thôi, vì sao còn giao Hành Thiên thánh kiếm cho hắn mượn sử dụng.
Hắn cũng không nghĩ nhiều, mà chẳng mấy chốc đã tự tìm được lý do.
Chủ thượng mình là tuyệt đại thiên kiêu, hai lần ngăn cơn sóng dữ ở bắc vực, lập công huân cái thế cho Vô Tướng thần tông, địa vị và quyền thế đã hoàn toàn khác với những đệ tử thánh truyền khác.
Phong Tam hắn cũng vì đi theo chủ thượng, Vô Tướng thần tông yêu ai yêu cả đường đi, nên cũng khá coi trọng hắn.
Mình càng nên cảm ơn và báo đáp lại chủ thượng, tan xương nát thịt cũng không từ.
Phong Tam lại không thể ngờ được, ngay khi hắn vừa chạy về tổng đà, Sở Hi Thanh đã dùng tất cả 47 tấm thể Gần Mực Thì Đen tam phẩm tích trữ được trong thời gian gần đây lên người hắn.
Cái này khiến cho tín niệm của Phong Tam cực kỳ kiên cố, hiệu lực vì chủ thượng chính là sứ mạng của hắn.
Chủ thượng là ánh sáng hi vọng của nhân tộc Côn Luân sơn bọn họ, tất cả những gì hắn làm đều là đúng, dù có sai cũng là đúng!
Đúng lúc này, một thiếu nữ yểu điệu xinh đẹp mặc áo bào đỏ, eo phối trường đao đi vào trong đại sảnh.
Đó chính là Lục Loạn Ly.
Sau khi nàng đi vào, đầu tiên là tay đè đao, ngạc nhiên nghi ngờ nhìn đám người nơi này, cuối cùng đưa mắt rơi vào người Sở Vân Vân.
“Vân Vân tỷ, Hi Thanh đang muốn làm gì vậy?”
Trước kia nàng đều gọi Sở Vân Vân là sư muội.
Nhưng sau trận chiến ở Vân Hải tiên cung, Lục Loạn Ly cũng chỉ có thể gọi là Vân Vân tỷ.
Lục Loạn Ly bây giờ có cảm giác rất phức tạp với Sở Vân Vân.
Bá Võ Vương Tần Mộc Ca chính là mục tiêu phấn đấu của nàng, nàng tu luyện Đại Minh Vương Luân cũng chính là vì một ngày có thể chống lại Tần Mộc Ca.
Nhưng Lục Loạn Ly để ý nhất vẫn là một thân phận khác của Tần Mộc Ca.
Tần Mộc Ca là thê tử trên danh nghĩa của Sở Hi Thanh.
Dựa theo lễ pháp, minh hôn cũng là thành hôn.
Nàng thấy Sở Vân Vân cũng không có ý định phủ nhận việc này.
Cùng lúc đó, Tần Mộc Ca lại có đại ân với nàng.
Nàng có thể kế thừa Vân Hải tiên cung, cũng là do Tần Mộc Ca giúp đỡ.
Sở Vân Vân thì lại cầm chén trà lên, bình tình nhìn Lục Loạn Ly một chút.
“Không tệ, mới hai tháng mà đã tiến bộ nhiều như vậy. Ngươi tìm một chỗ ngồi đi, lát nữa ngươi sẽ biết nguyên do cụ thể. Nếu ngươi đã đến, vậy thì đi theo chúng ta luôn đi.”
Thật ra Lục Loạn Ly là không mời mà đến.
Sở Hi Thanh phát bảy thanh Càn Khôn phi kiếm, không có phần của Lục Loạn Ly.
Nhưng Lục Loạn Ly là thủ lĩnh năm đại Chiến đường của Thiết Kỳ Bang, thống lĩnh tất cả chiến sự trong bang. Nếu như còn không phát hiện thủ hạ đắc lực của mình biến mất, vậy thì quá ngu xuẩn rồi.
Khí tức Lục Loạn Ly lại hơi cứng lại.
Lời nói và khí thế của Sở Vân Vân, cứ như mình là bộ hạ của nàng vậy.
Hai người đều là phó kỳ chủ Thiết Kỳ Bang, dựa vào cái gì nha?
Lục Loạn Ly sinh ý phản nghịch, rất muốn không nghe lời của Sở Vân Vân.
Nhưng dưới ánh mắt lành lạnh của Sở Vân Vân, nàng vẫn xì hơi, tự tìm một chỗ rồi ngồi xuống.
Lục Loạn Ly chuyển ánh mắt căm giận bất bình qua Sở Hi Thanh, trong lòng đang tưởng tượng mình đánh cái tên này thành đầu heo!
Chờ đến khi nàng thăng cấp tam phẩm, nhất định sẽ thực hiện suy nghĩ này.
Suy nghĩ của nàng lại bị một giọng nữ có từ tính đánh gãy.
“Nơi này náo nhiệt thật, chư vị có chuyện tốt gì? Không ngại mang ta đi với.”
Theo tiếng cười kia, lại có một cô gái dáng người yểu điệu xinh đẹp đi vào trong đại sảnh.
Nàng mặc một bộ chiến giáp màu xanh ngọc, khí chất hiên ngang, diện mạo hơi tương tự với Vấn Thù Y.
Nữ tử này quét mắt nhìn mọi người trong đại sảnh, ngạc nhiên không thôi: “Nơi này thật sự là quần anh tụ hội, ngọa hổ tàng long nha.”
Đa số người trong đại sảnh đều rùng mình.
Bọn họ đều nhận ra cô gái trước mắt, chính là Băng Thành Phong Kiếm - Trưởng Tôn Nhược Lam.
Thiên Cơ Võ Phổ đã coi vị này là một đại cao thủ tái xuất giang hồ, bây giờ vị này đã ngồi hạng 8 trên Thiên Bảng, chỉ đứng sau Đao Kiếm Như Mộng – Lục Trầm xếp hạng 7.
Trưởng Tôn Nhược Lam quét mắt nhìn mọi người ở đây, ánh mắt lại nhẹ nhàng đối đầu với Sở Vân Vân.
Thiếu nữ giáp đỏ này tuy chỉ yên lặng ngồi tại chỗ, nhưng uy thế kinh người tựa như núi cao không thể với tới, như biển rộng sâu không lường được.
Nàng đưa mắt qua cũng tựa như có thể làm người ta sợ hãi, để ngươi không thể không cúi đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận