Bá Võ

Chương 1336: Thần Ý Như Tâm (5)

Nhật Già La quét mắt nhìn mọi người trong đại sảnh một chút, phát hiện đại đa số người còn đang ngưng thần nghiên cứu lĩnh ngộ.
Khóe môi Nhật Già La hơi cong lên.
Không phải mỗi người đều biết Phong Chi Thương và Phong Chi Ngân có liên quan.
Trong những đại cao thủ ở đây, cũng chỉ có ít người nắm giữ thức cực chiêu Phong Chi Ngân kia.
Vì vậy hắn giao dịch với Sở Hi Thanh, vẫn coi như là có lời.
Sau đó, Nhật Già La cất bước đi về phía cửa thang, tiến lên tầng hai.
Nơi cửa thang có một cấm chế, cần dùng áo nghĩa của Phong Chi Thương để đánh vỡ cấm chế, như vậy mới có thể đi vào tầng hai.
Cái này đương nhiên không làm khó được Nhật Già La.
Nhưng khi Nhật Già La đi đến cửa thang của tầng thứ hai, hắn liền nhìn thấy mấy bóng người trên tầng này, sắc mặt không khỏi cứng đờ.
Hạng 1 Thiên Bảng, Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Thù Y!
Hạng 13 Thiên Bảng, Đông Thiên Vương – Vương Thiên Đông!
Hạng 18 Thiên Bảng, Đại Thần âm Thủ - Bách Lý Liệp Thủ!
Hạng 32 Thiên Bảng, Sát Thần Y – Lý Trấn Ác.
Thái thượng trưởng lão Huyết Bức sơn, Thần Phong Vô Ảnh – Huyết Võ Tẫn!
Thái thượng trưởng lão Đô Thiên thần cung, Thần Lực Đô Thiên – Đông Phương Bạch!
Khí tức trên tầng hai này, lại lạnh lẽo đến dị thường.
Sắc mặt Đại Hắc Thiên – Nhật Già La lúc xanh lúc trắng, sau đó liền dẫn ba tên thuộc hạ đi theo đường cũ trở về, lại ngồi xuống bên cạnh hai đội ngũ của Vô Tướng thần tông.
Hồ Tâm Mị liếc mắt nhìn Nhật Già La một cái, không khỏi bật cười.
“Làm sao? Sợ mấy vị ở trên kia? Đường đường là Đại Hắc Thiên, mà lại nhát gan như vậy?”
Nhật Già La nghĩ thầm, cái này gọi là kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Lúc này đi lên trên, há không phải tự tìm đường chết? Tặng không lệnh bài cho mấy vị cao nhân nhất phẩm ở phía trên?
Trên mặt hắn lại bình tĩnh thong dong: “Ta chỉ cảm thấy còn chưa nghiên cứu thấu triệt mà thôi.”
Nhật Già La liếc mắt nhìn Hồ Tâm Mị: “Còn về phần các hạ, phải mất bao lâu nữa mới có thể hiểu được một thức cực chiêu này?”
Sắc mặt Hồ Tâm Mị không khỏi tối sầm lại.
Huyết mạch của nàng cũng đã cố hóa, không có biện pháp học.
Hồ Tâm Mị đã lĩnh ngộ được áo nghĩa của một thức cực chiêu này, nhưng lại không thể thi triển, chỉ có thể dựa vào mấy hậu bối của mình.
Nhưng tuy rằng mấy người bên cạnh nàng đều là thiên tài của Hiên Viên phần, nhưng chung quanh vẫn không có ngộ tính cao như nhân tộc.
Phong Chi Thương này chung quy vẫn là chiêu pháp của nhân tộc.
Hồ Tâm Mị không thể không thu hồi tầm mắt, tập trung giảng giải áo nghĩa của thức cực chiêu này cho mấy hậu bối của mình.
Lúc này nàng lại thấy hơi hâm mộ Hàm Quang phu nhân.
Con tiểu Thừa Hoàng kia không đi làm hoàng tộc Lê Sơn, lại chạy đi làm Linh sủng cho Sở Hi Thanh, quả thực là mất mặt yêu.
Nhưng có Sở Hi Thanh giảng giải, không ngờ nàng lại có thể sử dụng một chiêu Phong Chi Thương này.
Con tiểu Thừa Hoàng kia còn biến hóa một chiêu này, dung nhập vào trong thần thông huyết mạch, có thể dùng dùng trảo để thi triển.
Càng làm cho Hồ Tâm Mị khó chịu chính là, hơn nửa canh giờ sau, đám người Yến Quy Lai đã đứng dậy, tất cả đều đi về phía cửa thang.
Đại Hắc Thiên – Nhật Già La thấy thế thì bỗng nhiên phấn chấn.
Hắn vẫn thản nhiên như không, ra vẻ tập trung nghiên cứu.
Mãi một lát sau, Nhật Già La phát trên bên trên không có động tĩnh gì, lúc này mới nở nụ cười thản nhiên, lại đứng dậy một lần nữa.
Nhật Già La tay áo phiêu phiêu, vẻ mặt bình tĩnh thong dong, phong độ như tông sư một phái, cất bước đi lên tầng thứ hai, sau đó lại ngồi xuống bên cạnh đám người Vô Tướng thần tông.
Mà lúc này, tại tầng thứ hai của Phong Thần lâu, Sở Hi Thanh lại nhìn đồ án và văn tự trên trụ đá xoay tròn với vẻ ngưng trọng.
Thức cực chiêu trên tầng thứ hai có tên là Phong Chi Hình, nó phức tạp và thâm ảo hơn Phong Chi Thương nhiều.
Sở Hi Thanh đoán là mấy thức cực chiêu tiếp theo, một thức sẽ khó hơn một thức.
Sau khi liếc mắt nhìn trụ đá ở trung ương, Sở Hi Thanh lại quét mắt nhìn bốn phía.
Bắt đầu từ khi leo lên tầng này, hắn đã nhận ra.
Bầu không khí trên tầng thứ hai này rất không đúng.
Mặt ngoài như gió êm sóng lặng, nhưng thật ra là mạch nước ngầm mãnh liệt, ấp ủ sóng to gió lớn.
Từ lớp băng mỏng bao trùm bốn vách tường kia, liền có thể thấy được chút ít.
Toàn bộ nhiệt độ ở đại sảnh đều âm trầm lạnh lẽo, khiến người ta run rẩy.
Sở Hi Thanh thậm chí còn cảm giác được từng luồng từng luồng đao ý kiếm ý mà mắt thường khó nhìn thấy đang nhằng nhịt khắp nơi trên không trung.
Trên mặt đám cao nhân Thiên Bảng này lại không biến sắc, nhưng tất cả đều đang dùng các loại phương thức nào đó để chống lại Vấn Thù Y.
Sở Hi Thanh hơi nhướng mày lên.
Vị Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Thù Y này, cũng trở thành cái đích của tất cả mọi người. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận