Bá Võ

Chương 1612: Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ

Khi Tào Hiên rời đi, quận Tú Thủy lại bắt đầu mưa.
Mây đen đầy trời, nước mưa tí tách, chính là tượng trưng cho tâm trạng của Tào Hiên.
Sở Hi Thanh cũng dạo bước đến trước cửa sổ, nhìn cảnh mưa bên ngoài.
Ánh mắt hắn sáng tỏ: “Đơn tiền bối, ngươi cũng đã nhìn thấy tình huống vừa rồi, xin hỏi tiền bối có cảm tưởng gì?”
“Cảm thấy Kỳ chủ rất không dễ dàng!”
Đơn Tuyết Phỉ khá là bội phục.
Tình hình của Sở Hi Thanh bây giờ, nàng nghĩ thôi cũng thấy tê cả da đầu.
Dưới mông vị này quả thật là như một ngọn núi lửa, bất cứ lúc nào cũng có thể phun trào, đưa Sở Hi Thanh lên trời.
Cũng may tên này có thể xử lý ung dung, trong bang không chỉ tạm thời không có việc gì, mà còn có thể lừa một đám người kia làm việc cho hắn.
Nhưng Đơn Tuyết Phỉ bây giờ lại yên tâm hơn vài phần. Cái tên này có thể có quan hệ với hoàng thất Đại Ninh, nhưng tuyệt đối không phải người cùng đường với thiên tử.
“Nếu ta là Kỳ chủ, ta dứt khoát bỏ cơ nghiệp Thiết Kỳ Bang này, trốn ở Vô Tướng thần sơn không ra.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì cười ha ha: “Nhưng ‘nghi thức’ của ta thì phải làm sao bây giờ? Chung quy vẫn phải ra ngoài tìm bí dược mà, đó cũng không phải con đường của cường giả, dù tương lai ta học được Thần Ý Xúc Tử Đao, thì tuyệt đối cũng không thể đạt đến độ cao của Huyết Nhai Đao Quân.”
Hắn phất tay áo một cái: “Không nói cái này nữa, Tuyết Phỉ tỷ chắc là cũng là người của mạch Xích Long? Ta muốn mời bộ tộc các ngươi giúp ta tu hành một môn bí pháp Hoàng Đạo. Chiến Thiên Thất Hộ không được, môn bí pháp này quá yếu, hơn nữa là do hoàng thất Đại Ninh biên soạn, giới hạn quá thấp.”
Ngày xưa, Sở Vân Vân cũng tu luyện Chiến Thiên Thất Hộ đỉnh cấp nhất.
Lúc đó Bá Võ Vương tuyệt đối không có ý phản, nhưng bây giờ lại không có lực lượng Hoàng Đạo để đối kháng với Cửu Long Thần Thiên Thủ.
Nội tâm Đơn Tuyết Phỉ lại run lên.
Vị Vô Cực Đao Quân này quả nhiên là đã đoán được bọn họ là người của mạch Xích Long.
Sau đó nàng liền bình tĩnh lại: “Vấn đề là Thiết Kỳ Bang bây giờ có không đến ba vạn người nắm giữ bí pháp Hoàng Đạo, tu luyện cũng không có nhiều tác dụng.”
“Cho nên mới cần mạch Xích Long các ngươi hỗ trợ, ngày xưa Đại Ninh xây dựng Xích Long quân đã quét ngang thiên hạ, đa phần đều dựa vào lực lượng của bộ tộc các ngươi. Vì vậy, ta còn hi vọng các ngươi giúp ta huấn luyện mười lăm vạn binh mã, không cần tương đương với Xích Long quân ngày xưa, nhưng ít nhất cũng có thể chống lại cấm quân.”
Sở Hi Thanh chắp tay sau lưng: “Chỉ cần Tuyết Phỉ tỷ làm được chuyện này, như vậy chỉ cần Sở mỗ còn trên thế gian một ngày, nhất định sẽ bảo vệ mạch Xích Long các ngươi bình yên vô sự.”
Đơn Tuyết Phỉ nghĩ thầm, cái tên này gọi Tuyết Phỉ tỷ thật là ngọt.
Nàng nhìn khuôn mặt tuấn mỹ gần như yêu của Sở Hi Thanh, lại nghĩ đến lời đồn gần đây trên giang hồ.
Có người nói, Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Thù Y vừa gặp Sở Hi Thanh đã thương.
Lời đồn đại này, chỉ sợ không có lửa làm sao có khói.
“Toàn bộ cấm quân đều là thất phẩm hạ, đây không phải là chuyện dễ dàng, cần tiêu hao lượng lớn của cải và tài nguyên.”
Đơn Tuyết Phỉ khẽ lắc đầu, sau đó lại nhìn Sở Hi Thanh với vẻ kinh dị: “Không biết Kỳ chủ có thể đưa tay cho ta xem không?”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì khó hiểu, nhưng vẫn đưa một tay đến trước Đơn Tuyết Phỉ.
Đơn Tuyết Phỉ cẩn thận nắm cổ tay Sở Hi Thanh, nàng nhắm mắt cảm ứng, sau đó ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc: “Ta quả nhiên không nhìn nhầm.”
Một cái chớp mắt tiếp theo, chín đạo khí tức màu đỏ thắm đột nhiên ngưng tụ bên ngoài cơ thể Sở Hi Thanh, xoay quanh lòng bàn tay Sở Hi Thanh.
Chúng nó đều có đầu giao, nhưng do quá nhỏ nên nhìn như chín con cá trạch.
“Đây là?” Vẻ mặt Sở Hi Thanh khá kỳ quái.
“Là Cửu Long Thần Thiên Thủ!” Ánh mắt Đơn Tuyết Phỉ phức tạp: “Không biết vì sao, Kỳ chủ lại có thể điều động lực lượng Cửu Long Thần Thiên Thủ của triều Đại Ninh, căn bản không cần tu luyện bí pháp Hoàng Đạo khác. Ta đoán trên người Kỳ chủ có huyết mạch của hoàng thất Đại Ninh.”
Lúc này, không chỉ bản thân Sở Hi Thanh khiếp sợ, mà ngay cả Phong Tam, Lục Cửu Ly và Thiết Tiếu Sinh cũng kinh ngạc không thôi.
“Không thể nào!”
Sở Hi Thanh nói như chém đinh chặt sắt, hắn hồi tưởng lại gia phả của Kinh Tây Sở thị.
Đời thứ hai và đời thứ năm, nhà bọn họ quả thực là cưới công chúa Đại Ninh, nhưng đều cách rất xa, còn không được tính là bà con họ hàng nữa.
“Ta có thể xác định, bản thân ta và hoàng thất Đại Ninh tuyệt đối không có liên quan.”
“Vậy ta cũng không hiểu.” Trong mắt Đơn Tuyết Phỉ ngậm lấy vẻ khó hiểu: “Vấn đề là huyết mạch của Kỳ chủ thật sự có thể ngưng tụ Cửu Long Thần Thiên Thủ, có thể điều động long khí từ chín con Xích Long trên long trụ.”
“Quyền hạn của ngươi còn rất cao, có thể trực tiếp liên hệ với Long hồn, thậm chí còn cao hơn cả thân vương và công tước. Mà Kiến Nguyên đế và các đời thiên tử, tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ mà giao quyền hành này cho người khác.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận