Bá Võ

Chương 1778: Vô Cực Đao Quân (3)

Lục Loạn Ly không trả lời, mà tiếp tục truy kích: “Chết!”
Ầm!
Lúc này, Lục Loạn Ly không chỉ chém ra ánh đao bảy màu, mà còn có vô số lôi đình màu trắng đi theo.
Sở Như Lai lại giơ trường kiếm lên đón đỡ, toàn bộ thân thể chợt bị bao trùm bởi một lớp băng mỏng.
Hai mắt của hắn cũng hơi mờ mịt.
Đây là lực lượng của hai sách Giới Luật, tuy rằng cấp độ của Hợi Thủy thần lôi chỉ là nhị phẩm, bên trong chất chứa hai loại thiên quy, nhưng lại có thể dễ dàng phá tan thiên quy ‘Tam Cung’ của hắn.
Cái gọi là Tam Cung, chính là Thất Sát, Tham Lang, Phá Quân!
Ba vị Tinh Quân mạnh mẽ này từng nắm giữ pháp tắc giết chóc, tham thiên, phá diệt! Tất cả đều là Thiên quy đạo luật mạnh mẽ nhất thiên địa.
Nhưng mà Hợi Thủy thần lôi này lại có thể nhẹ nhàng phá tan thiên quy của hắn.
Mà lúc này, một bên khác của Sở Như Lai là Vũ Văn Bá cũng không thể làm gì Sở Hi Thanh.
Một đôi trọng giản của hắn đánh đến giữa không trung liền bị ngăn cản lại.
Bên cạnh người Vũ Văn Bá, một nửa là sóng nước dập dờn, một nửa hóa thành biển lôi đình.
Cung Vô Cấu xuất hiện, trường thương nhanh vượt qua tưởng tượng của mọi người, đâm thẳng về phía Vũ Văn Bá.
Hắn căm thù Vũ Văn Bá đến tận xương tủy, mũi thương cực kỳ ác liệt, tấn công mãnh liệt, góc độ lại xảo quyệt độc ác.
Một cái hô hấp lại đâm đến tận ba ngàn bóng thương.
Lôi đình! Thần tốc! Đâm xuyên! Thần phong! Phá toái!
Những thiên quy cao đến tầng 24 này, lại được hắn dung hợp làm một, chỉ khoảnh khắc mà đã phá tan tầng cương khí bên ngoài của Vũ Văn Bá.
“Huyền Lôi Thần Kích đại pháp! Ngươi là Thần Minh Điện Xế - Cung Vô Cấu!’
Vũ Văn Bá bị ép phải thu hồi trọng giản về phòng ngự bóng thương ngợp trời của Cung Vô Cấu.
Nhưng hắn chợt phát hiện, Cuồng Đao Băng Liệt - Thủy Thương Lãng ở phía sau mình cũng cực kỳ nguy hiểm.
Kiếm của người này không lộ phong mang, nhìn như thường thường không có gì lạ.
Nhưng lực lượng Thủy nguyên lại quấn quanh tay chân của hắn, khiến ảnh hưởng đến hành động của hắn. Thậm chí còn có thể ảnh hưởng đến nước ở trong cơ thể hắn, để khí huyết của hắn vận chuyển không thông.
Mà lúc này, Chu Minh Nguyệt cũng gặp phải đối thủ.
Bóng người Phong Tam đã chặn ở trước mặt hắn.
Hai người cách nhau không đến ba thước, có thể nói là đánh giáp lá cà. Hai ánh kiếm đối chọi gay gắt trong không gian ba thước.
Trong một cái hô hấp, song phương giao thủ không dưới hai ngàn lần, gợi ra từng tia lửa và vô số kiếm cương vỡ vụn.
“Người này…”
Trong mắt Chu Minh Nguyệt lộ ra vẻ nghi ngờ và khó hiểu.
Hắn biết ‘Cuồng Kiếm – Phong Tam’ này.
Khi Chu Minh Nguyệt tiếp nhận đại nội Trực điện giám, tình báo đầu tiên hắn xem là tính báo về Sở Hi Thanh.
Phong Tam này, là một trong những Đạo thị của Sở Hi Thanh, có người nói kẻ này là một tán tu ở Côn Luân, sức chiến đấu rất không tầm thường.
Nhưng mà Chu Minh Nguyệt không ngờ thực lực của đối phương lại không tầm thường đến nước này.
Thần Ý Như Tâm Kiếm này thật sự là quá tùy tâm tùy ý, quả thực là quá mạnh.
Tựa như mặc kệ là chuyện hoang đường đến đâu đi nữa, Phong Tam này đều có thể làm được.
Kỳ quái hơn chính là, kẻ này chỉ có tu vị nhị phẩm, nhưng lực lượng, xương cốt, máu thịt, thậm chí là nguyên thần của hắn đều đạt đến cảnh giới nhất phẩm, dường như còn trên hắn.
Thực lực của Phong Tam này thế mà lại có thể sánh vai với hắn!
Ít nhất thì trong thời gian ngắn, Chu Minh Nguyệt là không thể làm gì đối phương.
Tứ đại Thiên Bảng vây công Sở Hi Thanh, giờ chỉ còn lại một mình Tiếu Hồng Trần đánh đến trước mặt Sở Hi Thanh.
Một đôi kiếm của hắn ôm theo hàng ngàn hàng vạn sợi lôi đình màu đỏ thắm, đánh vào trước người Sở Hi Thanh.
Đó là lực lượng Nam Minh ly hỏa và Trừ Tà thần lôi giao hòa, là đúc kết của Phá toái và Thần phong.
“Xem ra ngươi không chỉ cấu kết với một tên phản bặc! Quả nhiên là có mưu đồ tạo phản!’
Tiếu Hồng Trần liếc mắt nhìn qua Cung Vô Cấu và Thủy Thương Lãng.
Hắn nhíu chặt lông mày, kiếm thế không giảm mà lại tăng.
Không có mấy người Chu Minh Nguyệt hỗ trợ, một mình hắn vẫn có thể đánh cho Sở Hi Thanh rơi vào trạng thái tự phong ấn, sau đó bắt giữ hoặc là giết chết Kế Tiễn Tiễn và Tần Tịch Nhan.
Nhưng mà một cái chớp mắt tiếp theo, con ngươi của hắn lại co rút lại.
“Cheng! Cheng! Cheng!”
Theo những tiếng va chạm của binh khí vang lên, Tiếu Hồng Trần đâm liên tục 99 kiếm, thế mà tất cả đều bị ánh đao của Sở Hi Thanh phản xạ lại.
Sở Hi Thanh cầm Huyết Nhai thần đao trong tay, hai khí vàng và đỏ quấn quanh cánh tay hắn, toàn thân hiện ra lân phiến màu trắng bạc.
Ánh đao của hắn chợt hóa thành một mảnh kính bạc hoàn mỹ, phản xạ tất cả kiếm quang của Tiếu Hồng Trần!
Tiếu Hồng Trần hiện ra vẻ khó tin.
“Hoang đường!”
Hắn thật sự không ngờ thiếu niên trước mắt này đã tu luyện Nhai Tí đao ý lên đến tầng 23!
Nhưng mà điều làm cho hắn khó tin hơn chính là tu vị mà người này thể hiện!
Nhị phẩm thượng!
Mặc kệ là lực lượng, tu vị, chân nguyên, thân thể của kẻ này, hoàn toàn đều có thể chống lại hắn.
Vấn đề là, người này mới thăng cấp ngũ phẩm thượng cách đây vài tháng! Vẫn luôn không có tình báo nói người này thăng cấp mà.
Hắn làm thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận