Bá Võ

Chương 2612 - Chào hỏi (2)

Trong tiên cung, mặt Sở Hi Thanh cũng hiện ra vẻ vui mừng.
‘Mượn’ Tụ Thiên chi pháp của Thủy Thần – Thiên Công, để cho lấy được rất nhiều mảnh vỡ, vượt quá mong muốn.
Lúc này, bên trong bồn đã tụ tập hơn ngàn khối mảnh vỡ thiên bi.
Số lượng đã chiếm ba phần tư Thần Khế thiên bi.
Nhưng bộ phận còn lại, Sở Hi Thanh cũng hết cách.
Hắn đã thử phát lực vài lần, nhưng đều không thể lay động được số mảnh vỡ còn lại.
Nhưng bây giờ, lực lượng Thần Khế thiên bi tuy chưa đạt đến lúc toàn thịnh, cũng đã trở thành một trong những thần khí đỉnh cấp nhất.
Sở Hi Thanh lập tức giơ tay lên, bắt tất cả mảnh vỡ và chủ thể Thần Khế thiên bi vào tay.
“Tụ cho ta!”
Tất cả mảnh vỡ của tòa thiên bi này, cộng thêm các tài liệu thay thế mà hắn sử dụng trước kia, bắt đầu mạnh mẽ hòa vào nhau, lại tụ hợp ra hình dáng một tòa thiên bi.
Tuy rằng trên thiên bi còn vô số vết rách, vẫn còn tế luyện và hoàn thiện thêm mới có thể cô đọng như một.
Nhưng thần lực của nó lại soi sáng phạm vi 100 dặm hư không.
Sau khu tụ hợp thiên bi, Sở Hi Thanh lập tức chuyển đối tượng ‘mượn’ thành Phong Thần – Đế Sát.
Hắn chuẩn bị mượn 2 loại thiên quy từ chỗ Đế Sát.
Chính là Phong và Động mạnh nhất của Đế Sát.
“Chó chết!” Phong Thần – Đế Sát đã dự đoán được hành động này của Sở Hi Thanh, hắn đã hóa thành cuồng phong, lùi lên trên chín tầng mây xanh.
Nhưng hắn vẫn không thể chạy trốn kịp, Sở Hi Thanh ‘mượn’ hai loại thiên quy mạnh nhất của hắn.
Phong Thần – Đế Sát không khỏi hừ lạnh một tiếng, trong lòng cảm thấy cực kỳ buồn nôn.
Tòa Thần Khế thiên bi này thật sự là sự vật buồn nôn nhất thiên địa! Kẻ chế tạo vật này, lại lừa gạt các thần lưu lại tinh huyết bản mệnh, Thiên đế đời đầu tội đáng muôn chết.
Tòa thiên bi này vốn nên vĩnh viễn không có cơ hội khôi phục.
Các thần cũng ngàn phòng vạn phòng, nhưng bọn họ vẫn không thể phòng được Sở Hi Thanh sẽ mượn Tụ Bảo Bồn, dùng vật này để tụ hợp Thần Khế thiên bi.
Nếu như không phải Thủy Thần – Thiên Công uy hiếp căn cơ của hắn, hắn và Xa Nguyên đều không thấy Thiên Công cô đọng ngân hà, bước vào lĩnh vực Tạo Hóa.
Thì hắn nhất định sẽ liên thử với Thiên Công, ngăn cản Sở Hi Thanh ngưng tụ thiên bị, hoặc là tru diệt Sở Hi Thanh!
Ầm!
Đây là liêm đao thời gian của Chúc Quang âm chém trúng thần khu của Đế Sát.
Nhưng dù Đế Sát đã mất Tốn Phong và Động Thiên chi pháp, hắn vẫn là Thánh Giả của Cực Thiên và Vạn Biến, là Chân Linh của Vô Tướng và Thần Tốc.
Độn pháp của hắn thiên biến vạn hóa, dù là Chúc Quang âm cũng không thể dự đoán.
Vị Tổ thần này lạnh lùng nhìn về phía Vân Hải tiên cung, rồi lập tức lui ra ngoài chín tầng mây, trở lại tinh không.
Cũng vào thời khắc này, lực lượng không gian quanh đây lập tức khôi phục bình thường.
Đế Sát có thể dùng thần khí ký thể hàng lâm, là do Xa Nguyên giúp đỡ.
Khi Xa Nguyên rút thần lực về, không gian cách ly nơi đây cũng không tồn tại.
Sở Hi Thanh nhìn theo Đế Sát rời đi, đồng thời rơi vào suy ngẫm.
Hắn cân nhắc một chút, hai tay liền bắt pháp ấn.
Sở Hi Thanh từ bỏ mượn Tốn Phong và Động Thiên, trái lại khóa chặt tinh huyết của Kế Đô trên Thần Khế thiên bi.
Tuy rằng Phong pháp của Đế Sát cũng có thể tăng cường lực lượng Hàn Phong của Vấn Tố Y, nhưng chung quy vẫn không bằng lực lượng Tai Biến của Kế Đô.
Nếu sử dụng Tốn Phong, Sở Hi Thanh có thể đứng ở trung tâm ‘Băng sơn tuyết vực’, đẩy cuồng phong về phía Trung Thổ, mang theo hàn lực xuôi nam.
Tai Biến chi pháp thì dễ dùng hơn nhiều lần, không chỉ phạm vi rộng lớn hơn, mà sử dụng còn thuận tiện hơn.
Sở Hi Thanh chỉ cần khóa chặt một vực, chỉ định một loại tai nạn nào đó là được.
Lực lượng của Kế Đô tuyệt đối không kém hơn Đế Sát.
Tiên Thiên Thần Thể hay lực lượng thiên quy của vị này, đều đạt đến tầng thứ Tổ thần.
Sở Hi Thanh mượn Tai Biến chi pháp xong, liền biết pháp môn này sử dụng ra sao.
Hắn chỉ định chính là băng tai, đồng thời lấy Hỗn Độn và Như Ý của bản thân, tăng cường pháp môn này.
Tuy rằng không thuận buồm xuôi gió như Vạn Tai chi chủ, nhưng cũng có thể phát huy ba bốn phần thần uy của pháp môn này.
Điều này làm cho nhiệt độ bên tứ đại thần sơn Trung Thổ lại giảm mạnh.
Cái lạnh kéo dài càng lâu, khuếch tán càng rộng, Vấn Tố Y liền có thể luyện hóa càng nhiều nguyên chất Băng Thần.
Sở Hi Thanh hi vọng chính là Vấn Tố Y không ngưng tụ vì sao, vẫn có thể bước vào lĩnh vực đế quân như Lê Tham Tử Vũ.

Ngoài cung Thái âm, Phong Thần – Đế Sát vẫn luôn nhìn xuống phàm giới.
Sau khi chiến đấu kết thúc, ánh mắt Đế Sát lại nhìn sang Trung Thổ.
Hắn nhìn thấy từng con sông, hồ nước, thậm chí là mặt ngoài đại dương gần Trung Thổ, đã bắt đầu xuất hiện băng mỏng.
Phạm vi bao trùm càng ngày càng lớn, càng ngày càng rộng.
“Lại trả trở về…”
Phong Thần – Đế Sát cảm giác được thiên quy Tốn Phong lại trở về với bản thân.
Nhưng Phong Thần – Đế Sát không những không vui mừng, trái lại còn hiện ra vẻ thất vọng.
Vị Thánh hoàng đời thứ tư này đúng là rất khôn khéo, khôn khéo đến mức để người căm ghét.
Nhưng tình hình ở Trung Thổ vẫn khiến Đế Sát vui mừng.
Hắn khẽ mỉm cười, thu hồi kèn hiệu phía xa xa về tay.
Đây là Thần Phong Chi Hào, một thần khí Vĩnh Hằng thượng vị, chính là thần khí hắn ký thân hạ phàm.
Phong Thần – Đế Sát lập tức xoay người, lại đi vào trong Thái âm thần điện.
Các thần lấy Xa Nguyên cầm đầu vẫn đang ở đây.
Nhưng trừ Xa Nguyên, Nguyệt Hi, Bạch Chúc và rất nhiều Tổ thần ra, các thần linh còn lại đều nhìn về phía hắn bằng ánh mắt bất thiện, bao quát cả Huyền Vũ Tinh Quân.
Phong Thần – Đế Sát làm như không thấy những ánh mắt này, thản nhiên ngồi xuống chỗ mình.
“Huynh trưởng, lần này đệ làm nhục mệnh, không thể ngăn cản Sở Hi Thanh, xin lỗi.”
Giọng nói hắn hờ hững, không có chút thành ý xin lỗi nào, nhưng mấy vị Tổ thần vẫn không phản ứng.
Cửu Phượng không khỏi nhíu chặt lông mày: “Phong Thần đại nhân hàng lâm, rốt cuộc là vì ngăn cản Sở Hi Thanh, hay là âm thầm trợ giúp nhân tộc?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận