Bá Võ

Chương 2352 - Ai cũng không đánh nổi (2)

Sở Hi Thanh nghe vậy cũng không bất ngờ, mẫu thân của Tư Hoàng Tuyền không muốn thuộc hạ cướp hết lực lượng của bản thân, nên chia ra mới là bình thường.
Có điều, hắn lại không quá coi trọng chuyện Tư Hoàng Tuyền muốn phát động ‘bách quỷ đại duyệt’.
‘Bách quỷ đại duyệt’, tương đương với âm linh lên triều vậy.
Trước khi Sở Hi Thanh ‘xuyên qua’, thế giới kia cũng có ‘bách quỷ đại duyệt’.
Trương Hành thời Đông Hán từng viết trong ‘Tokyo phú’: “Trên núi có cây đào, bách quỷ kiểm duyệt bên dưới ngọn núi, quỷ vô đạo lý giả, Thần Đồ và Úy Lũy, cầm lấy vi tác, chấp lấy tự hổ.”
Ngày xưa, âm Hậu – Thiên Nại Lạc hàng phục bách quỷ, thành lập âm triều tại Ma vực, ép bách quỷ ký kết Thần khế với nàng, tôn kính mệnh lệnh của nàng.
Có người nói trong tay nàng có một thần khí tên ‘Vạn Cốt Phệ Hồn phiên’, chỉ cần lay động nó, là có thể hiệu lệnh tất cả âm linh trong thiên địa.
Thần Đồ và Úc Lũy là hai trong những chiến tướng mạnh nhất của âm Hậu – Thiên Nại Lạc.
Không biết vì sao, hai vị này cũng tên là Thần Đồ và Úc Lũy.
Có người nói bọn họ lấy thân âm linh, lại có thực lực gần như Vĩnh Hằng trung vị.
Vấn đề là Thiên Nại Lạc đã chết 20 năm, Tư Hoàng Tuyền có thể kế thừa Thần khế của Thiên Nại Lạc hay không, Thần khế còn có tác dụng bao nhiêu, vậy thì chưa biết.
Dù là Thần Đồ và Úc Lũy kia, cũng chưa chắc đã đáng tin.
Ánh mắt Sở Hi Thanh lóe lên: “Như vậy trong tay Thần Đồ và Úc Lũy có lực lượng của mẫu thân ngươi để lại không?”
Tư Hoàng Tuyền lại lắc đầu: “Mẫu thân có thể đã cân nhắc đến chuyện hai vị này bị Ma thần nhằm vào, cho nên không giao lực lượng cho bọn họ bảo quản, mà bọn họ cũng không cần.”
Khi nàng nói chuyện, vẻ mặt lại hơi khác lạ.
Tỷ đệ Tư Vô Thiên và Tư Vô Pháp cũng nhìn nhau một chút.
Sở Hi Thanh cũng hiểu ra.
Âm Hậu - Thiên Nại Lạc cũng không yên tâm với hai vị thuộc hạ trung thành tuyệt đối này nha.
Nàng tình nguyện giao lực lượng của mình cho bách quỷ bảo quản, cũng không muốn giao cho Thần Đồ và Úc Lũy.
Nhưng đây mới là cách làm của một minh quân.
Một quân chủ sáng suốt, sẽ không cho thuộc hạ có cơ hội phản bội.
Trung thành cũng giống như tình cảm, nó không chịu nổi khảo nghiệm.
“Đã hiểu!”
Sở Hi Thanh gật đầu.
Hắn lại càng không coi trọng ý nghĩ phát động ‘bách quỷ đại duyệt’ của Tư Hoàng Tuyền.
Nhưng cũng không sao cả, dù sao cũng có hắn đang ở đây.
Thần Đồ và Úc Lũy gì gì kia, mặc kệ họ có tâm tư gì, thì cũng phải ngoan ngoãn thu hồi.
Trong mắt Sở Hi Thanh bỗng nhiên hiện màu đỏ ngòm: “Nhưng nếu ngươi muốn tìm Quỷ Mẫu, vậy thì sai đường rồi.”
Hắn nhìn xuống dưới chân mình: ‘Ở phía dưới kìa.”
Khi Sở Hi Thanh vừa nói hết lời, hòn đảo ở dưới chân bọn họ bỗng nhiên nổ tung. Một bàn tay che trời màu đen thò ra khỏi mặt đất, tóm về phía năm người Sở Hi Thanh.
“Là Nghiệt thần! Cẩn thận!”
Tư Vô Thiên giật mình kinh hãi, bóng người lập tức bay lên, trực tiếp tránh ra ngoài trăm trượng, tách khỏi bàn tay khổng lồ kia.
Nghiệt thần là cách gọi một vị thần linh Vĩnh Hằng đã hoàn toàn sa đọa, hoàn toàn mất linh trí.
Bọn họ khác với Ma thần.
Ma thần là thần linh đi con đường ma đạo.
Bọn họ cắn nuốt thôn phệ một lượng lớn máu thịt, dựa vào huyết khí của sinh linh để thu được lực lượng, đồng thời chống đỡ ‘Nghiện nguyên’.
Mà Nghiệt thần, hoặc là bị ‘Nghiện nguyên’ bức điên, hoặc là do Ma thần cắn nuốt quá nhiều máu thịt, bị oán lực phản phệ, cuối cùng đọa lạc trở thành Nghiệt thần, bọn họ có tội nghiệt vô biên, uế khí vô tận.
Nếu Táng Thiên không thể nuốt sao La Hầu, trở thành ‘Tinh chủ’, vậy chẳng mấy chốc cũng sẽ đi đến một bước này.
Vận mệnh của hắn lại không được như đám Nghiệt thần này.
Các thần sẽ không bỏ qua một tồn tại có thực lực mạnh mẽ như Táng Thiên, nhất định sẽ nghĩ biện pháp khống chế hắn, để hắn trở thành đồ chơi của các thần.
Tuy nhiên, ngay khi Tư Vô Pháp chuẩn bị liên thủ với tỷ tỷ, thi triển một môn bí pháp độc nhất của hai tỷ đệ bọn họ, thì đã thấy hai người Sở Hi Thanh và Lục Loạn Ly vẫn đứng yên tại chỗ.
“Không chỉ là Nghiệt thần, mà còn có Quỷ Mẫu!”
Đôi mắt đỏ như máu của Sở Hi Thanh nhìn thấy một cái bóng và âm khí cực mạnh ở trong não của Nghiệt thần.
Nếu như hắn không nhầm, đây chính là một trong những Quỷ anh của Quỷ Mẫu.
Con Quỷ anh này lại nắm giữ năng lực khống chế và điều khiển Nghiệt thần.
Điều này khiến cho Quỷ Mẫu vốn chỉ là cấp độ Siêu Phẩm, lại sở hữu lực lượng sánh vai với thần linh.
Sức chiến đấu của Nghiệt thần là không thể so với thần linh bình thường, sau khi mất lý trí, thì bọn chúng không thể sử dụng thiên quy như thường.
Nhưng bọn họ còn có sức mạnh và tố chất thân thể của thần linh, còn có bản năng chiến đấu mạnh mẽ.
Ngoài ra, sau khi dung hợp chiều sâu với uế khí trong thiên địa, thì bọn họ còn có sức khôi phục vô cùng vô tận, có thể nói là cực kỳ vướng tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận