Bá Võ

Chương 2007 - Thiên Đạo Thạch Lâm (4)

Khi các thần đang nghị luận sôi nổi, một cô gái mặc áo trắng có khí chất xuất trần bỗng nhiên hiện thân ở phía trước ‘Như Ý đạo bi’.
Đây là một vị thần lực có lực lượng cực mạnh, khi nàng hiện thân, đại đa số ánh sao đều bị trục xuất ra.
Sau khi nàng hiện thân, liền ngẩng đầu nhìn danh sách trên ‘Như Ý đạo bi’.
Trên danh sách có tổng cộng 27 vị Chân Linh dự bị.
Từ vị xếp hạng thứ 12 trở lên, tất cả đều lấy ‘Thần’ làm họ.
Thiên quy của bọn họ cũng đều đạt đến tầng 35 trở lên.
Nhưng mà người thứ bảy lại là ‘Vô Danh’, thiên quy cũng chỉ có tầng 20…
Khuôn mặt xinh đẹp của ‘Thanh Tịnh chi chủ’ Thần Tịnh Ly lập tức trở nên cực kỳ âm trầm.
‘Cái này đúng là thú vị! Thần tọa của ngươi lại lảo đảo rồi!’
Lúc này, các thần linh ở đây không dám nói chuyện to nữa, nhưng một giọng nữ lại phát ra tiếng cười trào phúng: “Ta sẽ quan tâm việc này, cũng rất chờ mong nó.”
Sắc mặt Thần Tịnh Ly càng âm trầm hơn.
Nữ nhân này chính là Thái Sơ Huyền Nữ, là tồn tại có thần lực ngự trị phía trên nàng.
Ngày xưa, Thần Tịnh Ly từng tranh đoạt vị trí ‘Vạn Mưu chi chủ’ với nàng, gần như đã sắp thành công.
Nhưng khi Thái Sơ Huyền Nữ thân lâm tuyệt cảnh, lại cấu kết với Huyền Hoàng thủy đế của nhân tộc, khiến cho nàng sắp thành lại bại.
Bọn họ là kẻ địch sống còn, từ viễn cổ đến nay đã giao thủ vô số lần.
“Cút!”
Thần Tịnh Ly giơ tay đánh ra một đạo ánh sáng thanh tịnh, trục xuất thần ý của Thái Sơ Huyền Nữ.
Lực lượng của Thái Sơ Huyền Nữ ngự trị phía trên nàng, nhưng chỉ cần nữ tử này không đích thân đến đây, thì sẽ không phải là đối thủ của nàng.
Sau đó, Thần Tịnh Ly lại nhíu mày: “Phổ Thiên, lúc nãy ngươi có cảm ứng được gì không?”
Nàng hỏi chính là ‘Phổ Thiên chi chủ’ Thần Phổ Chiếu, đây cũng là một vị thần linh thượng vị rất mạnh mẽ.
“Không có!”
Tiếng nói của Thần Phổ Chiếu ôn hòa lại thận trọng: “Ánh sáng của ta chiếu rọi khắp phàm giới, nhưng lại không phát hiện ra bất cứ sự vật gì có quan hệ với biến hóa của ‘Như Ý đạo bi’. Việc này phải do Tịnh Ly ngươi tự mình thăm dò, dưới phàm giới có rất nhiều nơi mà ánh sáng của ra không thể chiếu đến.”
Thần Tịnh Ly nhíu chặt lông mày.
Thần Phổ Chiếu không soi sáng được rất nhiều nơi, có tứ đại thần sơn của Cự linh, rất nhiều thánh địa và bí cảnh ở Trung Thổ, còn có thành Vọng An của Đại Ninh, lục đại thần tông, năm đại ma môn, vân vân… điều tra như vậy thì như mò kim đáy biển.
Nhưng cái ‘Vô Danh’ này quá nửa là nhân tộc, phạm vi có thể thu nhỏ lại đến gần Thần Châu.
Nô bộ nhân tộc ở tứ đại thần sơn, thỉnh thoảng cũng xuất hiện cao thủ. Nhưng thiên quy Như Ý của bọn họ tuyệt đối không được thiên quy đạo luật tán thành.
Một người bị nuôi dưỡng như gia súc từ nhỏ, làm sao có thể nuôi dưỡng tự tin duy ngã độc tôn, thích làm gì thì làm?
Mặt Thần Tịnh Ly như hàn băng: “Ta sẽ hàng lâm thế gian lần nữa, ngươi phải giúp ta!”
Giọng nói của Thần Phổ Chiếu rất bất đắc dĩ: “Ta sẽ cố hết sức, nhưng ngươi phải biết, Táng Thiên sắp đi đến thời điểm cuối cùng, hắn chắc chắn sẽ nuốt chửng La Hầu trong vòng hai năm này, hắn đã không còn đường khác. Ta nhất định phải tập trung vào Thái Sơ Huyền Nữ và ‘Chúa Tể Chân môn’ trong tay nàng, không rảnh quan tâm đến việc khác.”
Thần Tịnh Ly nghe vậy thì không khỏi nghiêng đầu nhìn về phía hai tòa bia đá ở nơi trung ương nhất trong bãi đá.
Hai tòa bia đá kia, một là ‘Khai Thiên đạo bi’, phía trên không có bất kỳ cái tên này; một cái là ‘Bàn Cổ đạo bi’, biểu hiện mười hai vị chấp chưởng ‘Bàn Cổ tinh hồn’, còn có rất nhiều cái tên dự bị.
Trong đó, vị thứ nhất và thứ hai là Long Hi và Đế Oa, người thứ 11 và 12 thì lại phân biệt là hai cái tên ‘Huyền Hoàng – Chân’ và ‘Huyền Hoàng – Xiển’.
Thần Tịnh Ly nheo mắt lại.
Ngày xưa, không biết vì sao mà Huyền Hoàng thủy đế lại nhận được truyền thừa của thiên đế đời thứ chín, chỉ dùng trăm năm ngắn ngủi đế quật khởi, trở thành nhân vật mạnh mẽ có sức chiến đấu không thua kém gì các đời thiên đế.
Không lâu sau, vị này còn thu được hai cái ‘Bàn Cổ tinh hồn’, thành tựu Tạo Hóa Chúa Tể.
Điều này khiến cho các thần linh sợ hãi, liên thủ sáng tạo ra Vọng Thiên Hống để làm loạn nhân gian.
Con thú Vọng Thiên Hống này chuyên khắc chế huyết mạch nhân tộc, dù mạnh như Huyền Hoàng thủy đế, cũng bị nhiều nửa bước Tạo Hóa kiềm chế, bị Vọng Thiên Hống đả thương.
Huyền Hoàng thủy đế không thể trục xuất thần độc thần chú của Vọng Thiên Hống, liền tự tay phục sinh Lê Tham, bồi dưỡng kẻ địch sống còn này đăng thần, trở thành ‘Vạn Binh chi chủ’.
Hắn lại chém ra hai đại nguyên thần là ‘Huyền Hoàng – Chân’ và ‘Huyền Hoàng – Xiển’, để mỗi một người nắm giữ một đạo ‘Bàn Cổ tinh hồn’, sáng tạo hai môn Xiển và Chân, duy trì trật tự cho phàm nhân Thần Châu. Ý nghĩ của bản thể thì mang theo thần độc thần chú của Vọng Thiên Hống, tự phong ấn ở nơi nào đó trong Thần Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận