Bá Võ

Chương 2444 - Đao Thần (3)

“Nếu như có thể, ta không ngại lấy mạng của ngươi vào hôm nay, thuận tiện giúp phụ thần ta một tay. Nhưng ngày xưa ta bại trong tay Ngu Công, đã từng hứa với hắn là tuyệt đối không tham dự vào tranh đấu giữa người và thần.”
Bạch Đế Tử lạnh nhạt nói: “Vì vậy hôm nay ta đến đây, chỉ là muốn nhìn đao của Huyết Nhai Đao Quân, ngày xưa ta từng bỏ lỡ hắn, quả thực là một trong những ăn năn suốt đời. May mắn là ngươi không chỉ kế thừa đao đạo của hắn, mà còn tiến thêm một bước trên con đường này.”
Hắn lập tức chắp tay sau lưng, ngửa mặt nhìn bầu trời, giọng nói hàm chứa vẻ tự giễu: “Thật ra có gì mà phải tranh, thế giới hỗn độn mới mở được 2200 vạn năm, nhưng đã có dấu hiệu mục nát rồi. Chờ thế giới này đi đến phần cuối, tất cả sinh linh trong thiên địa, tất cả thần linh vĩnh hằng, đều sẽ đi về phía chung kết.”
“Duy nhất có thể trốn thoát, chính là siêu thoát, siêu thoát bên trên thế giới. Các Tổ thần và đế quân đã dự đoán được từ lâu, bọn họ đặt hi vọng vào ‘Bàn Cổ tinh hồn’, không tiếc tất cả đều tranh cướp nó.”
“Cái gọi là các thần hệ Kim, còn cả hậu duệ của bọn họ, chẳng qua là công cụ để phụ thần tranh cướp cơ hội siêu thoát mà thôi. Vì vậy, cái gọi là thù hận giữa người và thần, nợ máu của các thần… chính là một thứ tẻ nhạt vô vị như vậy…”
Sau đó hắn lại nhìn Sở Hi Thanh một chút: “Ngươi là kẻ gần với Đông Hoàng nhất trong tất cả người và thần mà ta từng nhìn thấy, cũng là một trong những người có hi vọng siêu thoát nhất. Không phải dựa vào ‘Bàn Cổ tinh hồn’, mà là dựa vào lực lượng của bản thân. Cố gắng lên, tự lo lấy đi!”
Khi Bạch Đế Tử nói hết lời, liền xoay người đi về phía bóng tối, chớp mắt đã không thấy tung tích.
Sở Hi Thanh thì lại bình tĩnh nhìn bóng lưng của hắn, rơi vào suy tư.
“Người này đúng là đã nhìn thấy chân tướng của cái gọi là tranh đấu giữa người và thần.”
Thanh Long Tinh Quân tới gần: “Nhưng tiểu tử ngươi vẫn không thể bất cẩn. 1300 vạn năm trước, người này là chiến tướng mạnh nhất dưới trướng Kim Thần – Bạch Chúc. Vào lúc đó, người này chính là kẻ địch đáng sợ nhất của hai tộc Nhân và Long chúng ta. Hắn có thể từ bỏ huyết mạch, khoanh tay đứng nhìn trận phân tranh này thật sao? Ta thấy là chưa chắc…”
Thanh Long Tinh Quân nói đến đây, đột nhiên quay đầu nhìn Sở Hi Thanh.
Hắn phát hiện Sở Hi Thanh căn bản là không chú ý đến lời nói của hắn.
Vị này đang rơi vào một loại trạng thái kỳ dị, sâu xa khó hiểu.
Đồng thời, một luồng đao ý vô cùng khủng bố lao ra khỏi cơ thể Sở Hi Thanh, hầu như đánh tan tất cả mọi thứ trong phạm vi trăm trượng.
Thanh Long Tinh Quân hiện lên vẻ kinh ngạc.
Không ngờ Sở Hi Thanh lại rơi vào trạng thái ngộ đạo ‘thiên nhân giao cảm’.
Chắc là Bạch Đế Tử chỉ điểm, khiến cho Sở Hi Thanh có rất nhiều cảm ngộ, rất nhiều linh cảm mới.
Nhưng tên tiểu tử này cũng đốn ngộ không đúng lúc.
Thanh Long Tinh Quân cảm ứng được vô số Thần nghiệt bị hấp dẫn tới đây, chúng đang ẩn nấp trong bóng tối, thì không khỏi cười khổ một tiếng.
Cũng đúng lúc này, hắn nhìn thấy vô cùng vô tận ‘canh kim chi linh’ bỗng nhiên ngưng tụ sau lưng Sở Hi Thanh.
Đoàn canh kim chi linh này không ngừng biên hóa, biến thành các loại đao khác nhau, hoàn thủ đao, trực đao, loan đao, phác đao, cửu hoàn đao, nhạn sí đao, liễu diệp đao, quỷ đầu đao, phượng chủy đao, song nhận đao…
Các loại đao đang không ngừng biến ảo và diễn biến.
Cuối cùng ngưng tụ thành hình dáng của Huyết Nhai thần đao.
Mà sau lưng cái ‘Huyết Nhai thần đao’ này, lại xuất hiện một bóng mờ hình người cực lớn.
Hắn cao hơn 10 trượng, dung mạo và ngũ quan đều giống hệt với Sở Hi Thanh.
Trong nháy mắt này, toàn bộ đất trời bỗng nhiên sinh ra lôi đình cực kỳ cuồng bạo, làm cho tất cả những Thần nghiệt đến gần đều bị đánh thành tro bụi.
Thanh Long Tinh Quân còn cảm ứng được, mặt đất dưới chân Sở Hi Thanh dường như sinh ra một cái ‘âm dương ngư đồ’ vô hình vô chất, đang vờn quanh và chuyển động quanh người hắn.
Lại còn có ‘Thiên đạo’ hiện ra…
“Đây là?”
Lục Loạn Ly kinh ngạc đến trợn tròn mắt.
Tu vị của nàng không bằng Thanh Long Tinh Quân, không cảm ứng được thiên đạo, nhưng lại cảm ứng được song đao bên hông mình đang rung động không ngớt.
Đao linh của đôi bảo đao nửa bước Siêu Phẩm này đang bị đao ý của Sở Hi Thanh áp bức, nó đang cố gắng chống lại. Sau đó chúng chống lại càng ngày càng yếu, chúng còn muốn bỏ vỏ mà đi, đi cúi chào và thần phục Sở Hi Thanh!
Tiểu Tóc Húi Cua cũng rất kinh dị mà nhảy ra ngoài, đứng trên đỉnh đầu Sở Hi Thanh mà ngửa đầu nhìn lên bầu trời.
Khi ‘cung đài’ xảy ra biến cố, Vấn Tố Y không thể đi theo, chỉ có tiểu Tóc Húi Cua là vẫn ở trong cơ thể Sở Hi Thanh.
Mà vừa rồi, nó cảm giác được khí canh kim trong cơ thể mình đang rung chuyển không yên.
Thanh Long Tinh Quân nói: “Sáng Đạo Giả! Hắn để cho thiên quy Đao tiến thêm một bước, mở ra con đường mới. Trở thành chí tôn đao đạo trong miệng Bạch Đế Tử, là Thánh Giả Đao Đạo, là Đao Thần tương lai!”
Thế giới này, thật ra cũng có thiên quy ‘Đao’, chỉ là nó nằm ở đẳng cấp rất thấp, nằm ở tầng ngoài cùng và xa nhất của Thiên đạo.
Nhưng bây giờ, Sở Hi Thanh lại khiến cho cái thiên quy Đao này tiến một bước dài, bắt đầu có thành tựu.
Mà lúc này, hắn không biết chính là Bạch Đế Tử đã rời khỏi Vô Thiên Hắc Ngục bỗng nhiên dừng bước.
Hắn nhìn về phía hư không, nhìn thấy một bóng người quen thuộc: “Kim Đực?”
Đó chính là Kim Đức Tinh Quân, hắn đi ra khỏi bóng tối, nhíu mày nhìn Bạch Đế Tử với vẻ ngạc nhiên và nghi ngờ: “Huynh trưởng, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”
Không giúp bọn họ giết thằng nhãi ranh kia thì cũng thôi, cuối cùng còn muốn ra tay chỉ điểm cho Sở Hi Thanh?
Bạch Đế Tử lại không giải thích.
Hắn cúi đầu nhìn về phía Vô Thiên Hắc Ngục, nhìn bóng người đang làm Thiên đạo hiển hóa bên dưới.
Tên này ngưng tụ thiên quy Đao nhanh như vậy sao?
Bạch Đế Tử mỉm cười đầy vui mừng: “Ta tự có dụng ý của mình.”
Thế gian này, chỉ có siêu thoát mới có thể siêu thoát khỏi thế giới, mới có thể trường tồn vĩnh hằng.
Cũng chỉ có người siêu thoát, mới có thể cứu thế giới này.
Đó không thể nghi ngờ là một hạt giống hi vọng…
Tuy rằng hi vọng này không lớn, nhưng Bạch Đế Tử vẫn chờ mong vào kỳ tích.
Hi vọng hắn không chết trong thần chiến.
Bạch Đế Tử lập tức ném một đạo cầu vồng cho Kim Đức: “Ngươi giao thứ này cho phụ thần. Phải nhanh, ngươi không giữ được nó. Nhiều nhất là một ngày, nó sẽ rời đi.”
Bạch Đế Tử cũng không quay đầu lại, mà trực tiếp cất bước ra khỏi Ma vực.
Kim Đức Tinh Quân tiếp nhận đạo cầu vồng kia, thần khu lập tức run rẩy, trong mắt hiện ra vẻ mừng như điên.
Đây lại là một tia ‘Bàn Cổ tinh hồn’!
Bạn cần đăng nhập để bình luận