Bá Võ

Chương 778: Lật tay (8)

Tổng đốc Vương Thẳng nghe vậy thì nhướng mày lên, sau đó liền nở nụ cười: “Xin mời Hạ Hầu đại nhân vào.”
Hắn ý thức được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, trên mặt tràn đầy vẻ cười trên sự đau khổ của người khác.
Mọi người trong phòng đều nhàn nhã uống trà, khoảng tầm năm mươi cái hô hấp sau, một người trung niên cao to, mặt vuông tai to, mặc quan bào tam phẩm màu đỏ rực, dẫn theo một đám người vội vàng đi vào trong.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, người này hắn là Án sát sứ Đông Châu, Hạ Hầu Nguyên.
Tại năm đầu khai quốc Đại Ninh, triều đình Đại Ninh chú ý cái gọi là ‘danh thực với chức’, chính là tu vị nào thì ứng với cấp quan đó.
Nhưng bây giờ đã không phải là thời gian Đại Ninh mới khai quốc, triều đình cũng không còn nhiều anh kiệt như vậy.
Vì vậy, Hạ Hầu Nguyên có thể lấy tu vị tứ phẩm để đảm nhiệm chức Án sát sứ Đông Châu.
Vương Thăng thì lại dùng tu vị tam phẩm, nhậm chức Tổng đốc Đông Châu.
Hắn liếc mắt nhìn người này một chút, lại nhìn về phía sau lưng Hạ Hầu Nguyên.
Chỉ thấy quận thừa mới của quận Tú Thủy là Hạ Hầu Đông cũng ở trong đó.
Phía sau Hạ Hầu Đông, còn có con trai nhỏ của Án sát sứ Đông Châu, Hạ Hầu Thâm.
Hai người này đều chỉ mặc một thân áo lót màu trắng, mặt đầy nghi ngờ và mờ mịt.
Hai người bọn họ được Tư Không Thiện mời ở lại quận thành Giang Nam, hoạt động và bôn ba thay cho Tư Không Thiện, thúc bách phủ Tổng đốc mau chóng phát binh bình đình phản tặc.
Vì chuyện này, Thái thú Tư Không Thiện và các thế gia Tú Thủy đã chuyên môn gom góp năm mươi vạn lượng ngân phiếu, để đưa cho bọn họ dùng.
Hôm qua hai người còn mở tiệc mời đám quan lại ở Thiên Hương các, uống đến nửa đêm canh ba, cả người vẫn mơ mơ màng màng.
Kết quả lúc rạng sáng, bọn họ liền bị Án sát sứ Đông Châu Hạ Hầu Nguyên tóm lên từ giường của kỹ nữ, vội vã đến phủ Tổng đốc.
Hai người đều mờ mịt không hiểu, không biết là chuyện gì.
Tuy nhiên, khi bọn họ nhìn thấy Sở Hi Thanh ngồi trong phòng trà, đều không hẹn mà cùng biến sắc, mặt đã không còn chút màu máu nào.
Sau khi Án sát sứ Đông Châu Hạ Hầu Nguyên đi vào phòng, đầu tiên là cẩn thận quét mắt nhìn quanh một chút, sau đó cúi người thật sâu: “Hạ quan gặp qua Tổng đốc đại nhân, gặp qua Thanh Hư đại trưởng lão.”
Tổng đốc Vương Thăng không có trả lời, thần sắc hắn thản nhiên, nhẹ nhàng thổi lá trà ở trong chén.
Hôm nay, chính chủ không phải là hắn, không cần hắn lắm miệng.
Tổng đốc Vương Thăng chỉ âm thầm cười gằn, tâm tình sung sướng.
Người này liên thủ với Tư Không Thiện và nội phủ thái giám, lấy hạ bức thượng, khiến cho đường đường là Tổng đốc Đông Châu như hắn phải rơi vào hoàn cảnh lúng túng, không thể không gánh chịu nguy hiểm vì trận đại loạn ở Tú Thủy, Vương Thăng há có thể không giận?
Thanh Hư Tử thì lại vẫy phất trần một cái, vẻ mặt hờ hững: “Ngươi đã rõ mọi chuyện chưa?”
“Đã rõ!”
Án sát sứ Đông Châu Hạ Hầu Nguyên cúi đầu, liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh một chút.
Thật ra trước khi đến đây, hắn vẫn không rõ ràng lắm.
Chỉ là một tin phù có Binh Thiên kiếm ấn của Vô Tướng thần tông và hai chữ Thanh Hư để cho hắn không thể không đến.
Hạ Hầu gia đến từ phương bắc.
Tuy rằng cách U Châu khá xa, nhưng mà chỉ cần Vô Tướng thần tông có sát tâm, vậy thì có thể quyết định sinh tử của toàn tộc bọn họ.
Từ khi Hạ Hầu Nguyên xuất phát thì không hiểu, nhưng trên đường thì lại nghĩ rõ ràng rồi.
Đại trưởng lão của Vô Tướng thần tông đến đây, chỉ có thể là vì Sở Hi Thanh.
Vì vậy, hắn đi được nửa đường thì chuyển hướng, chạy đến Thiên Hương các bắt hai tên nghiệp chướng Hạ Hầu Đông và Hạ Hầu Thâm ở thanh lâu trước, sau đó mới tiếp tục chạy về phía phủ Tổng đốc.
Mà khi nhìn thấy Sở Hi Thanh, Hạ Hầu Nguyên đã xác định phán đoán trong lòng mình.
“Hạ quan mang tộc đệ Hạ Hầu Đông và nghiệt tử Hạ Hầu Thâm đến đây, chính là để bồi tội cho Thanh Hư đại trưởng lão và Sở thiếu kỳ chủ.”
“Bồi tội?” Trong mắt Kiếm Tàng Phong chứa ý cười, hắn chắp tay sau lưng, liếc nhìn Án sát sứ Hạ Hầu Nguyên: “Án sát sứ đại nhân, có lẽ ngươi không bồi tội nổi đâu. Sở Hi Thanh chính là Huyết Nhai dự bị mà Vô Tướng thần tông ta lựa chọn, quan hệ đến khí vận của Vô Tướng thần tông ta. Ngươi thật sự có can đảm, lại dám cấu kết với Tư Không Thiện, vu oan giá họa, thêu dệt tội danh, làm hỏng đại kế của Vô Tướng thần tông ta.”
Sắc mặt Án sát sứ Hạ Hầu Nguyên nhất thời trắng bệch, rồi lại tái xanh, mồ hôi to như hạt đậu không ngừng chảy xuống.
Giọng nói của hắn đắng chát: “Hạ quan thật sự không biết thân phận của Sở thiếu kỳ chủ, bằng không thì tuyệt đối không dám mạo phạm quý tông.”
Trong miệng Hạ Hầu Nguyên cũng đã đắng chát.
Lần này, hắn bị hai tên tộc đệ và nghiệt tử này hại đến biên giới của vực sâu vạn trượng, tiến một bước chính là tan xương nát thịt, cửa nát nhà tan.
Nếu như là bình thường thì cũng không đến nông nỗi này.
Vô Tướng thần tông là thần tông chính đạo, bình thường vẫn làm việc theo quy củ, rất quan tâm đến danh vọng của bọn họ.
Chỉ cần Án sát sứ ty có thể lấy ra bằng chứng xác thực, chứng minh đệ tử của Vô Tướng thần tông phạm tội, làm nhiều việc ác, bọn họ sẽ không nhúng tay can thiệp, không cản trở Án sát sứ ty và Lục phiến môn làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận