Bá Võ

Chương 1412: Bá Võ Thông Thiên (2)

Sắc mặt Vấn Thù Y cũng nghiêm túc lên: “Không dám! Di dân Trấn Hải Vấn Thù Y, xin chỉ giáo!”
Ngay khi hai người vừa dứt lời, tầng lầu rộng bốn mươi chín dặm này, chính thức nứt thành hai nửa.
Theo cương lực và nguyên thần hùng vĩ của hai người va chạm, mắt đất cũng phát ra những tiếng ‘răng rắc’, một vết rách xuất hiện giữa hai người, sau đó bắt đầu kéo dài về hai bên, mãi đến khi chia đôi tòa Thần Vân lâu này ra làm hai mới thôi.
Từ mái nhà đến lòng đất, đều bị sức mạnh của hai người làm cho chia đôi.
Thứ duy nhất không bị chia đôi là bệ đá và Lục Loạn Ly đang đứng ở trên đó.
Nhưng miệng mũi của nàng tràn đầy máu tươi, nàng cảm giác như toàn thân mình đều bị xé nát.
Lục Loạn Ly thậm chí còn bị sức mạnh của hai người ép cho quỳ một chân trên mặt đất.
Lúc này, những người còn lại đều bị ép phải lùi lại.
Thần niệm của Vấn Thù Y và Sở Vân Vân đều chất chứa võ ý cực kỳ mạnh mẽ.
Chúng nó vừa va chạm, sau đó thẩm thấu, lôi kéo, tan rã, đánh nát lẫn nhau, cuối cùng lại đan xen như răng lược.
Hai người không chỉ giao phong thần niệm, mà còn có võ đạo và Thiên điều đạo quy mà bọn họ ngưng tụ.
Mạnh như Kiếm Tàng Phong cũng cảm thấy rất vất vả.
Hắn âm thầm líu lưỡi, hai nữ nhân này vẫn duy trì ở cấp độ ngũ phẩm thôi đấy.
Bọn họ dựa vào thân thể siêu nhất phẩm, nguyên thần siêu nhất phẩm mà đã có uy thế như vậy rồi.
Kiếm Tàng Phong nghĩ thầm, nếu như hai người này khôi phục trạng thái toàn thịnh, thì sẽ có phong thái kinh người cỡ nào?
Chu Lương Thần và Kế Tiễn Tiễn đã lùi vào trong góc từ lâu.
Bọn họ cảm giác mình ở gần bệ đá thêm một cái hô hấp nữa, thì lực lượng của hai người kia sẽ xé nát bọn họ.
Sở Hi Thanh vốn cũng định lùi về góc tường, nhưng hắn phát hiện Lục Loạn Ly vẫn quỳ một chân ở nơi đó, không có ý định rời đi.
Vẻ mặt Sở Hi Thanh kinh ngạc: “Loạn Ly, ngươi còn ở nơi đó làm gì? Muốn chết sao?”
Tạm thời lùi lại một chút cũng được mà, lát nữa lại đi lên.
Lục Loạn Ly lại như không nghe thấy, nàng vẫn cố chấp quỳ tại chỗ.
Dù cho một nửa thân thể của nàng bị lửa thiêu đốt, nửa còn lại bị hàn băng bao trùm, thì nàng vẫn ngồi yên không nhúc nhích, tựa như một khối nham thạch ngoan cường.
Nàng thậm chí còn muốn tiếp tục leo lên trên, chỉ là lực lượng của Vấn Thù Y và Sở Vân Vân mạnh đến mức làm cho nàng không thể đứng lên, cũng không thể động đậy.
Sở Hi Thanh hơi sững sờ, sau đó ánh mắt dần dần trở nên nhu hòa: “Loạn Ly. . .”
Hắn cười khổ một chút, sao đó giương tay nắm chặt Huyết Nhai thần đao.
Thiên Thù Thần Ý Đao – Thiên Quang Tà Ảnh!
Một mảnh ánh đao lập tức bảo hộ Lục Loạn Ly ở bên trong.
Sở Hi Thanh không thể phản xạ lực lượng của Sở Vân Vân và Vấn Thù Y, chỉ có thể cố gắng đẩy nó ra, làm cho nó không đả thương thiếu nữ trên bậc thang.
Thời điểm này, thần niệm và lực lượng của hai nữ nhân kia càng mạnh mẽ hơn, càng bạo ngược hơn! Hơn nữa còn thay đổi và biến hóa vô cùng. Tất cả đều dốc hết sức tìm kiếm sơ hở và đả kích đối thủ.
Cho nên biển lửa kia càng ngày càng mạnh hơn, hàn lực kia càng ngày càng lạnh lẽo hơn.
Tốc độ giao thủ của hai người không quá nhanh.
Vấn Thù Y không có một động tác dư thừa nào, kiếm của nàng nghiêng núi lật biển, thế như vạn cân. Thương của Sở Vân Vân lại nhanh chậm tùy tâm, đường đường chính chính.
Tất cả vật chất, cấm chế, thời gian, không gian, thậm chí là Thiên quy đạo luật trong thiên địa cũng bị lực lực lượng của bọn họ đóng băng, thiêu đốt, chém nứt, nổ nát, làm cho tất cả vật chất trong phạm vi mười trượng chung quanh đều bị nổ nát thành linh quang!
Chu Lương Thần đã lùi đến góc tường mà vẫn không chịu đựng nổi, mũi miệng đều tràn ra từng tia máu tươi.
Tiểu Huyền Vũ thì đã rút đầu vào trong mai rùa của mình.
May mắn là lúc này Kiếm Tàng Phong đã lắc mình đến, hắn vung tay lên, kéo dài khoảng cách giữa bọn họ với chiến trường ra thêm hai mươi dặm.
Hắn bảo vệ hai người Chu Lương Thần và Kế Tiễn Tiễn, sau đó lại vô cùng kính phục mà nhìn bóng người Tần Mộc Ca.
“Không ngờ sư tỷ chém giết Hoàng Cực Liệt xong, võ đạo lại tiến bộ kinh người như vậy!”
Bảo sao Tần Mộc Ca lại nói Kiến Nguyên đế không có năng lực tính kế nàng.
Vị thiên tử kia đúng là không có tư cách này.
Cũng có thể nói đây là lý do để Tần sư tỷ khinh thường và bất cẩn.
Không phải nàng tin tưởng triều đình và thiên tử, mà là nàng quá tin tưởng vào thực lực của mình.
Sau đó, Kiếm Tàng Phong lại liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh và Lục Loạn Ly đang khổ sở chống đỡ ở trên đài đá.
Trong lòng hắn không khỏi sinh sôi ra một cảm giác bội phục, lòng thầm nói vị Sở sư đệ này cũng rất lợi hại.
Cực kỳ lợi hại!
Hắn quả thực là phục sát đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận