Bá Võ

Chương 1342: Cô âm không dài

Mười hai ngày sau, bên trong Vân Hải tiên cung, Sở Hi Thanh đã tiến vào tầng thứ bảy của Phong Thần lâu.
Bát thức cực chiêu bên trong Phong Thần lâu, quả nhiên là càng lên cao càng khó.
Ban đầu, Sở Hi Thanh chỉ mất một canh giờ là có thể lĩnh ngộ được áo nghĩa trong đó, nhưng phía sau lại cần đến hai ngày hai đêm, mới có thể lĩnh ngộ được một chiêu Phong Chi âm.
Thức cực chiêu thứ bảy là Phong Chi Vận trước mắt, lại càng thâm ảo hơn.
Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn qua, liền cảm thấy tê cả da đầu.
Hắn đoán là mình phải ở tầng này ba, năm ngày thì mới có thể nghiên cứu được.
Để người vui mừng chính là, tốc độ nghiên cứu của đám cao nhân kia cũng không nhanh, tạm thời vẫn nằm trong trạng thái ngang nhau.
Cái này không quan hệ đến ngộ tính và trình độ võ đạo của bọn họ, mà là do bọn họ đối kháng và kiềm chế lẫn nhau.
Những người này đều dồn tâm trí vào đề phòng cảnh giới, hoặc là công thủ dây dưa với những người khác, không có bao nhiêu tâm trí để nghiên cứu.
Yến Quy Lai cũng là như vậy.
Một nửa tinh thần của hắn đều dùng để đề phòng và cảnh giới.
Chu Lương Thần đoán là, trong thời gian ngắn sẽ không thể đi lên, cho nên nhân cơ hội này dùng bí dược, bắt đầu thăng cấp.
Tiểu Huyền Vũ dưới mông hắn cũng tiến vào trạng thái ngủ say, chuẩn bị lột xác.
Con tiểu Huyền Vũ này luyện hóa tận tám bình Đế Lưu Tương hóa lỏng.
Sở Hi Thanh cho nó tất cả Đế Lưu Tương trong tay mình.
Chân nguyên của tiểu Tóc Húi Cua rất tinh khiết, lại tăng trưởng đồng bộ với hắn, nên không cần thứ này.
Bạch Tiểu Chiêu thì là không thể dùng được nữa, bản thân nàng đã là cái ấm sắc thuốc, sắp không chống đỡ nổi rồi.
Vì vậy, những Đế Lưu Tương này chỉ có thể để cho tiểu Huyền Vũ.
Hình thể của nó rất lớn, lại có một bộ phận huyết mạch Bá Hạ, trong cơ thể như cái hồ sâu không đáy, mặc kệ là bao nhiêu thuốc thì cũng có thể chịu đựng, đều có thể chống đỡ.
Phương Bất Viên nhìn chằm chằm vào tiểu Huyền Vũ với ánh mắt tràn đầy phấn khởi.
Hắn đã thương lượng với Chu Lương Thần, định giá mười hai vạn lượng bạc cho thuế xác của tiểu Huyền Vũ.
Giá tiền này hơi thấp thấp, nếu chia xác của tiểu Huyền Vũ ra làm pháp khí, ít nhất cũng chế tạo được mười cái khiên lục phẩm.
Nhưng mấy người Sở Hi Thanh không có pháp khí không gian, nên đành phải để cho Phương Bất Viên kiếm lợi.
Toàn bộ không khí ở nơi này cũng giương cung bạt kiếm như mấy tầng dưới, nhiệt độ lại lạnh lẽo âm trầm.
Thâm chí, trên thân tất cả mọi người đều bao trùm một lớp băng mỏng.
Sở Hi Thanh tập trung nghiên cứu, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn trộm Vấn Thù Y một cái.
Không riêng gì hắn, mà ngay cả Lục Loạn Ly cũng vậy.
Một ngày sau, chân nguyên của Chu Lương Thần từ từ ổn định lại, Tông Tam Bình bỗng nhiên mở mắt ra, cũng nhìn về phía Vấn Thù Y: “Không đúng, các ngươi có cảm thấy nhiệt độ càng ngày càng hạ thấp không?”
Nhậm Tiếu Ngã vẫn tập trung vào trụ đá xoay tròn, hờ hững nói: “Đúng là lạnh hơn một chút, chắc là Vấn Thù Y tăng cường kiếm ý thôi, cái này không phải chuyện đương nhiên sao? Có vấn đề gì?”
Mấy vị nhất phẩm đối kháng với nhau, càng ngày càng kiệt liệt hơn.
Sàn nhà từ ‘Bí Văn vân thạch’ ở tầng này, đã xuất hiện mười mấy dấu vết nhỏ. Lúc trước, tình trạng này chưa bao giờ xuất hiện.
“Tông sư huynh nói không sai, tình huống có chút không đúng.”
Kiếm Tàng Phong cũng quay đầu nhìn theo ánh mắt của Tông Tam Bình, trong mắt của hắn hàm chứa ngạc nhiên nghi ngờ: “Khí lạnh này càng khốc liệt hơn rất nhiều, như không thể khống chế.”
Khi còn ở tầng năm, khí lạnh của Vấn Thù Y cũng rất khống liệt, nhưng có thể khống chế như thường, chưa từng lan đến những người không liên quan.
Nhưng mà bây giờ, khí lạnh của Vấn Thù Y lại bao trùm cả mấy người bọn họ.
Nhưng có thể sao?
Mạnh như Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Thù Y, lại không thể khống chế chân nguyên và võ ý của mình?
Kiếm Tàng Phong bình tĩnh nhìn Vấn Thù Y với ánh mắt sâu thẳm.
Nhậm Tiếu Ngã cũng cảm thấy không đúng: “A. . . bị các ngươi nói như vậy, quả thật là có chút quái lạ. Có phải nàng cố ý không?”
Hắn đình chỉ nghiên cứu, vê chòm râu dưới cằm, ra vẻ suy tư.
Tướng mạo của Nhậm Tiếu Ngã khá giống với Trương Phi Trương Dực Đức trong ti vi.
Dưới cằm là một bộ râu yến, hắn cũng khá tự kiêu với chòm râu này.
Người này có giao tình rất sâu với hai người Tông Tam Bình và Kiếm Tàng Phong, được xưng là “Tam Trì Cư Sĩ” (ba chậm), ba người gộp lại được gọi là Vô Tướng Tam Hữu.
Có người nói, ngoài tập võ và chém giết ra thì phản ứng của vị này rất trì độn, hơn nữa làm chuyện gì cũng thích dây dưa dài dòng, ngoại trừ nhiệm vụ của tông môn ra thì có hẹn là sẽ muộn, vì vậy được gọi là Tam Trì Cư Sĩ.
Lần này, phản ứng của Nhậm Tiếu Ngã cũng rất trì độn.
“Có phải hay không thì bọn họ sẽ biết, hai người bọn họ tu luyện Bình Thiên Kiếm, rất mẫn cảm với cân bằng cân đối.”
Yến Quy Lai nhìn về phía trước: “Cái gọi là vật cực tất phản, tất cả sự vật trong trời đất đều như vậy, thịnh đến cực hạn thì sẽ suy. Mạnh như Nhất Kiếm Khuynh Thành cũng không ngoại lệ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận