Bá Võ

Chương 2384 - Minh hoàng (3)

“Tinh quân tỉnh táo lại rồi?” Lê Tham lau miệng, mắt đầy tò mò: “Không bằng tâm sự đi, thật ra ta rất muốn biết, ngày xưa Cửu Phượng và mạch Phượng tộc các ngươi, vì sao lại phản bội bộ tộc ta, chuyện này có lợi gì với các ngươi? Ngàn vạn năm trước, rốt cuộc đã phát sinh cái gì?”
Thế giới này đã có rất ít người biết, bộ tộc Long Phượng thật ra có cùng một khởi nguồn.
Vũ Gia sinh Ứng Long, Ứng Long sinh Phượng Hoàng.
Ứng Long ở nơi này, tự nhiên không phải chỉ con Ứng Long bây giờ là Long Khôi kia.
Mà là Tổ Long do bàn Bàn Cổ dưỡng dục, một trong những hậu huệ của nó sinh trưởng gần ‘Ngô Đồng tổ thụ’, diễn hóa ra một mạch Phượng Hoàng.
Mà dòng dõi của Long Hi, đời đời thông gia với hai tộc Long và Phượng.
Bọn họ vốn nên là minh hữu vững chắc nhất.
Nhưng Chu Tước Tinh Quân vẫn yên lặng như cũ.

Bên trong cung điện đá, bầu không khí nơi này đã bắt đầu giương cung bạt kiếm.
Theo Tư Hoàng Tuyền hòa hơn năm mươi viên tinh thạch, ánh mắt của mấy vị thần linh càng ngày càng tham lam, càng ngày càng càn rỡ.
Nếu không phải Sở Hi Thanh đang dùng đao ý trấn áp, thì bọn họ đã không kiêng dè.
“…Chủ ta thân ở Ma vực Huyết giới, bốn phía là địch, nguy cơ ám phục, không dám rời khỏi. Không thể tự mình đến đây bái kiến, kính xin vương thượng thứ tội! Nhưng chủ ta đã lệnh cho ta mang di vật của âm Hậu và lễ vật chúc mừng vương thượng kế vị đến đây.”
Đó là sứ giả của Đại Lực Quỷ Vương, nó đang quỳ bên dưới ngự đài.
Tam đại quỷ vương là Tây Sơn, Độc Giác, Đại Lực, không chỉ là nhân vật mạnh mẽ nhất trong bách quỷ, thực lực không kém hơn Thần Đồ và Úc Lũy, mà còn có ‘tuổi thọ’ lâu đời.
Kẻ trẻ nhất trong đó, cũng đã tồn tại hơn mười vạn năm.
Bọn họ cũng có lãnh địa và thế lực nhất định bên trong Ma vực.
Trong đó, Tây Sơn Quỷ Vương là mạnh nhất, thậm chí chiếm cứ toàn tiểu thế giới.
Cái gọi là Tây Sơn, chính là bắt nguồn từ núi Tây Sơn nằm gần thành Vọng An ở phàm giới kia. Bên đó không chỉ là nghĩa địa của rất nhiều đế vương và quan tướng, hơn nữa còn trải qua vô số chiến loạn, dựng dục ra vô số ác linh mạnh mẽ, Tây Sơn Quỷ Vương chính là một kẻ tài ba trong đó.
Mà ba vị quỷ vương này tuy thần phục dưới trướng Thiên Nại Lạc, nhưng lại có tính độc lập và quyền tự chủ rất cao, địa vị giống như phiên vương ở phàm thế.
Mấy vị phiên vương này hiển nhiên là cũng không tôn trọng Tư Hoàng Tuyền.
Tình huống tương tự còn có Tu La, Dạ Xoa, vân vân… mấy vị này còn quá đáng hơn cả ba vị quỷ vương. Bọn họ chỉ phụ thuộc âm triều ở trên danh nghĩa, hơn nữa còn đồng thời xưng thần với mấy phe thế lực ở Ma vực, không nghe lệnh của âm triều.
Bọn họ cũng phái sứ giá đến, chứ không đích thân đến.
Nhưng Tư Hoàng Tuyền và Sở Hi Thanh đều không để ý.
Tuy rằng mấy người này không đến, nhưng lại đưa tinh thạch đến đây.
Như vậy cũng đủ rồi.
Hiện giờ, Tư Hoàng Tuyền đã dung hợp 54 viên tinh thạch do âm Hậu để lại.
lúc này, ngoại trừ 17 viên trong tay các thần ra, thì chỉ còn lại một viên cuối cùng nữa thôi.
Viên này hẳn là do Tinh Vệ nắm giữ, cũng là một viên cực kỳ quan trọng.
Tuy rằng Thiên Nại Lạc chia đều 72 phần, nhưng cái gọi là ‘chia đều’ chỉ là chỉ lực lượng thôi.
Trong 72 viên tinh thạch này ẩn chứa thiên quy khác nhau, có một số khá quan trọng, có một số không quá quan trọng.
Mấy vị thần linh trong điện hiển nhiên là cũng biết điểm này.
Bọn họ đều rất kiên nhẫn, bình tĩnh bất động, Nam Cực Tinh Quân còn bình chân như vại, nhắm mắt chờ đợi.
Tư Hoàng Tuyền lại dành thời gian, hấp thu và dung luyện lực lượng.
Hai canh giờ sau, sắc mặt của U Đô và Hắc Thủy từ từ âm trầm xuống.
Nếu tiếp tục như vậy, lực lượng của Tư Hoàng Tuyền sẽ liên tục tăng lên, mãi đến tận khi hoàn toàn khống chế đôi cánh âm mạch kia.
Bọn họ đã hết kiên nhẫn rồi.
Cứ chờ đợi như vậy, chẳng bằng lấy đôi cánh này trước.
Phần trong tay Tinh Vệ, chờ sau này thu về cũng không muộn.
Chỉ cần bọn họ lấy được chủ thể của đôi cánh này, lại tế luyện thành công, liền có thể cưỡng ép ‘hút’ phần trong tay Tinh Vệ về.
Ngay khi mắt hai người hiện ra vẻ lăng lệ, một đạo ánh sáng màu xanh lục bay thẳng vào cung điện, rơi vào tay Tư Hoàng Tuyền.
Đó là viên tinh thạch cuối cùng mà bọn họ đang chờ…!
Tư Hoàng Tuyền ngẩng đầu lên, nhìn về phía hư không với ánh mắt vui mừng.
Tinh Vệ là minh hữu đắc lực nhất của mẫu thân Thiên Nại Lạc, có người nói hai người tình như tỷ muội, chăm sóc lẫn nhau, địa vị ở âm triều như ‘Phó quân’.
Vị này chính là chỗ dựa lớn nhất của nàng, cũng là viện binh nàng chờ mong nhất.
Dù là đang bị các thần mạch Thủy Thần – Thiên Công và Phượng Hoàng đuổi giết, Tinh Vệ vẫn rút ra một chút sức lực để chăm sóc nàng.
Thần khí trong tay Tư Vô Thiên và Tư Vô Pháp, chính là Tinh Vệ đưa cho bọn họ.
Còn cả bí dược lên cấp nhị phẩm và nhất phẩm của nàng và Tư Vô Pháp, cũng là nhờ Tinh Vệ giúp đỡ lấy được.
Hôm qua, Tinh Vệ cũng đến như nàng chờ mong, tuy rằng vị này không trực tiếp hiện thân, nhưng đang ẩn nấp ở gần đây, có thể ra tay cứu viện bất cứ lúc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận