Bá Võ

Chương 793: Huyết Nhai thánh truyền

Thượng Quan Thần Hạo chỉ hoảng hốt trong chốc lát, liền khôi phục như thường.
Hắn nhìn về phía Sở Hi Thanh, ánh mắt hết sức phức tạp, ngậm lấy vô hạn tuyệt vọng, vô cùng hận thù, còn có hối hận và đau đớn mà khó có thể diễn tả bằng lời.
Nếu như biết có ngày hôm nay, mấy tháng trước hắn đã không tiếc tất cả đều giết chết tên tạp chủng này.
Dù cho sau đó có bị Vô Tướng thần tông báo thù, dù cho Thượng Quan Thần Hạo hắn phải bị đền mạng, thì ít nhất Thượng Quan gia và mấy người vợ con của hắn vẫn có thể an toàn.
Đám người bọn họ cũng không trở thành phản tặc, bị chém đầu cả nhà.
Thượng Quan Thần Hạo hít sâu một hơi, cầm chặt thanh kiếm trong tay: “Ta muốn biết, rốt cuộc là ngươi đã làm gì để Tổng đốc Vương Thăng và Án sát sứ Hạ Hầu Nguyên cấu kết với ngươi, đổi thẳng thay đổi, đưa Tư Không Thiện và thân sĩ Tú Thủy chúng ta vào chỗ chết?”
Sở Hi Thanh híp mắt lại, ý thức được đối phương đã hoàn toàn từ bỏ ý đồ chạy trốn.
Tiếp đó, hai người bọn họ nhất định sẽ có một trận chiến ác liệt, phân thắng bại, cũng quyết sinh tử!
Khóe môi hắn hơi vểnh lên, ý cười trong mắt càng đậm: “Ta không hiểu Thượng Quan gia chủ đang nói gì, đổi trắng thay đen cái gì, cấu kết cái gì?”
“Thượng Quan gia các ngươi cấu kết với di đảng Lệ thái tử, là hai người Thiên hộ Tào Hiên và quận thừa Hạ Hầu Đông liên thủ điều tra rõ ràng, tội chứng rành rành!”
“Các ngươi muốn trách, thì chỉ có thể trách bản thân các ngươi dã tâm bừng bừng, lòng muông dạ thú, sinh ra tâm tư không nên có.”
Sao hắn có thể đắc ý vênh váo đến mức nói ra những lời để người ta nắm đằng chuôi chứ?
Dù cho Thượng Quan Thần Hạo đang nằm trong hoàn cảnh phải chết, thì Sở Hi Thanh cũng không hề thả lỏng.
Ai biết tên này còn phương pháp bỏ chạy hay không, có biện pháp nào ghi lại lời nói của hắn hay không?
Ánh mắt Thượng Quan Thần Hạo tối sầm, sau đó cũng không phí lời nữa, bóng người của hắn lao nhanh, kiếm trong tay đánh xuống như sấm giật trên trời, đánh thẳng vào Sở Hi Thanh.
Bạch Tiểu Chiêu nằm nhoài trên đỉnh đầu Sở Hi Thanh thì híp mắt lại, sau đó nhảy lên một cái, giao thủ kịch liệt với Thượng Quan Thần Hạo ở giữa không trung.
Hai trảo của nàng sắc bén như lưỡi đao, độ cứng rắn cũng đuổi sát pháp khí ngũ phẩm.
Nhưng sau khi giao thủ vài hiệp, Bạch Tiểu Chiêu lại hơi cau mày.
Kiếm của Thượng Quan Thần Hạo cực kỳ mạnh mẽ, là một món pháp khí tiếp cận tứ phẩm.
Bạch Tiểu Chiêu bây giờ, mặc kệ là tốc độ, sức mạnh, thiên phú huyết mạch, chân lý võ đạo, tất cả đều có thể chống đỡ Thượng Quan Thần Hạo.
Chỉ là hai trảo của nàng sẽ xuất hiện những vết thương mờ mờ mỗi khi giao thủ với kiếm của Thượng Quan Thần Hạo.
May mắn là còn có Sở Hi Thanh ở bên, hắn cầm Tốn Phong Chấn Lôi đao trong tay, trốn ở sau lưng Bạch Tiểu Chiêu, nhưng lại mang đến Thượng Quan Thần Hạo uy hiếp rất lớn.
Hai mắt hắn sắc bén như đao, quan sát kiếm pháp của Thượng Quan Thần Hạo, tìm kiếm sơ hở trong đó, mỗi khi nhìn thấy thì lại chém một đao.
Tần suất ra tay của hắn không cao, nhưng mỗi một đao đều tích trữ rất nhiều sức mạnh, tốc độ đao không chỉ nhanh đến cực hạn, mà còn hòa cả bí pháp Bạch Mã Phi Mã.
Dù là tu vị và thị lực của Thượng Quan Thần Hạo, cũng khó có thể nắm được vị trí đao của Sở Hi Thanh.
Chờ đến khi hắn phán đoán ra được quỹ tích đao của Sở Hi Thanh, thì thanh Tốn Phong Chấn Lôi đao của đối phương chỉ cách nơi hiểm yếu của hắn chỉ một thước.
Chỉ một chút nữa là có thể lấy tính mạng của hắn.
Sở Hi Thanh chưa bao giờ cứng đối cứng với hắn, một khi phát hiện đao của mình bị cản lại, thì hắn sẽ thu đao về ngay, hoặc là thay đổi góc độ khác. Chưa bao giờ cho Thượng Quan Thần Hạo có cơ hội lấy lực phá xảo, lấy mạnh đánh yếu.
Tốn Phong Chấn Lôi đao của Sở Hi Thanh không cứng rắn bằng trảo của Bạch Tiểu Chiêu, càng không thể đối kháng chính diện với kiếm của Thượng Quan Thần Hạo.
Sở Hi Thanh cũng không có ý nghĩ tự tay giết chết Thượng Quan Thần Hạo, hắn chỉ muốn kéo dài thời gian, chờ đợi đám cao thủ của châu quân và Ngụy Lai xuất hiện.
Hắn và Thượng Quan gia đúng là có thù sâu như biển.
Trước kia, Thượng Quan Long Tiễn chết trong tay hắn, Thượng Quan Thần Hạo cũng mất một cánh tay vì hắn, bây giờ Thượng Quan gia trong nội thành cũng vì hắn mà trở thành phản tặc, sắp bị chém đầu cả nhà.
Vì vậy, Sở Hi Thanh không hề có chấp niệm.
Mục đích khi ngăn cản Thượng Quan Thần Hạo, một là vì nhổ cỏ tận gốc, tiêu trừ hậu hoạn. Hai là vì rèn luyện năng lực thực chiến của mình, cảm ngộ và nghiên cứu võ đạo.
Giao thủ với võ tu cao phẩm, sẽ có lợi ích cho con đường tu hành của hắn.
Vì vậy, chiến thuật của Sở Hi Thanh chính là lấy nhanh đối nhanh, toàn lực dây dưa, kiên trì du đấu.
Một người một thú bọn họ, tâm ý tương thông, song phương phối hợp cực kỳ ăn ý.
Thượng Quan Thần Hạo thì lại càng đánh càng phiền muộn, từ khi chiến đấu đến giờ, đã trôi qua ba mươi cái hô hấp, song phương giao thủ không dưới sáu trăm hiệp, nhưng đao kiếm va chạm lại chưa đến mười lần.
Mà cục diện bây giờ, tuy rằng Thượng Quan Thần Hạo có chút ưu thế, nhưng đó là vì hai người Sở Hi Thanh và Bạch Tiểu Chiêu kiên trì không chống đối chính diện với hắn.
Một người một thú đều rất dẻo dai, trận chiến này còn lâu mới đến phần cuối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận