Bá Võ

Chương 2453 - Vui mừng (3)

“Ngươi chính là Sở Hi Thanh? Là cái gọi là Nhân hoàng Thần Châu?”
Theo câu nói này, một bóng dáng khổng lồ bỗng nhiên xuất hiện trong tầm nhìn của Sở Hi Thanh.
Con thần hoang dã này có thần khu 300 trượng, ngoại hình giống như một con vượn khổng lồ.
Hắn mở cái miệng như chậu máu, cười dữ tợn với Sở Hi Thanh: “Cái mạng của ngươi, ta nhận! Yên tâm chết đi, ta có thể cho ngươi sảng khoái…”
Cự thần có dáng vẻ như vượn này đứng cách hắn 2000 trượng, lại chợt duỗi bàn tay vượn ra, tóm về phía Sở Hi Thanh.
Cánh tay này của hắn trực tiếp xuyên qua thời gian và không gian, vượt qua 2000 trượng, đến trước mặt Sở Hi Thanh.
Đây là Thông Tí Thần Viên trong tứ đại Thần Hầu.
Cánh tay của hắn có thể thông suốt bốn phương, thông thiên triệt địa!
“Ngu xuẩn!”
Sở Hi Thanh không xuất đao chống đỡ, mà dùng thần khí ‘Tinh Thần quyền ấn’ để triệu hoán ‘ngôi sao’.
Nhưng lần này, xuất hiện ở sau lưng hắn không phải là ‘ngôi sao La Hầu’, mà là ‘Nam Cực Trường Sinh đại đế’!
Trong nháy mắt, một cây Huyết tùng to lớn và hư ảo lao lên khỏi mặt đất ở sau lưng hắn, chỉ chớp mắt đã cao hơn 760 trượng. 99 cành chủ như 99 cánh tay kia đều cầm một thanh thần binh hình kiếm trong kho vũ khí của Lê Tham.
Trong đó còn có chín thanh là Cửu Diệu Thần Luân kiếm của Sở Hi Thanh.
99 thanh kiếm vung lên, lập tức cắt đứt không gian, thanh thế bàng bạc, thần uy hùng vĩ!
“Cái gì?”
Thông Tí Thần Viên nhìn cây Huyết tùng trước mắt, ánh mắt đầy mờ mịt: “Làm sao có thể?”
Đây hình như là Mộc Kiếm Tiên đang ngưng tụ hành tinh ở phía Nam Thiên mà?
Đây là ánh sao hóa thân của hắn?
Sở Hi Thanh thế mà lại ngưng tụ và nghĩ hóa ra một Mộc Kiếm Tiên?
Hắn vừa mới nghĩ đến đây, thần khu của hắn đã bị kiếm khí màu đỏ thắm của Mộc Kiếm Tiên chém thành hơn ngàn mảnh.
Không chỉ hắn, mười mấy con thần hoang dã ở chung quanh cũng bị chém thành từng miếng thịt vụn, chết không thể chết lại.
Trảm Thiên, Tiệt Thiên, Tru Thiên chi kiếm khủng bố của Mộc Kiếm Tiên, chỉ chớp mắt đã cắt đứt sinh cơ của những thần hoang dã này.
Chỉ có hai Cự thần tai thỏ là còn sống sót.
Bọn họ có cấm chế trên người, chỉ có thể nằm trên mặt đất, ánh mắt nhìn vào Sở Hi Thanh với vẻ cực kỳ hồi hộp và căng thẳng.
Vị Nhân hoàng này lại còn có thủ đoạn như vậy.
Hắn tàn sát những thần hoang dã này như tàn sát chó lợn vậy.
Lục Loạn Ly cũng rất giật mình, nàng lại mở mắt ra nhìn vào Sở Hi Thanh lần nữa.
Nàng biết Sở Hi Thanh có thể giải quyết dễ dàng, nhưng không ngờ lại dễ dàng đến mức này.
Hắn lại trực tiếp triệu hoán ra ‘ngôi sao Nam Cực’!
Nhưng mà cũng đúng.
Tuy rằng Sở Hi Thanh có huyết mạch La Hầu, có thể ngưng tụ ra ‘ngôi sao La Hầu’ rất mạnh. Nhưng mà La Hầu đã chết, còn Mộc Kiếm Tiên thì còn sống.
Sở Hi Thanh còn có Huyết tùng Thần hạch của Mộc Kiếm Tiên, còn có Cửu Diệu Thần Luân kiếm bắt nguồn từ Mộc Kiếm Tiên.
Hắn bây giờ thậm chí còn thân thiết với Mộc Kiếm Tiên hơn cả Thần tử của Mộc Kiếm Tiên.
Không thấy vị Mộc Kiếm Tiên này đang ngưng tụ hành tinh mà còn liều mạng soi sáng Vô Thiên Hắc Ngục này sao?
Bản thân Sở Hi Thanh còn nắm giữ Trảm Thiên và Tiệt Thiên chân ý mạnh mẽ, ‘ngôi sao Nam Cực’ của hắn sẽ càng mạnh hơn, tiếp cận với thần huyết hóa thân của Vô Thiên Hắc Ngục! Mạnh hơn cái hóa thân mộng ảo của Thanh Long Tinh Quân nhiều.
Mộc Kiếm Tiên bây giờ còn chưa trở thành ‘Nam Cực Trường Sinh đại đế’, đặc tính của Vô Thiên Hắc Ngục cũng đang ngăn cản ánh sao xâm nhập.
Chờ đến khi Mộc Kiếm Tiên đứng vững ở Nam Thiên, Sở Hi Thanh rời khỏi Vô Thiên Hắc Ngục, vậy uy lực của ‘ngôi sao Nam Cực’ sẽ tăng lên rất nhiều.
Bản thân Sở Hi Thanh lại thấy hơi tiếc nuối.
Vấn Tố Y còn chưa trở thành ‘Tinh chủ’, bằng không hắn có thể ngưng tụ ra ngôi sao của Vấn Tố Y rồi.
Lực lượng của Vấn Tố Y khẳng định là không bằng Mộc Kiếm Tiên, nhưng ở Vô Thiên Hắc Ngục này, lực lượng Hàn Phong của hắn sẽ dễ dùng hơn.
Thiên quy Phong Cấm ở nơi này cực kỳ mạnh mẽ.
Sở Hi Thanh lập tức đưa mắt nhìn về phía bóng tối.
Một chớp mắt tiếp theo, cây Huyết tùng đã chém từng đạo kiếm quang hùng vĩ về phía thần niệm của Sở Hi Thanh phong tỏa, chém kẻ đang cố gắng truyền tin và liên lạc với Hư Thần kia thành hơn ngàn mảnh.
Sau đó Sở Hi Thanh lai cất bước đi về phía hai Cự thần tai thỏ.
Hắn cúi đầu đánh giá bọn họ: “Các ngươi tên là gì?”
Cự thần tai thỏ có dung mạo tương đối thành thục hơn trả lời, lời nói có hơi phức tạp và kính nể: “Ta là Thần Lạc Anh, muội muội ta là Thần Nhược âm!”
“Tên rất hay!”
Sở Hi Thanh cười tủm tỉm, vẻ mặt hiền lành: “Nếu các ngươi có thể sinh sống ở Ma vực Chiến giới, như vậy các ngươi cũng có huyết mạch của nhân tộc?”
Hai người Thần Lạc Anh và Thần Nhược âm lập tức gật đầu không ngừng.
Trong cơ thể tỷ muội bọn họ chẳng những có huyết mạch nhân tộc, mà lại còn rất đậm nữa.
Hai người chính là tộc chủ và tộc phó, cả hai đều đều có hơn năm phần mười huyết mạch nhân tộc.
Cũng chính vì thế mà Nguyệt Ảnh tộc bọn họ mất quyến sủng của âm Thần – Nguyệt Hi.
Trước khi Thái Hạo ngã xuống, âm Thần – Nguyệt Hi không để ý đến huyết mạch nhân tộc trong người bọn họ. Mà khi Táng Thiên chém giết Thái Hạo, bộ tộc bọn họ lập tức rơi xuống.
Trước kia, hai người từng cảm thấy buồn phiền và xấu hổ vì huyết mạch nhân tộc trong cơ thể mình, bây giờ thì lại cảm thấy rất vui mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận