Bá Võ

Chương 867: Nằm ngoài dự đoán

Vô Tướng thần sơn cũng là do Vô Tướng thần tông cẩn thận tạo thành.
Bản thân nó chính là một loại pháp khí cực lớn.
Trong phạm vi ba ngàn dặm quanh đây, Vô Tướng thần tông chỉ dùng lực lượng của một tông là có thể đối kháng toàn bộ triều đình Đại Ninh.
Hai mươi bảy năm trước, Dạ Lang thần tộc tập hợp các tộc phụ thuộc, tổng cộng 1300 vạn binh mã tấn công Vô Tướng thần sơn, nhưng lại không để lay động Vô Tướng thần sơn.
Vì thế mà Dạ Lang thần tộc nguyên khí trọng thương, mấy chục năm vẫn chưa thể khôi phục.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao mấy năm trước Dạ Lang thần tộc đại bại, bị Tần Mộc Ca diệt tộc.
Sở Mính nghĩ thầm, dù đám ma đầu phản tặc sát thủ muốn lấy mạng nàng có càn rỡ đến đâu, thì cũng không thể nào ra tay với nàng trong Vô Tướng thần sơn được.
Bằng không thì Vô Tướng thần tông còn mặt mũi gì?
Nàng buông lỏng, đi theo Thanh Hư Tử về phía đỉnh chóp của Vô Tướng thần sơn.
Sở Mính cũng không có năng lực ngự không, tất cả đều dựa vào thần quang ba màu của Thanh Hư Tử, hắn đưa hai người Sở Hi Thanh bay về phía đỉnh núi.
Lúc này, Sở Mính rốt cuộc cũng thanh thản để quan tâm đến Sở Hi Thanh ở bên cạnh.
Chỉ thấy người này thần thái thong dong, thản nhiên nhìn ngó bốn phía, đánh giá phong cảnh Vô Tướng thần sơn.
Nàng không khỏi hừ lạnh một tiếng, trong con ngươi hàm chứa ý lạnh nói: “Ngươi bây giờ rất đắc ý? Trở thành Huyết Nhai dự bị, từ đây một bước lên mây, tiền đồ vô lượng, đúng là đáng giá để ngươi đắc ý.”
“Tuy nhiên, ta nghe nói một chuyện, hôm qua Sát Sinh lâu và Vãng Sinh thiên đều có cao nhân Thiên Bảng treo thưởng cái đầu của ngươi, hai trăm vạn lượng bạc và một phần bí dược tứ phẩm hạ để lấy tính mạng của ngươi.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì sững sờ, đúng là hắn không biết chuyện này thật.
Trước mắt, Thiết Kỳ Bang vẫn chỉ là bang phái địa phương, không thể thăm dò những tin tức này thay cho hắn.
Nội tâm của hắn hơi chìm xuống.
Một phần bí dược tứ phẩm hạ, còn hấp dẫn hơn mấy triệu lượng bạc nhiều lắm.
Huống hồ, hắn vẫn còn ba trăm vạn lượng tiền treo thưởng ở Sát Sinh lâu.
Cộng thêm cả tiền treo thưởng lần này, thậm chí còn có thể làm cao nhân Địa Bảng hứng thú.
Chuyện này có nghĩa là mấy tháng tiếp theo, hắn sẽ nằm trong hoàn cảnh nguy hiểm.
Sở Mính thấy Sở Hi Thanh bắt đầu nhíu chặt lông mày, vẻ mặt u sầu, thì tâm trạng của nàng lại khá hơn nhiều.
Hai người đều là truyền nhân Huyết Nhai mà Vô Tướng thần tông lựa chọn, làm sao chỉ để mình nàng lo lắng đề phòng?
Vui một mình không bằng tất cả đều vui.
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, Sở Hi Thanh liền tò mò nhìn nàng: “Vậy treo thưởng của ngươi là cái gì? Sẽ không phải bí dược tam phẩm chứ?”
Khí tức Sở Mính cứng lại, sau đó nghiêng đầu qua chỗ khác, không muốn nói chuyện với Sở Hi Thanh nữa.
Lúc này, Tông Tam Bình lại hơi nhíu mày nói: “Thanh Hư Tử sư thúc, ta đã thăm dò nền tảng của Sở Hi Thanh khi còn ở trên thuyền. Tuy rằng hắn chủ tu Vô Tướng công, nhưng ngoài ra Sở Hi Thanh còn phụ tu một môn Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân, hơn nữa còn tu đến khá cao. Ngoài ra, vị Thiên hộ họ Quý được gọi là ‘Đao độc tôn, Tên vô ảnh’ kia của Cẩm y vệ, cũng đi theo bên người hắn.”
“Việc này thì ta biết, hắn bây giờ vẫn là phó thiên hộ của Địa nha Cẩm y vệ.”
Thanh Hư Tử nói câu này xong thì mới phản ứng lại: “Ngươi muốn nói cái gì? Cho rằng Sở Hi Thanh không đáng tin?”
Tông Tam Bình ngây người, thì ra Thanh Hư Tử biết chuyện này.
Vậy ta còn nói để làm gì?
Thanh Hư Tử thấy buồn cười: “Chuyện của Sở Hi Thanh rất phức tạp, người này xuất thân võ quán Chính Dương, thân thế trong sạch, từng bị kéo vào vũng nước Nghịch Thần Kỳ và di đảng Lệ thái tử, vì vậy rất được Cẩm y vệ coi trọng. Nhưng bản thân hắn tuyệt đối đáng tin cậy, ngươi có thể yên tâm.”
Tông Tam Bình vẫn không yên tâm lắm, hắn trả lời: “Dù Sở Hi Thanh xuất thân trong sạch, tông môn cũng không thể bất cẩn. Cẩm y vệ cho hắn tu luyện chính là Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân.”
Môn công pháp này từng đại danh đỉnh đỉnh trước khi Đại Ninh lập quốc, nhưng bây giờ rất nhiều người đều nghe nói đến ác danh của Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân.
Cẩm y vệ từng động tay động chân với truyền thừa đỉnh cấp này, trở thành công cụ để khống chế cao thủ giang hồ.
“Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân. . .”
Thanh Hư Tử hơi trầm ngâm, ánh mắt lại hơi quái dị: “Việc này ngươi cũng không cần lo lắng, tên nhóc này rất khôn khéo, sao lại để Cẩm y vệ chiếm lợi?”
Trong khi hai người bọn họ nói chuyện, thần quang ba màu của Thanh Hư Tử đã đưa mọi người đến đỉnh núi Vô Tướng thần sơn.
Vị trí này vừa hay là chủ điện Đạo Nhất điện, trước Tế Đao đài.
Nơi này cũng có hơn 200 người đang nghênh đón, tất cả đều ăn mặc trang phục của đệ tử chân truyền.
Phía xa xa còn có mấy ngàn người vây xem, bọn họ hoặc đứng ở trên chỗ cao của đình đài lầu các, hoặc đến bên lan cửa sổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận