Bá Võ

Chương 1577: Thần Ý Xúc Tử Đao

“Để ngươi chờ lâu.”
Sở Hi Thanh nhảy từ Dục Nhật thần chu xuống, đồng thời khoát tay, chiếc thuyền này thu nhỏ rồi bay vào tay áo của hắn.
“Bên này chuẩn bị thế nào rồi?”
“Đã chuẩn bị ổn thỏa từ lâu, hành tung của mục tiêu vẫn nằm trong sự kiểm soát của chúng ta, bây giờ cũng là một cơ hội rất tốt.”
Thần Quyền Phán Quan – Tẩy Bích Thiên vừa nói chuyện, vừa liếc mắt đánh giá hay người sau lưng Sở Hi Thanh: “Xin hỏi hai vị này là?”
“Là người ta mời đến giúp đỡ.” Sở Hi Thanh cười đáp lại: “Ngươi nên nhận ra vị Đại pháp sư này, để kế hoạch vẹn toàn, ta đã mời hắn đến giúp đỡ. Còn vị này thì sau này ngươi sẽ biết.”
Tẩy Bích Thiên nghĩ thầm, mình có thể không nhận ra sao?
Tinh Thần Đại Pháp Sư – La Hán Tông xếp hạng 36 Thiên Bảng!
Không ngờ thiếu chủ còn mời được cả nhân vật như vậy đến.
Trong lòng Tẩy Bích Thiên nhất thời tự tin hơn rất nhiều.
Tự tin này không nhằm vào hành động ngày hôm nay, mà là bản thân Sở Hi Thanh.
Vị thiếu chủ này, còn đáng tin tưởng và thận trọng hơn hắn nghĩ.
Hắn ôm quyền thi lễ với hai người kia, sau đó ngậm lấy vài phần chờ mong hỏi: “Thiếu chủ đến muộn hơn vài ngày, là có chuyện gì xảy ra sao?”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì hơi ngượng ngùng.
Hắn chạy đến Cực Đông Băng Thành một chuyến, sau đó vì giải quyết hậu hoạn Thần Dương, cũng vì trợ giúp Vấn Thù Y, nên đã ở bên đó mười ngày.
Đây là việc không nằm trong kế hoạch.
Nhưng da mặt Sở Hi Thanh đã dày như tường thành, bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra: “Có một chút biến cố, nhưng đã giải quyết rồi. Nếu đã chuẩn bị ổn thỏa, vậy thì ra tay đi. Bọn họ ở đây?”
“Ở biệt trang suối nước nóng của Sở gia ngoài Tây Sơn (ngọn núi phía tây thành)! Người của chúng ta đã ẩn núp ở gần đó, chỉ chờ thiếu chủ đến!”
Tẩy Bích Thiên nói đến đây, trên hàng lông mày hiện ra vẻ nghiêm túc: “Chỉ là mấy ngày gần đây, lại có một biến cố nhỏ. Việc này tuy không liên quan đến hành động ngày hôm nay, nhưng lại có quan hệ với thiếu chủ và Bá Võ Vương điện hạ.”
“Ồ?”
Sở Hi Thanh đã ngự không mà lên, bay về phía biệt trang của Sở gia trên Tây Sơn.
Nhai Tí Đao của hắn có thể phản xạ tất cả âm thanh, tia sáng, tiếng gió vân vân, thậm chí còn có thể phản xạ lực lượng thần thức và cảm ứng của người khác.
Vì vậy Sở Hi Thanh bay rất nhàn nhã, cũng không cố tình né tránh người qua đường.
Hắn vừa bay vừa hỏi: “Là biến cố gì?”
La Hán Tông nghe thấy mấy chữ ‘Bá Võ Vương’ thì lập tức nghĩ đến thiếu nữ mặc giáp đen mấy hôm trước.
Trong lòng hắn nghĩ thầm, quả nhiên!
Bá Võ Vương Tần Mộc Ca quả nhiên còn sống!
Như vậy thì thân phận của vị Vô Cực Đao Quân này. . . là người bị chôn cùng Tần Mộc Ca, con trai trưởng của trưởng phòng Sở gia, Sở Tranh!
Trong mắt hắn liền hiện lên vẻ thoải mái, tất cả mọi chuyện đã thông suốt.
“Do Sở Như Lai mãi không thể thu phục được hai cái thần bảo kia, nên có ý mở lăng mộ Bá Võ Vương để kiểm tra tình hình bên trong.”
Thần Quyền Phán Quan – Tẩy Bích Thiên cũng bay theo sau lưng Sở Hi Thanh: “Hắn đã mời mấy vị thuật sư đến, bọn họ đang chuẩn bị.”
Hắn hiểu, mặc kệ là Sở Hi Thanh hay là Tần Mộc Ca đều đang thiếu thời gian.
Tuy rằng bây giờ cũng không sợ hãi, nhưng nếu như có thể có thêm nửa năm, tình huống của bọn họ sẽ tốt hơn nhiều.
Sở Hi Thanh nghe vậy thì sững sờ, sau đó hỏi với vẻ quái dị: “Thiên tử đồng ý?”
Bên trong tòa lăng mộ Tần Mộc Ca kia, liên quan đến một bí mật vô cùng lớn của thiên tử.
Ánh mắt của hắn lạnh lẽo, nghĩ đến ngày mình thức tỉnh ở bên trong quan tài, lại nhìn thấy tình cảnh ở bên trong lăng mộ kia.
“Chắc là thiên tử đã đồng ý, bằng không Sở Như Lai cũng không dám làm như vậy.”
Giọng điệu của Tẩy Bích Thiên hơi âm trầm: “Ngày hôm qua, quốc sư còn đích thân đến lăng Bá Võ Vương một chuyến, chỉ điểm đám thuật sư kia phá giải trận pháp. Ta dự đoán bọn họ sẽ mở lăng trong vòng hai ngày nay.”
Hắn nhìn Sở Hi Thanh, suy đoán thiếu chủ sẽ ứng đối như thế nào?
Một khi Sở Như Lai mở lăng Bá Võ Vương, tình thế tất sẽ chuyển biến xấu.
Triều đình và Kinh Tây Sở thị sẽ dùng tất cả thủ đoạn để đưa Sở Hi Thanh vào chỗ chết.
Sở Hi Thanh và Bá Võ Vương dựa vào Vô Tướng thần tông, mặt ngoài xem như có thể đối kháng với triều đình.
Nhưng kẻ địch chân chính của Vô Tướng thần tông vẫn luôn không phải triều đình Đại Ninh. Hơn nữa lực lượng của thiên tử Đại Ninh cũng là sâu không lường được, chỉ đám cao thủ đại nội kia thôi cũng đã rất đáng sợ.
Sau đó tất sẽ là vô cùng vô tận phong ba bão táp bao phủ lấy bọn họ.
Sở Hi Thanh thì lại âm thầm thở dài.
Hắn đã đoán được sẽ có một ngày này.
“Không sao.” Sở Hi Thanh mỉm cười, vẻ mặt vẫn thong dong như trước: “Lần này đến cũng đúng lúc, thuận tay giải quyết việc này luôn.”
Khi hai người nói chuyện, đã nhìn thấy Tây Sơn ở phía xa xa.
Tây Sơn ở thành Vọng An cũng là một dãy núi, thế núi khá giống với Mang Sơn ở thế giới khác trong trí nhớ của Sở Hi Thanh, nhưng hùng vĩ và tráng lệ hơn nhiều, đỉnh núi chính cao gần ngàn trượng.
Mà biệt viện suối nước nóng của Sở gia lại nằm ở phía nam của Tây Sơn.
Đây là gia chủ đời thứ ba của Sở gia bỏ tiền kiến tạo, bên trong có bảy mươi hai cái suối nước nóng.
Có người nói nơi này rất đặc thù, dưới nối với Cửu U địa mạch, trên tiếp với các ngôi sao trên trời, là một nơi cực tốt để tu hành công pháp gia truyền của Sở gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận