Bá Võ

Chương 1226: Cũng bị hút khô (2)

Lúc này, Thiên Diệp lại chưa phát hiện ánh mắt khác thường của Lệ Thiên Công.
Đúng là hắn si tình với Thiên Diệp Tiên Tử, nhưng không ngu xuẩn, thật ra hắn cũng mơ hồ đoán được vì sao Thiên Diệp Tiên Tử hồi tâm chuyển ý, nhất định là có quan hệ với chủ thượng của mình.
Lệ Thiên Công nghĩ thầm, nếu như mình thật sự lấy được cái danh ngạch Đạo thị này cho Thiên Diệp Tiên Tử, có lẽ lại là chuyện xấu, ảnh hưởng đến tình cảm của hai người.
Huống hồ, danh ngạch Đạo thị của Sở Hi Thanh quý giá đến mức nào chứ, đâu phải hắn muốn lấy là có thể lấy được.
Hai vợ chồng bọn họ, chỉ cần một người phụng dưỡng chủ thượng là được rồi.
Sở Hi Thanh trở lại cửa Thiên Lan cư thì lại nghe thấy tiếng binh khí va chạm ở bên trong.
Khi hắn điều khiển kiếm chu (thuyền kiếm) bay vào trong sân, chỉ thấy hai cô bé Lục Loạn Ly và Lưu Nhược Hi đang giao thủ trong sân.
Sở Vân Vân thì lại ôm Bạch Tiểu Chiêu đã hóa thành điêu trong ngực, một người một thú ngồi xem.
Bên cạnh còn có Chu Lương Thần, hai tay hắn ôm kiếm, ánh mắt suy tư.
Sở Hi Thanh tiến vào trong sân, ánh mắt liền rơi vào trên người Sở Vân Vân.
Vị Bá Võ Vương này đã khôi phục Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết, khuôn mặt tái nhợt cuối cùng cũng có chút màu máu, nhưng khí chất toàn thân vẫn tương đối ốm yếu.
Sở Vân Vân lại giống như không có hứng thú với trận chiến của hai cô bé kia, nhưng Sở Hi Thanh phát hiện ánh mắt của nàng đều nhìn vào những sơ hở của Lưu Nhược Hi.
Bạch Tiểu Chiêu thì lại lười biếng nằm trong ngực Sở Vân Vân, nhưng khi nàng phát hiện bóng người của Sở Hi Thanh, hai mắt nàng nhất thời sáng ngời. ‘Vèo’ một tiếng rồi nhảy vào trong lồng ngực Sở Hi Thanh.
Sở Vân Vân cũng nghiêng đầu qua, cười nhìn về phía Sở Hi Thanh.
Thật ra nàng đã cảm ứng được Sở Hi Thanh trở về, khi Sở Hi Thanh điều động kiếm chu thì khí tức bản thân đã thu liễm đến cực hạn, lại có Tru Thiên đao ý che đậy.
Võ tu bình thường khó có thể cảm ứng được tung ích của Sở Hi Thanh, nhưng lại không giấu được nàng, nàng chỉ giả vờ không biết thôi.
Lục Loạn Ly cũng đã cảm ứng được Sở Hi Thanh khi hắn đến bên ngoài sân.
Nàng vốn đang so chiêu với Lưu Nhược Hi, lúc này đao pháp đột nhiên trở nên ác liệt hơn.
“Cheng! Cheng! Cheng!”
Lục Loạn Ly chém liền ba đao, tất cả đều chém vào sơ hở của Lưu Nhược Hi, khiến cho song đao của nàng bị đánh bay lên không trung, sau đó lại gọn gàng tiêu sái mà rơi vào vỏ đao.
“Thấy chưa? Hắn đã trở về, ta cũng đoán là mấy ngày này mà. . .”
Lục Loạn Ly cũng cười hì hì nhìn về phía Sở Hi Thanh, sau đó nàng nhất thời sửng sốt, lòng thầm nói mỹ nam tử nào đây?
Ngũ quan và tướng mạo của người này cực kỳ giống với Sở Hi Thanh, nhưng lại có hơi khác biệt. Cảm giác như càng tinh xảo hơn, càng có mị lực hơn, cảm giác như toàn thân hắn đang phát sáng.
Sau đó Lục Loạn Ly liền biết, chắc chắn là Sở Hi Thanh đã thức tỉnh huyết mạch La Hầu.
Có người nói huyết mạch La Hầu này có thể làm cho nam nhân trở nên tuấn mỹ hơn, không ngờ lại là thật.
Lục Loạn Ly cảm thấy trái tim mình đang đập ‘thình thịch’, hoàn toàn không thể khống chế.
Nội tâm nàng âm thầm buồn bực.
Tên khốn kiếp này rõ ràng là nam nhân, lại tuấn mỹ như vậy làm gì? Hại cho nàng tâm phiền ý loạn.
Lưu Nhược Hi ở đối diện thì lại vô cùng ủ rũ.
Sở Hi Thanh rời khỏi đây ba tháng, tu vị của nàng đã tăng lên đến lục phẩm hạ, còn tăng cường vài loại thiên phú huyết mạch.
Bình thường nàng có thể chống đỡ mấy trăm hiệp trong tay Lục Loạn Ly, nhưng hôm nay Lục Loạn Ly mới nghiêm túc một chút, thì chỉ cần ba đao là đã có thể đánh bại nàng.
Hơn nữa, vị Lục sư tỷ này còn dùng sức mạnh ngang với nàng.
Sau đó Lưu Nhược Hi cũng thu liễm nỗi lòng, nàng và Chu Lương Thần cùng nhau thi lễ với Sở Hi Thanh: “Thuộc hạ tham kiến chủ thượng! Cung nghênh chủ thượng trở về.”
“Không cần đa lễ.”
Sở Hi Thanh thấy buồn cười, dùng cương lực nâng hai người bọn họ lên.
Khi hắn hạ xuống đất, kiếm chu kia liền biến thành hình dạng hộp kiếm, trôi nổi ở bên cạnh Sở Hi Thanh.
Đây là một công dụng khác của hộp kiếm.
Sở Hi Thanh không cần cõng nó đi khắp nơi, bản thân hộp kiếm này có năng lực trôi nổi và Quang độn, sẽ luôn theo sát hắn.
Sở Hi Thanh lại vỗ vỗ vai Lưu Nhược Hi: “Đao pháp không tệ, là cấp độ Siêu thiên trụ rồi. Nhưng ngươi xác định mình cũng muốn tu luyện Tru Thiên Đao?”
Đao pháp của Lưu Nhược Hi đúng là rất ác liệt, hoàn toàn không tìm thấy đối thủ trong cùng cấp.
Nàng cũng không có gì phải ủ rũ cả.
Nếu như nói Lưu Nhược Hi là ba phần năm của Bá Võ Vương, như vậy thiên phú của Lục Loạn Ly chính là 90% của Bá Võ Vương, chỉ yếu hơn Bá Võ Vương một chút mà thôi.
Nếu nàng không phải là thuật võ song tu, thì đã bước vào tứ phẩm từ lâu rồi.
Huống hồ căn cơ võ đạo và tích lũy của song phương đều khác nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận