Bá Võ

Chương 665: Ngoài dự đoán (2)

“Còn có thể có phản ứng gì? Quận úy Thẩm Chu triệu tập thuật sư để xua tan. Nhưng thời gian lại không đúng, đúng lúc có mưa dầm, tuy rằng bọn họ đã dùng cuồng phong xua tan sương mù, nhưng một làn sương tan đi thì một làn sương khác lại đến, chỉ là sương mù hơi nhạt một chút thôi.”
Tùng Phong Kiếm – Lâm Thạch bật cười một tiếng: “Vì vậy, Thẩm gia và Thượng Quan gia, Long gia bây giờ cũng không dám vọng động. Lúc trước, Thẩm Chu đã triệu hồi đệ đệ Thẩm Tu của hắn về, Thượng Quan Thần Hạo cũng gọi hai tộc đệ bái vào Vô Thượng huyền tông trở về.”
“Nhưng mặc kệ là Thẩm gia cũng tốt, Thượng Quan gia cũng được, lúc này đều không thể không tập trung tộc nhân và gia tướng về phủ, không dám hành động lỗ mãng. Long gia thậm chí còn không thể tụ tập với Thượng Quan gia. Ngay cả Thẩm Chu và Thượng Quan Thần Hạo cũng lo lắng cao thủ thần bí kia sẽ đồ sát cả nhà bọn họ.”
Thiết Tiếu Sinh không khỏi cười ha ha: “Tiểu Sở đúng là không làm người khác thất vọng.”
Lúc này, Tùng Phong Kiếm – Lâm Thạch lại nhìn về phía trung ương pháo đài: “Kỳ chủ đâu? Hắn đã vào trong lòng núi rồi?”
“Buổi trưa hôm qua đã vùi mình vào trong núi đá rồi, bây giờ hắn . . .”
Thiết Tiếu Sinh nói đến chỗ này, sắc mặt bỗng nhiên hơi thay đổi, nhìn về phía phương xa.
Chỉ thấy khoảng ngoài năm mươi lăm dặm, bỗng nhiên có mười bảy đạo khói đen.
Đó là một trong những trạm gác mà Thiết Tiếu Sinh bố trí, dùng để cảnh giới bốn phía.
Cũng dựa theo phương thức truyền tin của quân Đại Ninh, khói vàng làm trăm, khói đen làm ngàn.
Điều này có nghĩa là có ít nhất 17.000 binh mã đang đi đến nơi này.
Sắc mặt Thiết Tiếu Sinh lập tức trở nên cực kỳ khó coi.
Lúc trước, hắn đã ra lệnh cho người bên dưới đi lục soát bốn phía, xác định phạm vi một trăm năm mươi dặm quanh đây không có binh mã của thế lực khác.
Hơn nữa, huynh đệ bọn họ vẫn giữ bí mật về địa điểm Thiết Cuồng Nhân thăng cấp, mãi cho đến một canh giờ trước khi hành động, thì bọn họ mới thông báo cho tầng trung kiên của bang.
Huynh đệ bọn họ vốn cho rằng, như vậy có thể tranh thủ một ngày rưỡi cho Thiết Cuồng Nhân.
Chỉ cần qua một ngày rưỡi, Thiết Cuồng Nhân có thể khôi phục sức chiến đấu ở một trình độ nhất định.
Nhưng mà bây giờ, từ khi Thiết Cuồng Nhân vùi mình vào đá, chỉ mới vên vẹn bảy canh giờ. . .
Lúc này, toàn bộ pháp đài cũng vì thế mà sôi trào, ba ngàn bang chúng của Thiết Kỳ Bang cũng dồn dập bắt đầu hành động.
“Cảnh giới! Có địch!”
“Mười bảy đạo khói đen, đây là đại quân 17.000 người, chẳng lẽ trạm gác nhầm rồi? Quận Tú Thủy này có nhiều binh mã như vậy sao?”
“Người canh giữ trạm gác phía đông là đàn chủ Vương Thản của Tuyển Phong Đường, người này rất đáng tin cậy.”
“Tất cả cung thủ đều lên tháp tên, chuẩn bị xe bắn tên và nỏ Bò cạp! Mũi tên đâu? Đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”
“Thuật sư đâu, mau kiểm tra phù trận nơi này!”
Thiết Tiếu Sinh tạm thời vứt bỏ những suy nghĩ lung tung, hắn bước nhanh đến tường thành, tự mình sắp xếp chuyện phòng ngự trên tường.
May mắn chính là, đầu năm nay Sở Hi Thanh quật khởi ở Tây Sơn, cầm hơn vạn binh mã, giảm bớt rất nhiều áp lực cho Thiết Kỳ Bang.
Điều này khiến cho bọn họ có nhiều binh mã hơn, phòng thủ của Mi gia trang cũng vượt xa dự tính của bọn họ.
Thiết Cuồng Nhân cũng chuẩn bị rất kỹ càng, trong pháo đài có tận sáu mươi cái nỏ Bò cạp, một trăm cái Bát tí sàng nỏ, cộng thêm trận pháp phòng ngự ở bên trong, đủ để áp chế hai hoặc ba vị cao thủ ngũ phẩm.
Khoảng tầm nửa khắc thời gian sau, Thiết Tiếu Sinh đã nhìn thấy bụi mù ngập trời ở phía đông.
Lúc này, đường chủ Giả Thị Đường là Thiết Ngưu – Giả Đại Lực cũng tuân mệnh mà đến, hắn từ phía nam pháo đài đi đến trước người Thiết Tiếu Sinh, vẻ mặt hàm chưa nghi ngờ và nôn nóng: “Sư bá, ngài có chuyện tìm ta?”
Giả Đại Lực không hiểu vì sao Thiết Tiếu Sinh lại gọi mình qua vào thời khắc mấu chốt này.
Hắn chủ trì chuyện phòng thủ ở phía nam pháo đài, còn có rất nhiều chuyện phải làm.
Thiết Tiếu Sinh không trả lời, hắn gật đầu một cái, rồi tiếp tục nhìn về phía đông pháo đài.
Đúng lúc này, có một đội kỵ sĩ giục ngựa chạy đến trước cửa phào đài.
Đó là nhân mã ở trạm gác phía đông, người cầm đầu chính là đàn chủ Vương Thản của Tuyển Phong Đường.
Sau khi người này đi vào pháo đài, liền vội vã leo lên đầu tường.
Sắc mặt hắn nghiêm nghị, quỳ một gối ở sau lưng Thiết Tiếu Sinh: “Phó kỳ chủ, quân địch có tổng cộng mười bảy ngàn người, trong đó có bốn ngàn kỵ binh, mười ba ngàn bộ binh, toàn bộ đều có tu vị cửu phẩm, hơn nữa một nửa trong đó đều mặc thiết giáp.”
“Kỵ binh?”
Hai mắt Thiết Tiếu Sinh ngưng trọng, trong địa phận quận Tú Thủy này, lấy đâu ra nhiều kỵ binh như vậy?
Hơn nữa tỷ lệ mặc thiết giáp lại kinh người như vậy, đã cao đến năm phần mười!
Dù là quân Thiên Bình đóng giữ ở phía bắc, cũng không có trang bị như vậy.
“Có biết là binh mã nơi nào không?”
Điều này cũng là điều hắn khó hiểu nhất, tất cả binh mã trong phạm vi Đông Châu này, đều nằm trong dự tính của hai huynh đệ bọn họ, trước khi hành động đã sắp xếp người đi thăm dò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận