Bá Võ

Chương 950: Động Sát (4)

Sau khi Sở Hi Thanh đến Hắc Hải, hắn liền dẫn Bạch Tiểu Chiêu và Chu Lương Thần đi tìm kiếm bốn phía.
Nhưng hắn bỏ ra tận bốn ngày trời, tìm khắp cả hồ nước mà vẫn không phát hiện thứ gì dị thường cả.
Cái hồ này không lớn, với năng lực cảm ứng và thân pháp của Sở Hi Thanh bây giờ, bỏ bốn ngày là đủ để quan sát mỗi một nơi khả nghi ở trong hồ này.
Hắn thậm chí còn buộc đá vào người, rồi xuống dưới đáy hồ để tìm kiếm, kết quả vẫn không thu hoạch được gì.
Đáy hồ không có bia đá, cũng không có hoa văn kỳ lạ nào.
Lúc này, trái lại thì hệ thống của hắn lại có biến hóa không nhỏ.
Điểm huyết nguyên của hắn bắt đầu tăng vọt, trong vòng một ngày đã lên cao đến 3031.
Dựa theo dòng chảy thời gian ở trong và ngoài bí cảnh, cũng chính là một canh giờ ở bên ngoài, liền tăng hơn 500 điểm huyết nguyên.
Dự tính là mỗi một ngày tiếp theo, đều sẽ có mấy trăm điểm huyết nguyên.
Đây là món tiền lời khổng lồ mà Luận Võ Thần Cơ mang lại, nó đã vượt qua cả dự đoán của Sở Hi Thanh.
Điều này khiến cho Sở Hi Thanh rất tò mò, ngứa ngáy khó nhịn, lòng muốn biết rốt cuộc Luận Võ Thần Cơ đã đánh giá thế nào? Lại cho mình xếp hạng bao nhiêu?
Đáng tiếc là đang bị ngăn cản trong bí cảnh, hắn phải chờ một năm nữa mới có thể nhìn thấy một kỳ Luận Võ Thần Cơ này.
Sáng sớm hôm sau, Sở Hi Thanh còn quét được một thiên phú ở trong võ đạo bảo khố.
Thái Thượng Thông Thần giai đoạn thứ chín: Thiên phú loại cảm giác, cường hóa tất cả năm giác quan và Tâm giác linh thức, nắm giữ Linh cảm trung đẳng, lực lượng Thông Huyền, Thần Tri hạ đẳng, cũng giác tỉnh Động Sát (thấy rõ) ở trình độ yếu, cần 1053 điểm huyết nguyên để đổi.
Động sát: Năng lực phụ thuộc của Thái Thượng Thông Thần, có thể nhìn rõ rất cả áo nghĩ bên trong võ đạo, cũng có thể thấy rõ tất cả sơ hở của kẻ địch trong chiến đấu.
Lần này tăng lên rất nhiều, Linh cảm và Thông Huyền đều tăng lên trung đẳng, còn thức tỉnh năng lực mới là Động Sát, nhưng cũng tốn khá nhiều điểm huyết nguyên.
Sở Hi Thanh dứt khoát đổi luôn.
Trong tất cả thiên phú của Sở Hi Thanh, hắn coi trọng nhất chính là Thái Thượng Thông Thần này.
Thậm chí là Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết và huyết mạch Nhai Tí, thì vẫn nằm sau nó ở trong giai đoạn hiện tại.
Môn thiên phú này có thể tăng cường năng lực cảm ứng, có thể báo trước nguy hiểm, có thể cường hóa lực lương nguyên thần của hắn, còn có thể tăng cường ngộ tính của hắn, quả thực là lợi ích vô cùng.
Tuy nhiên, sau khi Sở Hi Thanh đổi môn thiên phú này, hắn cũng không quá vui mừng.
Hắn ngồi trên một tảng đá lớn ở bờ hồ, cau mày nhìn về phía mặt hồ.
Cho đến nay, hắn vẫn không tìm thấy manh mối của kiếm chiêu thần bí kia.
Sở Hi Thanh đoán là, hoặc là không có, hoặc là chôn ở dưới lớp bùn cát dưới đáy hồ.
Đây là chuyện rất có thể.
Bí cảnh thời gian xuất hiện ở hai vạn năm trước.
Hắc Hải đã trải qua vô số năm tháng, thương hải tang điền, có không biết bao nhiêu bùn cát tích tụ bên dưới đáy hồ.
Nếu như trước kia có bia đá hoặc thứ gì đó ở bên dưới, thì hiện giờ đều sẽ bị chôn vùi dưới lớp bùn cát đó.
Nếu đúng như những gì hắn suy đoán, vậy thì rắc rối rồi. Sở Hi Thanh cũng không thể lật tung toàn bộ hồ nước mặn này lên để tìm được.
Ngay khi Sở Hi Thanh đang phát sầu phát khổ, Lãnh Sát Na lại nâng quan tài băng của Phương Bất Viên mà đi đến.
“Sư đệ tìm kiếm ở Hắc Hải này mấy ngày trời, là cho rằng nơi này cũng có Chân Ý Đồ của kiếm chiêu bí ẩn kia, giống như phía Tham Thiên thụ và Phong Huyết quật?”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì liếc mắt nhìn qua: “Đúng là ta đang tìm Chân Ý Đồ của kiếm chiêu đó, không biết Lãnh sư huynh có chỉ giáo gì không?”
Hắn đoán là, có thể Lãnh Sát Na đã phát hiện manh mối nào đó, cho nên vẻ mặt vô cùng ôn hòa, chứ không làm mặt thối như trước.
“Lãnh mỗ đã có manh mối!”
Khóe môi Lãnh Sát Na cong lên, trong con ngươi hiện ra vài phần đắc ý: “Nhưng mà phải trả tiền! Thức kiếm chiêu này cực kỳ bất phàm, lấy chín loại sức mạnh kim mộc thủy hỏa thổ phong lôi sinh tử để can thiệp thời gian, rõ ràng là ‘Thần chiêu’. Manh mối này có giá trị ba mươi vạn lượng bạc.”
Trong lòng Sở Hi Thanh rực sáng, trên mặt lại đen xì: “Lãnh sư huynh, sao ngươi lại nói như vậy? Chúng ta là sư huynh đệ, nói đến tiền là tổn thương tình cảm! Sẽ phá hoại tình nghĩa đồng môn của chúng ta!”
Lãnh Sát Na không khỏi cười lạnh một tiếng: “Nói chuyện tình cảm tổn thương tiền! Từ khi sinh ra đến nay, Lãnh mỗ chỉ nhận biết vàng bạc và tiền. Nếu như sư đệ không muốn trả tiền, vậy thì thôi đi.”
Hắn vừa nói chuyện vừa quay người rời đi, tuyệt không dây dưa dài dòng.
Sở Hi Thanh nhíu chặt lông mày, hắn nhìn về mặt hồ và sóng nước ở phía trước, nghĩ thầm Lãnh Sát Na tìm thấy Chân Ý Đồ ở nơi nào.
Cái tên này vẫn bám đuôi hắn, không hề rời xa hắn mười dặm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận