Bá Võ

Chương 837: Thần Huyết nguyên tinh (2)

Sở Như Lai tiếp tục nói: “Cơ duyên như vậy, người khác muốn mà cũng không được! Thiên tử lại cho ngươi, đây là vinh hạnh lớn lao. Vi phụ đã nói trước, Huyết Nhai thánh truyền không chỉ quan hệ với đại kế của thiên tử, cũng quan hệ đến hưng suy của Sở gia ta, nếu như người dám khinh thường, làm hỏng việc lớn của thiên tử và nhà ta, vậy đừng trách vi phụ không nể tình cha con, dùng gia pháp trừng trị ngươi.”
Ngũ quan của Sở Như Lai rất tuấn tú, khí chất tao nhã lại nho nhã, ung dung không vội, bình thường đều ăn nói ấm áp như gió xuân.
Nhưng khi hắn ăn nói gọn gàng, thần sắc nghiêm nghị, không chỉ ánh mắt âm u lãnh khốc, mà giọng nói cũng tựa như lôi đình làm chấn động lòng người, khí tức toàn thân cũng sắc bén bá đạo.
Sở Mính hơi rùng mình, thu hồi ánh mắt kiệt ngạo của mình: “Nữ nhi rõ ràng, nữ nhi nhất định sẽ không để bệ hạ và phụ thân thất vọng.”
Trong lòng nàng lại nghĩ, có ai mà không muốn học truyền thừa của Huyết Nhai Đao Quân chứ?
Chỉ là thanh Huyết Nhai thần đao nửa bước Siêu Phẩm kia, cũng đủ để khiến người ta thèm nhỏ dãi rồi.
Dù là hai chí bảo truyền thừa của Sở gia, so ra thì vẫn kém một đường.
Vấn đề là nàng có học được hay không thì chưa biết.
Nàng bây giờ chỉ đạt được một phần tố chất, sau này còn phải trù tính và kinh doanh, còn tồn tại rất nhiều biến số.
Hơn nữa, Thần Ý Xúc Tử Đao lại là võ học tuyệt thế có thể lấy một địch vạn.
Ngày xưa, Huyết Nhai Đao Quân dùng sức một người, đối đầu với toàn bộ Thiên Bảng, làm người kiêu ngạo, có vô số kẻ thù.
Vì vậy, truyền thừa này cũng rất bị thiên hạ kiêng kỵ.
Thân là Huyết Nhai thánh truyền, làm cho nàng có nguy hiểm đến tính mạng vào mọi lúc mọi nơi.
Lúc này, có thể làm cho nàng yên tâm chỉ có đương kim thiên tử và triều đình Đại Ninh đứng ở phía sau nàng.
Đúng lúc này, nàng lại nghe thấy Sở Như Lai bỗng nhiên phát ra một tiếng ho khan.
Sở Như Lai vốn chỉ ho nhẹ, nhưng dần dần lại càng kịch liệt hơn, cuối cùng không thể không lấy một chiếc khăn ra để che miệng miệng.
Ánh mắt Sở Mính sắc bén, phát hiện biên giới của chiếc khăn này lại bị nhiễm một màu máu.
Nàng hơi biến sắc mặt: “Phụ thân, ngài đây là?”
“Không có chuyện gì!” Sở Như Lai ho hai mươi mấy tiếng, lúc này mới đè nén đau ngứa trong lồng ngực xuống.
Hắn thu tấm khăn kia lại, hơi phẩy tay áo: “Chỉ là thần khí phản phệ thôi.”
Lúc này, trong lòng Sở Như Lai lại dâng lên một tia bối rối.
Ngày xưa, tuy rằng hai cái thần khí này vẫn thường xuyên phản phệ, nhưng cường độ chỉ tương đương với một võ tu tam phẩm mà thôi.
Nhưng hôm nay, hai cái thần khí này lại phản ứng rất kịch liệt, không ngừng xung kích kinh mạch và nguyên thần của hắn.
Sở Mính nghe vậy thì thoải mái, sau đó lại hơi cau mày: “Phụ thân vẫn chưa thể luyện hóa và hàng phục hai cái thần khí này? Là đích mạch Sở gia vẫn còn trên đời? Hoặc là Sở Tranh bên trong lăng của Bá Võ Vương vẫn còn sống sót, bên trong lăng xảy ra vấn đề rồi? Ta luôn cảm thấy lời nói của thất đường huynh chưa chắc đã không có đạo lý.”
Thất đường huynh của nàng, chính là con trưởng của nhị phòng Kinh Tây Sở thị, Sở Tuyên Tiết, quan đến hàm chính tứ phẩm thượng, Trung Vũ tướng quân.
Vị này nghi ngờ, đến giờ vẫn chưa thể luyện hóa và hàng phục hai cái thần khí của Sở gia, vấn đề rất có thể nằm ở trên người Sở Tranh, có ý mở lăng mộ của Bá Võ Vương ra xem xét tình huống bên trong.
Sở Tranh này, chính là con cháu cuối cùng của chủ mạch Sở gia.
Sở Mính tràn đầy khó hiểu.
Từ vị khai quốc quân thần đến nay, Kinh Tây Sở thị đều là dòng dõi đơn bạc, thậm chí còn mấy đời đều là một mạch đơn truyền.
Sở gia bây giờ, bao quát cả phụ thân nàng và mấy phòng khác, thật ra đều là con cháu của huynh đệ Ngụy quốc công đời đầu.
Dựa theo lý thuyết, chủ mạch cuối cùng của Sở gia là Sở Tranh đã chết, phụ thân là người có huyết mạch khá gần với Sở gia, lại là người có tu vị cao nhất, khống chế được hai cái thần thí trấn tộc là chuyện đương nhiên.
Nhưng mà đến tận bây giờ, phụ thân vẫn không thể luyện hóa chúng, chỉ có thể dùng bí pháp phải trả giá đắt để miễn cưỡng khống chế.
Sở Như Lai thì lại lạnh lùng liếc nhìn nàng một cái: “Chuyện này là chuyện ngươi nên lo sao? Lăng mộ của Bá Võ Vương, há có thể nói mở là mở?”
Trong mắt hắn lại hiện lên một tia âu sầu.
Sao Sở Như Lai có thể không nghi ngờ?
Nhưng mà lăng mộ của Bá Võ Vương lại quan hệ đến mưu đồ của thiên tử.
Sở Như Lai vẫn không biết nguyên do trong đó là thế nào, nhưng cũng biết đường đường là Bá Võ Vương, An Bắc đại tướng quân Tần Mộc Ca, cần gì phải Minh hôn với người khác?
Có mở lăng mộ Bá Võ Vương hay không, chỉ có thể xem thiên tử có muốn hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận