Bá Võ

Chương 2505 - Đao Thần lâm thế

Dư âm cuộc chiến của Sở Hi Thanh và Ty Thần Tinh Quân đã lan tràn đến toàn bộ Bắc Minh cung.
Nếu không phải trận pháp của Bắc Minh cung vẫn còn, hơn 100 vạn đệ tử của Bắc Minh cung đã không thể sống sót.
Nhưng vẫn có rất nhiều người bị lan đến, mười mấy vạn người bị ‘Đại Nhật chân hỏa’ nướng cháy, chớp mắt đã hóa thành tro tàn.
Ty Thần Tinh Quân không hề lưu tình, hắn biết đệ tử Bắc Minh cung chết càng nhiều, Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh càng yếu.
Ngay cả cung chủ Nhậm Kiếm Tây cũng bị lan đến, thân thể vừa mới ngưng tụ lại của hắn, lại bị đao của Sở Hi Thanh đánh nát.
Nhậm Kiếm Tây vẫn chưa tử vong, thần hồn của hắn lại tụ lại lần nữa.
Hắn sở hữu huyết mạch Côn Bằng rất mạnh, có thể hòa vào trong hơi nước, chỉ cần còn có hơi nước, chỉ cần lực lượng nguyên thần vẫn còn, thì hắn sẽ không chết hẳn.
Mà trên mảnh địa dương này, dù Dương Thần – Thái Hạo hàng lâm thì cũng không thể làm hơi nước ở đây biến mất sạch.
Đương nhiên, nếu gặp đối thủ tương tự như Sở Vân Vân, vậy thì lại khác.
Giống như con Côn Bằng vừa nãy, bị Sở Vân Vân xử lý trong chớp mắt.
Nhậm Kiếm Tây sinh lòng phẫn nộ và kinh hoàng.
Vị khách hắn vừa đón tiếp, thế mà lại là Ty Thần Tinh Quân!
Người này không phải sứ giả của Cự Nhật tộc ở Hạch Châu sao?
Cự Nhật tộc bắt nguồn từ mạch Kim Ô, là chủ của Hạch Châu ở ngàn năm trước.
Bắc Minh cung vẫn luôn có liên hệ với Cự Nhật tộc, cũng âm thầm giúp đỡ.
Vì vậy khi vị sứ giả này cầm tín vật đến bái phỏng, Nhậm Kiếm Tây cũng không nghĩ nhiều.
Hắn lại không ngờ được, vị này thế mà lại là chân hồn hóa thể của Ty Thần Tinh Quân.
Vì vậy hôm nay Sở Hi Thanh đến đây vì Ty Thần Tinh Quân, Bắc Minh cung là gặp tai bay vạ gió?
Nhậm Kiếm Tây vừa giận vừa hận, lại vừa bất đắc dĩ.
Càng làm Nhậm Kiếm Tây kinh ngạc là, Sở Hi Thanh lại có thể đối kháng chính diện với chân hồn hóa thể của Ty Thần Tinh Quân.
Tuy rằng đại đa số lông lửa là do Huyết tùng đánh nát, nhưng có gần một phần tư trong đó là do Sở Hi Thanh gánh chịu.
Hắn dĩ nhiên lại ứng phó được, hoàn toàn không rơi xuống hạ phong.
Nhậm Kiếm Tây tưởng mình đã đánh giá cao vị Nhân hoàng này, nhưng lại phát hiện mình vẫn đánh giá thấp.
Vị bệ hạ này vẫn là phàm nhân thật sao?
Trình độ bực này, phàm nhân có thể làm được?
Chuyện này quả thực là còn khoa trương hơn cả chuyện Sở Vân Vân lấy thân thể Bán Thần đối kháng với hóa thể của Hỏa Thần.
“Không tệ!”
Ty Thần Tinh Quân cũng hiện ra vẻ kinh ngạc: “Chẳng trách Kiến Nguyên đế và những anh kiệt dưới trướng hắn lại thất bại trong tay ngươi.”
Sức chiến đấu của Sở Hi Thanh yếu hơn Sở Vân Vân rất nhiều.
Nhưng người này còn chưa bước vào cảnh giới Bán Thần, còn kém Sở Vân Vân một cảnh giới.
Ty Thần Tinh Quân kiêng kỵ Sở Hi Thanh còn hơn cả Sở Vân Vân.
Sức chiến đấu của Sở Vân Vân có mạnh, tương lai cùng lắm chỉ là một cái Táng Thiên khác; nhưng Sở Hi Thanh này, có thể lại là một Đông Hoàng khác.
Không! Có khả năng còn mạnh hơn cả Đông Hoàng, kẻ đã khiến toàn bộ Tổ thần phải cúi đầu thần phục.
Cuộc chiến ngày hôm nay, càng củng cố ý nghĩ này của hắn.
Sau lưng Ty Thần Tinh Quân bỗng nhiên hiện ra 12 thanh đao hẹp dài, sáng ngời lóng lánh. Chúng sắp xếp có trật tự, trong mắt Sở Hi Thanh lại như một cái đồng hồ ở thế giới khác.
Đao cương của chúng lại đánh tan tất cả kiếm quang của hai Bạch Linh Hi.
Ánh đao chói mắt kia còn chém trúng Sở Mính đang cố gắng tiến lại gần, khiến cho nàng kêu thảm một tiếng, không thể không liều mạng lùi 100 dặm.
Trên mặt nàng xuất hiện 2 vết đao rất sâu, ngọn lửa trắng lóa kia để những vết thương này không thể khép lại.
Ty Thần Tinh Quân cười gằn: “Võ đạo của nhân tộc các ngươi, ta cũng biết một chút.”
Cái nhân tộc gọi là võ đạo, đơn giản chính là lợi dụng và chưởng khống lực lượng và thiên quy nhiều hơn mà thôi.
Sở Hi Thanh lặng lẽ không nói gì.
Nhưng theo hắn phẩy tay áo, tất cả binh khí loại đao trong phạm vi Bắc Minh cung đều rung động, kêu ong ong.
Thậm chí ngay cả đao trận sau lưng Ty Thần Tinh Quân cũng đang run rẩy.
Con ngươi của Ty Thần Tinh Quân không khỏi co lại: “Đao Thần!”
Người này, dĩ nhiên lại chiếm đạt đao đạo trong thiên hạ, tựa như Bạch Đế Tử vậy.
Trong nháy mắt này, Sở Hi Thanh không chỉ quản lý và uy áp binh khí của hắn, mà còn sửa chữa quy tắc của đao đạo, để uy lực đao pháp của hắn giảm mạnh.
Hắn lập tức nhìn thấy vô số binh khí loại đao ở trong Bắc Minh cung rời khỏi tay chủ nhân, từng thanh từng thanh bay lên giữa không tủng.
Hàng ngàn hàng vạn thanh đao lập tức bắn về phía hắn như một cơn mưa đao.
“Hừ!”
Ty Thần Tinh Quân hừ nhẹ một tiếng, đôi cánh chim sau lưng hắn mở ra, tản ra vô số điểm sáng, đối kháng với hàng ngàn hàng vạn trường đao kia.
Sở Hi Thanh thống ngự vạn đao, nhìn qua có thanh thế rất lớn, nhưng thật ra không hề uy hiếp đến hắn.
Cùng lúc đó, Thập Nhị Thần Đao Trận sao lưng Ty Thần Tinh Quân bỗng thả ra ánh sáng chói mắt.
Chúng nó như vầng mặt trời thứ hai trong vùng thế giới này, cực kỳ chói mắt.
Nhưng càng đáng sợ hơn là, vầng mặt trời này còn đang tỏa ra lực lượng thời gian!
Lục Loạn Ly nhìn thấy cảnh này, nội tâm không khỏi căng thẳng, lại không cách nào ngồi xem.
Nhưng nàng biết Thanh Long do mình triệu hoán vẫn yếu một chút, bắt nạt con Kim Sí Đại Bằng kia thì được, nhưng gặp đối thủ cấp đế quân như Ty Thần Tinh Quân, vậy chênh lệch của song phương đủ để trí mạng.
Nàng quay đầu nhìn về phía Sở Vân Vân: “Vân Vân tỷ không định ra tay sao?”
“Tạm thời không cần.”
Sở Vân Vân xách ngược trường thương, mặt không cảm xúc, lắc đầu nói: “Ty Thần Tinh Quân chưa dùng toàn lực, Hi Thanh cũng vậy. Vị Ty Thần Tinh Quân này là đối thủ thích hợp để Hi Thanh rèn luyện võ đạo, làm quen với thần chiến. Huống hồ…”
Ánh mắt nàng lóe lên, nhìn về phía Kiếm Tàng Phong ở cách đó không xa.
Nơi đáy mắt Sở Vân Vân hiện ra một vệt kỳ dị: Có Kiếm sư đệ ở đây, trận chiến này không đáng lo.”
Vì vậy nàng vẫn chú ý đến ba vị Côn Bằng, Kim Sí và Tất Phương nhiều hơn.
Sở Vân Vân đã cảm ứng được ý niệm của bọn họ.
Ba con thần thú viễn cổ kia đang nhìn xuống nơi này.
Sở Vân Vân nhất định phải đề phòng bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận