Bá Võ

Chương 536: Pháo hoa kín màn hình

Sở Hi Thanh không khỏi nhíu mày.
Hắn cảm ứng được chiến thuyền này trở nên cực kỳ kiên cố, những tấm ván gỗ trên thuyền bắt đầu kết hợp lại, khiến cho chiếc thuyền càng chặt chẽ và vững chắc hơn, hơn nữa còn sinh ra từng tia từng kia mầm non.
Ngoài ra, mặt ngoài của thuyền còn xuất hiện vô số dây leo, chúng nó quấn quýt lấy nhau, giống như một tấm lưới lớn bao trùm toàn bộ thân thuyền.
Mắt lưới chỉ to bằng nửa cái ngón tay út, chúng bắt đầu leo lên, kết thành một mặt tường dây leo ở trên boong thuyền.
Sở Hi Thanh hơi ngẩn ngơ, sau đó nhìn về phía Tả nha nội ở phía sau.
Môn pháp thuật hệ Mộc này của Tả quận thừa vô cùng tuyệt vời, nào có không dựa dẫm được?
Tả Thanh Vân cũng rất bất ngờ, hắn vô cùng giật mình mà liếc mắt nhìn Tả Thiên Lộ.
Lúc này, Tả Thiên Lộ lại kết một pháp ấn khác.
Trên người hắn xuất hiện hai dòng khí lưu màu xanh, tựa như là băng, chúng bắt đầu liên kết với Sở Hi Thanh và Tư Không Hinh.
Giọng nói của Tả Thiên Lộ lại lộ ra vẻ bất đắc dĩ: “Tả mỗ không giỏi chiến đấu với người khác, chỉ có vài môn pháp thuật phụ trợ. Môn pháp thuật này của ta gọi là ‘Thái Ất thần lực’, có thể gia tăng sức mạnh của các ngươi, có thể khiến xương cốt cứng rắn hơn.”
Hắn biết điểm yếu của Sở Hi Thanh chính là sức mạnh không đủ, gân cốt quá yếu.
Bằng không thì với tốc độ đao của Sở Hi Thanh, đã đủ để chống lại cao thủ lục phẩm hạ.
Tư Không Hinh cũng giống như vậy, nàng xuất thân từ sát thủ, trước kia chỉ luyện tập tốc độ và ẩn núp, ám sát, sức mạnh không phải sở trường của nàng.
Nàng dùng trường thương, nhưng cũng là lấy xảo kình làm chủ.
Sở Hi Thanh híp mắt lại, hơi cảm nhận một chút.
Hắn cảm thấy sức mạnh toàn thân gia tăng gấp đôi là ít.
Còn về hiệu quả gân cốt cứng cỏi hơn, thì Sở Hi Thanh tạm thời không cảm nhận được.
Lúc này, hai chiếc chiến thuyền kia đã đi đến khoảng cách không tới ba mươi trượng.
Nói đến cũng buồn cười, hai chiếc chiến thuyền này ngoảnh mặt làm ngơ với lời nói của bọn họ, cưỡng ép đâm đến.
Nhưng khi chiếc thuyền của bọn họ được pháp thuật gia cố, thì hai chiếc chiến thuyền này lại né tránh, từng cái rẽ trái đảo phải.
Ngay khi ba chiếc thuyền đi lướt qua nhau ở trên mặt sông, hàng trăm mũi tên cũng bay ra khỏi từ hai chiếc chiến thuyền kia.
Đại đa số mưa tên kia đã bị lưới dây leo ngăn cản.
Nhưng hai mươi cái ‘Tứ tí sàng nỏ’ ở trên thuyền chiến kia thì lại khác, không thể chặn được những mũi tên nặng thô to bằng cánh tay trẻ con kia, chúng dễ dàng xé nát lưới dây leo.
May mà Tả Thiên Lộ đã cố tình gia cố thêm, tổng cộng có bảy tầng lưới dây leo, tầng tầng đan xen để đón đỡ.
Khi những mũi tên nặng to bằng cánh tay trẻ con kia xuyên qua lưới dây leo thì cũng đã hết đà, không tạo thành uy hiếp cho mọi người.
Sau khi Sở Hi Thanh gạt hai mũi tên ra, thanh Tốn Phong Chấn Lôi Đao bên hông hắn đã rút ra được nửa tấc.
“Giết!”
Nhai Tí đao ý lập tức bao trùm phạm vi ba mươi trượng trên mặt sông.
Đám quan binh thủy sư trên hai chiếc chiến thuyền kia nhất thời hiện lên vẻ đau đớn.
Đám quan quân kia thì vẫn còn tốt, tu vị của bọn họ khá mạnh, có thể chống đỡ được đao ý của Sở Hi Thanh. Còn đám thủy binh tu vị cửu phẩm kia, cộng với đám cu li và thuyền công chưa đến cửu phẩm kia, lập tức đều là thất khiếu chảy máu.
Mưa tên đầy trời lập tức điêu tàn!
Lúc này, một giọng nói trầm lãnh và khàn khàn, phát ra một tiếng cảm thán: “Nhai Tí đao ý thật mạnh! Chỉ bằng phần đao ý này của ngươi, tương lai đi biên quân phương bắc, ít nhất cũng trở thành chủ của một quân, chỉ tiếc. . .”
Trên chiếc chiến thuyền bên trái, bỗng nhiên có một đạo ánh sáng bay lên không trung, tựa như sao băng mà bắn thẳng về phía Sở Hi Thanh.
Người này mặc một bộ chiến giáp quân dụng cấp Thiên hộ, chỉ chớp mắt đã xẹt qua cự ly mười trượng, nhìn từ trên cao xuống, lấy hai cây đoản mâu màu trắng bạc, đâm thẳng về phía Sở Hi Thanh.
“Đường đường là thiên kiêu Thanh Vân Bảng, vì sao lại nghĩ không thông, muốn nhúng tay vào chuyện của Đại lý tự thiếu khanh? Lại muốn đi vào đường chết?”
Đôi đoản mâu của người này có khí thế như lôi đình, chỉ chớp mắt đã đâm hơn ba mươi đòn.
Sức mạnh của hắn hơn xa Kế Tiễn Tiễn, Tốn Phong Chấn Lôi Đao của Sở Hi Thanh chia ra làm hai, chỉ chống đỡ ba mươi mâu là đã không chống nổi, bị ép đến mép thuyền.
Bết bát hơn chính là, lúc này còn có một bóng người khác đang lao về phía sau lưng Sở Hi Thanh.
Tốc độ của người này rất nhanh, vô thanh vô tức như một bóng ma, chưa gì đã tiếp cận bảy trượng ở sau lưng Sở Hi Thanh.
Trong mắt vị Thiên hộ dùng song mâu kia còn hiện lên ý giễu cợt.
“Chết!”
Một đôi đoản mâu của Thiên hộ song mâu súc thế mà phát, lúc này không chỉ lực lượng trên mâu tăng vọt ba phần mười, mà tốc độ của mâu cũng tăng vọt, mang theo từng mảnh từng mảnh tàn ảnh.
Cái thẳng nhãi ranh trước mắt này, đã rơi vào thế gọng kìm của hắn và một sát thủ kim bài lục phẩm, chắc chắn phải chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận