Bá Võ

Chương 1605: Liệu có hối hận (3)

Sở Hi Thanh còn vui mừng khi phát hiện, khi hắn tế luyện hết những mảnh vỡ Thần Khế thiên bi kia, thì tiêu hao khi sử dụng thứ này cũng giảm mạnh.
Trước kia, một viên linh thạch trung phẩm chỉ có thể gửi một chữ.
Bây giờ thì có thể gửi năm chữ.
Màn sáng kia cũng phản ứng lại ngay.
Sở Vân Vân: “Chiếm được từ đâu?”
Khi nàng lên tiếng, cũng phát hiện tiêu hao của Thần Khế thiên bi đã ít đi rất nhiều.
Vấn Thù Y: “Nghe nói, hôm nay gần kinh thành phát sinh hai vụ đại án, một là biệt viện của Kinh Tây Sở thị bị đồ sát, Long Dương bị bắt, tung tích không rõ.”
“Một là lăng Bá Võ Vương bị người phá hủy, thi thể Tần Mộc Ca và Sở Tranh bị cướp đi, lại có người nói tận mắt nhìn thấy thiên tử bày Cửu Khúc Hoàng Hà Trận ở trong lăng mộ Bá Võ Vương. Không biết hai chuyện này có liên quan với Hi Thanh không? Mấy trang sách này lại có liên quan gì đến đó không?”
Cùng lúc đó, Kế Tiễn Tiễn ở trên Vô Tướng thần sơn cũng nhìn thấy hàng chữ này.
Trong lòng nàng hơi xoắn xuýt.
Kế Tiễn Tiễn kết luận, hai vụ án này quá nửa là do Sở Hi Thanh làm.
Nàng không khỏi nghiêng đầu, nhìn về phía nam với vẻ cực kỳ phức tạp.
Kế Tiễn Tiễn đang nghĩ đến thái sư Độc Cô Thủ.
Nếu như nghĩa phụ biết việc này, không biết sẽ có phản ứng gì?
Sở Hi Thanh báo thù Kinh Tây Sở thị và thiên tử, thiên kinh địa nghĩa, là Kinh Tây Sở thị và thiên tử có lỗi với hắn trước.
Nhưng mà việc này không phù hợp với pháp luật Đại Ninh, thái sư chưa chắc đã muốn nhìn thấy.
Hơn nữa, nếu kéo dài như vậy, Sở Hi Thanh nhất định sẽ trở thành kẻ địch mạnh mẽ nhất và hung ác nhất của triều đình.
Đến khi đó, thiên hạ nguy rồi.
Trong lòng Kế Tiễn Tiễn không khỏi xuất hiện một suy nghĩ, một suy nghĩ mà nàng đã nghĩ đến từ rất lâu.
Nếu thái sư muốn thiên hạ an bình, trừ phi là đổi một cái thiên tử. . .
“Sau này hãy nói.”
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, mình vẫn rất thiếu tiền.
Hắn nhìn mấy hàng chữ của Vấn Thù Y, nghĩ thầm lại là mấy chục vạn lượng bạc hóa thành không.
Nếu nói nguyên do tỉ mỉ, chỉ sợ tài sản của hắn phải co lại trăm vạn.
“Ta đã gửi mấy trang Thần Luật vào trong nhẫn, Vân Vân có thể lấy ra luyện hóa, ngoài ra còn có một phong thư của cha ta Sở Phượng Ca để lại, Vân Vân có thể xem qua. Mấy trang Thần Giới thì gửi ở Vân Hải tiên cung, Thù Y có rảnh rỗi thì có thể đến thiên cung tế luyện, cường hóa lực lượng giới luật.”
Tại Vô Tướng thần sơn, Sở Vân Vân nhất thời sầm mặt lại.
Thù Y . . .
Câu nói phía sau của Sở Hi Thanh lại làm cho Sở Vân Vân nhíu chặt mày lại.
“Ngoài ra, tiểu đệ đang cần tiền gấp, còn cần một lượng lớn tài liệu pháp thuật. Ta đã mời La Hán Tông thi triển thuật Điên Đảo âm Dương, nghịch chuyển sinh tử cho một người bạn tri kỷ của ta.”
Sở Vân Vân xem đến đây thì không khỏi sửng sốt.
Bạn tri kỷ trong miệng Sở Hi Thanh, chắc là Thiết Cuồng Nhân rồi.
Lần này, Sở Hi Thanh xuôi nam cũng là vì vị Cuồng thúc này của hắn.
Sắc mặt Sở Vân Vân lập tức thoải mái hơn vài phần.
Đối với Thiết Cuồng Nhân, nàng vẫn có chút tán thành.
Hai năm trước, huynh đệ Thiết gia không chỉ trợ giúp bọn họ rất nhiều, mà nhân phẩm và khí phách đều rất không tầm thường.
Nhưng chuyện của Thiết Cuồng Nhân lại không tiện làm phiền Vô Tướng thần tông.
Một lần Điên Đảo âm Dương, phải tốn ngàn vạn lượng vàng, không phải bọn họ muốn mượn tiền của Vô Tướng thần tông là có thể mượn được.
Vấn Thù Y: “Ta sẽ đưa hai phần tài liệu của Điên Đảo âm Dương, năm ngàn viên linh thạch thượng phẩm, hai mươi bộ chiến giáp tam phẩm, còn năm vạn phần thuốc tu hành bí pháp Hoàng Đạo đến Vân Hải tiên cung. Thần khí vô giá, chút tiền tài này vẫn kém xa giá trị của mấy trang Thần Giới, Hi Thanh chớ từ chối.”
Tại Cực Đông Băng Thành, Vấn Thù Y nhìn hai chữ ‘Thù Y’ bên trong màn sáng màu xanh lam, thì lại cực kỳ vui mừng.
Còn vui vẻ hơn cả khi biết Sở Hi Thanh tìm thấy ba trang Thần Giới.
Sở Hi Thanh bỗng nhiên cảm thấy phấn chấn.
Một viên linh thạch thượng phẩm tương đương với mười vạn lượng bạc, hoặc là mười ngàn lượng vàng.
Năm ngàn viên linh thạch thượng phẩm, tương đương ới năm ngàn vạn lượng vàng.
Vị Vấn tỷ tỷ này quả nhiên là giàu có.
Còn hai mươi bộ chiến giáp tam phẩm kia cũng có giá trị không nhỏ, chắc hẳn là cho những thuộc hạ kia của hắn, từ đó có thể thấy được vị tỷ tỷ này rất chu đáo cẩn thận.
Còn thuốc bí pháp Hoàng Đạo, có thể để cường hóa sức chiến đấu của Thiết Kỳ Bang.
Khóe môi Sở Hi Thanh hơi cong lên, đang định đóng màn sáng ở trước mặt, thì lại thấy Lục Loạn Ly lên tiếng.
“Ta và Nhược Hi ra ngoài rồi!”
Sở Hi Thanh nhất thời ngẩn ra, lập tức tưởng tượng Lục Loạn Ly đang khoanh tay trước ngực, khuôn mặt phồng lên như bánh bao mà nhìn màn sáng trước mặt, thì hắn không khỏi thấy buồn cười.
Hắn lại móc ra vài viên linh thạch, bóp nát: “Loạn Ly khi nào xuôi nam? Người xưa nói một ngày không gặp như cách ba thu. Ta và Loạn Ly nửa tháng không gặp, vẫn nhớ mãi không quên, vô cùng lo lắng, không yên tâm. Rất muốn gặp mặt Loạn Ly.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận