Bá Võ

Chương 1085: Theo nhu cầu (4)

Mấy người Lý Trường Sinh không biết chính là, ở cách đó khoảng ba ngàn dặm, Phong Lôi Song Cực – Cổ Kiếm tràn đầy mờ mịt mà đứng trên một đỉnh núi.
Vừa rồi, khi còn ở trong bí cảnh thì hắn đã tưởng mình chết chắc rồi.
Chúc Quang âm giao cho bọn họ nhiệm vụ ngăn cản Sở Hi Thanh và Mộc Kiếm Tiên, kết quả một mình Phương Bất Viên đã kiềm chế hơn hai mươi người bọn họ, Đám người còn lại cũng không thể đột phá trận pháp của mấy người vợ chồng Vương Hi Trúc.
Nhiệm vụ đã thất bại, như vậy Chúc Quang âm há có thể không thu hồi tính mạng của bọn họ?
Ngay khi Cổ kiếm đang tuyệt vọng, bỗng nhiên cảm thấy dưới chân hẫng một cái, lại xuyên qua đường hầm không gian, đi đến bên ngoài bí cảnh.
Chuyện này quả thật là như người chết đuối vớ được cọc.
Sau khi Phong Lôi Song Cực – Cổ Kiếm vui mừng xong, hắn lại nghĩ mãi không rõ.
Chúc Quang âm không chỉ bảo tồn thân thể và nguyên thần của hắn, mà còn đưa hắn ra khỏi bí cảnh.
Đúng rồi, Chúc Quang âm còn cường hóa thân thể và huyết mạch của hắn, lực lượng này cũng không biến mất.
Vị thần linh từ thượng cổ này, nghe nói là rất thô bạo và hung tàn, vì sao lại tốt bụng như vậy?
Ngay khi Cổ Kiếm đang ngưng thần suy nghĩ, hắn lại nghe thấy một giọng nói vui vẻ ở phía sau: “Cổ huynh!”
Phong Lôi Song Cực – Cổ Kiếm quay đầu lại, phát hiện có ba người đang thi triển thân pháp để bay lên đỉnh núi.
Cổ Kiếm không khỏi nhướng mày lên: “Là Kiếm huynh, Trí huynh và Vân huynh?”
Không sai, ba người này chính là Kiếm Thị Phi, Trí ma Sơn và Vân Thiên Ca.
Thế mà ba người này cũng còn sống!
Sau đó, vẻ mặt Cổ Kiếm hơi động: “Những người khác đâu? Các ngươi có thấy mấy người Vương huynh không?”
Kiếm Thị Phi lại hơi lắc đầu: “Chưa từng nhìn thấy, hình như chỉ có bốn người chúng ta đi ra khỏi bí cảnh.”
Bóng người của hắn đã dừng lại bên cạnh Cổ Kiếm, mi tâm nhíu lại thành hình chữ xuyên: “Chuyện ngày hôm nay, thật sự là vô cùng quái lạ.”
Vân Thiên Ca cũng rất tán thành: “Chúc Quang âm đưa chúng ta ra khỏi bí cảnh, nhất định là có mưu đồ gì đó. Nhưng điều kỳ lạ chính là, trong trí nhớ của ta lại không có bất kỳ tin tức gì của Chúc Quang âm.”
“Không cần nghĩ . . .”
Người nói chuyện chính là Trí Ma Sơn, nhưng hắn vừa mới nói đến đây, khí tức liền cứng lại.
Trí Ma Sơn phát hiện ba người này đều nhìn hắn với ánh mắt sắc bén như dao.
Mấy tên này rõ ràng là đang muốn đánh hắn mà.
Nhưng Trí Ma Sơn vẫn cười khổ một tiếng, sau đó chỉ chỉ về phía sau của Cổ Kiếm: “Nhìn bên kia kìa, chúng ta cứ hỏi thẳng chính chủ là được.”
Mọi người nhìn theo phương hướng của Trí Ma Sơn, sau đó liền cả kinh.
Trên một tảng đá lớn ở cách bọn họ không xa, lúc này đang có một thiếu niên khoảng tầm mười sáu tuổi đứng ở nơi đó.
Chẳng biết thiếu niên này xuất hiện ở đó từ lúc nào, hắn mặc một bộ áo bào trắng, khuôn mặt tuấn mỹ trắng nõn, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, mày kiếm cao vút, con ngươi đen sắc bén, dáng người thì thon dài cao lớn nhưng không thô lỗ.
Khí chất của hắn lại lạnh lùng đơn độc mà bễ nghễ, tựa như thần linh đang nhìn xuống chúng sinh.
Chỉ có búi tóc trên đỉnh đầu của hắn hơi cao, nhìn khá giống nến, đã phá hoại khí thế trên người hắn.
Ngoài ra, thiếu niên còn có một hình xăm như Cầu Long ở trên cổ.
Nơi cổ là đầu của Cầu Long, thân Cầu Long thì kéo dài vào trong vạt áo.
Mấy người Cổ Kiếm lập tức nhận ra thân phận của người này, sắc mặt của bọn họ hơi thay đổi, đồng thời cúi người xuống: “Tham kiến chủ thượng!”
Vị thiếu niên trước mắt bọn họ, chính là Chúc Quang âm!
Ít nhất là một phần nguyên thần hóa thể khá quan trọng của Chúc Quang âm.
Ai có thể ngờ được, khi tất cả mọi người cho rằng Chúc Quang âm bị thua thiệt lớn, bị ép phải trợ giúp Mộc Kiếm Tiên thành đạo, sau đó không thể không bị phong ấn trong dòng sông thời gian. Thì nguyên thần hóa thân của vị này đã rời khỏi lao tù bí cảnh thời gian, xuất hiện ở bên ngoài bí cảnh.
Ánh mắt Cổ Kiếm và Kiếm Thị Phi đều lóe lên, trong lòng bỗng nhiên bừng tỉnh.
Vị thần linh thượng cổ này, căn bản là không dốc hết sức để ngăn cản Mộc Kiếm Tiên.
Mộc Kiếm Tiên muốn chặt đứt dòng sông thời gian, thành tựu đại đạo Vĩnh Hằng, Chúc Quang âm cũng có ý đồ của mình, hắn mượn cơ hội này để thoát vây, trốn khỏi ánh mắt của kẻ địch.
“Đứng lên đi!”
Chúc Quang âm vung tay lên, khí thế nói một không hai.
Ánh mắt của hắn ngóng nhìn bí cảnh thời gian bị Mộc Kiếm Tiên đưa vào dòng sông thời gian kia.
Mãi cho đến tận khi bí cảnh hoàn toàn rời khỏi thế giới này, Chúc Quang âm mới cúi đầu nhìn bốn người trước mắt: “Nếu như ta bây giờ muốn thành lập một thế lực ở nhân tộc các ngươi, vậy ta nên làm như thế nào?”
Đây chính là mục đích của hắn khi đưa mấy người Cổ Kiếm ra khỏi bí cảnh.
Thiên phú của bốn người này cũng không tệ, chỉ dạy dỗ một chút là sẽ trở thành sự trợ giúp không tệ.
------------
hệ thống:
(huyết mạch võ đạo ) (thuật sư)
cửu phẩm - bát phẩm – thất phẩm- … - nhất phẩm ( mỗi phẩm phân hạ thượng)
Siêu Phẩm (Tạo Hóa giả) (500 năm lần thiên kiếp)
Vĩnh Hằng (cướp thiên địa 1 điều Thiên quy đạo luật)
+ cổ đại cự thần (Cổ thần)
+ Thiên giới chi thần
Thi binh - Thi úy - Thi tướng - thi soái - Thi vương - Thi đế
tinh anh - thiên tài - thiên kiêu (huyết mạch, tố chất siêu cùng cấp) - siêu thiên kiêu (có thể đánh vượt cấp) - Thiên trụ (ngũ phẩm sau vẫn là thiên tài tiến bộ không ngừng) - siêu Thiên trụ (ngũ phẩm sau vẫn đánh vượt cấp)
võ ý - Thiên đạo chi vận - Thiên điều đạo quy - thiên nhân đồng luật - thiên nhân hợp nhất -
cùng đạo hợp chân - ...
... - cực chiêu - gần thần chi chiêu - tru thần chi chiêu
huyết mạch:… – Đỉnh cấp 18 cấp - thần giai 24 cấp. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận