Bá Võ

Chương 2630 - Mạnh mẽ (2)

Ngay khi Tham Lang thầm mắng Câu Trần ngu xuẩn.
Sắc mặt của hắn lại biến đổi lần nữa.
Tham Lang phát hiện mình lại bị Sở Hi Thanh thay đổi vị trí, không thể không chống đỡ chính diện với lực lượng phản xạ kia.
Là Di Thiên chi pháp!
Sau khi Sở Hi Thanh mượn được thiên quy này, thế mà lại có thể phát huy đến trình độ này!
“Ầm!”
Khi thần khi của Tham Lang bị chính lực lượng của hắn đánh bay, Sở Hi Thanh lại phát ra một tiếng kinh ngạc.
Hắn phát hiện Tham Lang Tinh Quân nhìn như chật vật, nhưng mà thần khu của vị này không tổn hại chút nào.
Thú vị…
Hắn phát hiện, bất luận là Tham Lang hay Văn Khúc, tất cả đều ẩn giấu rất nhiều lực lượng.
Dù là Thất Sát Tinh Quân cũng giữ lại rất nhiều.
Trong mấy vị thần linh ở đây, cũng chỉ có Thiên Thiền Tinh Quân là dốc hết sức lực.
Thần Ý Cấm Thiên của Sở Hi Thanh lại không có quá nhiều hiệu quả với hắn.
Bởi vì tốc độ rung động cánh ve quá cao, khiến tất cả lực lượng của Sở Hi Thanh không thể tới gần.
Lúc này chỉ có Lục Sí Kim Thiền là dốc toàn lực, tốc độ càng ngày càng nhanh, cánh của rung động 300 vạn lần trong một hơi thở, tần suất ra tay vượt xa Sở Hi Thanh.
Trong tiếng vang ‘ong ong’ kia, từng làn từng làn đao cương dâng trào không dứt, tiền phó hậu kế, vô ngần vô tận, sắc bén vô cùng, chém nét xé rách tất cả.
Thiên Thiền Tinh Quân vẫn không ngừng dựa vào cực tốc để trùng kích Vĩnh Hằng Bích Chướng của Sở Hi Thanh.
Nhưng coi như Sở Hi Thanh không làm gì được con Lục Sí Kim Thiền này, thì nó cũng không làm gì được hắn.
Đao cương như gương bạc quanh người Sở Hi Thanh đã sinh sôi không dưới mười vạn mặt, dày đặc khắp chung quanh.
Chúng không ngừng bắt giữ bóng người Thiên Thiền, cũng phản xạ lực lượng của Thiên Thiền.
Mà long khí của Sở Hi Thanh thì dùng mãi không hết, lực lượng Vĩnh Hằng Bích Chướng cũng vô cùng vô tận.
Phía sau bích chướng còn lại thần thể Hỗn Độn của Sở Hi Thanh.
Bất luận Thiên Thiền chém bao nhiêu đao, chỉ cần không thể phát Vĩnh Hằng Bích Chướng, thì không thể làm gì hắn.
Trái lại thì chỉ cần Sở Hi Thanh bắt được bóng người của Thiên Thiền, đánh trúng một đoàn toàn lực, là có thể trọng thương hắn.
Ánh mắt Sở Hi Thanh nhìn theo bóng người của Thiên Thiền, hắn rất thèm Tham Thiên chi pháp này!
Huyết mạch tiên thiên của con Lục Sí Kim Thiền này, quả thực là vô song!
Thần khu dù chưa đến đế quân, nhưng chỉ sợ con chim Đế Giang kia không sống nổi khi đối mặt với nó.
Đây là do Thiên Thiền trời sinh khắc chế Đế Giang, Nạp Thiên của Đế Giang không thể nạp được Thần Tốc Chấn Đao sắc bén của Thiên Thiền!
Vương nữ kiến hắn giấu trong tay áo cũng nhận biết được tâm ý của Sở Hi Thanh, lúc này đang rung động hai cánh, truyền đạt ý vui mừng và khát vọng của nàng.
Nhưng Sở Hi Thanh vẫn thu hồi sự chú ý từ trên người Thiên Thiền về.
Bây giờ không phải lúc đối phó Thiên Thiền.
Sở Hi Thanh đang dùng Thái Hư chi pháp và Di Thiên để hạn chế không gian hoạt động của Thiên Thiền.
Nhưng phải một quãng thời gian nữa, hắn mới có thể bắt được độn quang của Thiên Thiền.
Hắn quay đầu, tiếp tục nhìn về phía Câu Trần Tinh Quân.
Lực lượng của hai người vẫn cách không giao thủ, không chỉ ép bảo tọa của Câu Trần sụp đổ, còn san bằng cung điện hùng vĩ trên tầng sáu, chỉ còn lại một đống đổ nát thê lương.
Nhưng vậy vẫn chưa đủ!
Sở Hi Thanh có thể thông qua Triêu Thiên Hống, nhận biết trạng thái thi độc trong cơ thể Câu Trần.
Hắn nhất định phải tạo áp lực mạnh hơn, khiến Câu Trần không thể phân tâm.
Đối với mấy vị thần linh ở đây, cũng giống như vậy.
“Thần Thiên Kinh, ngươi vẫn không hiện thân? Ngươi cũng xứng xưng là Chiến thần?”
Sở Hi Thanh cười một tiếng, sau đó đạp không mà lên, đi về phía đỉnh núi.
“Thôi, núi chẳng phải ta, ta không thể làm gì khác hơn là làm núi.”
Lúc này, 150 triệu Cự linh sống trên tầng 1 đến tầng 5 Bất Chu sơn đều bị đao ý của hắn áp chế, không thể nhúc nhích, thậm chí phải nằm rạp trên đất.
Cấm chế quanh Bất Chu sơn lại như thùng rỗng kêu to, bị lực lượng của Sở Hi Thanh xé nát.
“Cút về!”
Theo tiếng nói này, một chiếc roi dài đánh ra từ tầng sáu.
Đó là Văn Khúc Tinh Quân, hắn ngưng tụ rất nhiều sách thẻ tre lại, hóa thành một chiếc roi dài.
Nhưng còn chưa đến gần, đã bị đao ý của Sở Hi Thanh đánh nát.
Lúc này, toàn thân Sở Hi Thanh dấy lên liệt hỏa ngập trời.
Đó là Thiên Táo Tinh Quân!
Ngọn lửa khốc liệt làm cho 12 con Hoàng Long sau lưng Sở Hi Thanh phát ra tiếng rống chấn động.
Sở Hi Thanh thì lại cười lạnh lùng: “Kẻ trộm đồ của người khác, lại dám khoe khoang trước mặt chủ nhân, đúng là vô sỉ!”
Lực lượng của mấy người Văn Khúc, Thiên Tạo, thậm chí là Câu Trần, đều bắt nguồn từ mấy vị đế quân nhân tộc.
Theo Sở Hi Thanh đạp về phía trước, tất cả ngọn lửa chung quanh đều bị hắn hấp thu vào cơ thể, lập tức hóa thành ‘Nghịch Thần chi hỏa’, cháy hừng hực!
Thí Thần huyết cương quanh người hắn cũng đã tức giận, hóa thành hàng ngàn hàng vạn sợi tơ, đánh lên tầng sáu, lật tung cả tòa Vạn Thần điện kia.
Trong Vạn Thần điện, vẻ mặt Thiên Táo Tinh Quân vẫn bình tĩnh như thường, không hề thay đổi vì lời nói của Sở Hi Thanh.
Hắn hình thành từng tầng tường lửa đỏ thẫm, đốt diệt tất cả sợi tơ của Thí Thần huyết cương đánh về phía mình.
Những sợi tơ máu này cực kỳ mạnh, dĩ nhiên lại không sợ ngọn lửa của hắn.
Hắn ý thức được, hai năm nay Sở Hi Thanh đã nhất định đã vụng trộm tiến vào U Minh, hấp thu và luyện hóa oán sát trong tòa mộ đế quân kia.
Hai năm trước, Thí Thần huyết cương của Sở Hi Thanh còn không ứng phó được thần khí ký thể của đám đế quân bọn họ.
Nhưng bây giờ, những sợi tơ máu anfy lại có thể chống đỡ Nhiên Thiên chi pháp của hắn, giương nanh múa vuốt trước mặt hắn.
Tường lửa của Thiên Táo Tinh Quân dĩ nhiên lại không thể ngăn cản chúng, chỉ có thể lấy ra một cái ‘Hỏa Diễm tinh sa’ từ trong tay áo.
Theo Thiên Táo Tinh Quân vung tay lên, những Hỏa Diễm tinh sa này cũng hóa thành một chiếc roi lửa, quất về phía trước, làm cho những sợi tơ máu này kêu rên, cùng nhau lui lại.
Lúc này Thiên Táo Tinh Quân cũng lùi lại một bước.
Cũng trong khoảnh khắc này, một tấc vuông trước mặt hắn bị Hư Không Chi Nhận cắt chém không dưới ngàn lần.
Sắc mặt Thiên Táo Tinh Quân bình tĩnh: “Câu Trần bệ hạ! Chúng ta giao thủ với hắn ở đây, chỉ sợ nhất định sẽ bại trận.”
Với lực lượng mà Câu Trần thể hiện bây giờ, căn bản là không thể đẩy lùi Sở Hi Thanh.
Thiên Táo Tinh Quân cũng không có ý định liều mạng vì Câu Trần.
Hắn có thể thấy, đám người Tham Lang, Thất Sát và Văn Khúc đều không có ý định bỏ mạng nơi này.
Đây là bản thể của họ, chết liền không còn.
Tuy nói lạc ấn của họ vẫn nằm trong nơi sâu xa của thiên đạo, mấy ngàn vạn năm đều không thể tiêu diệt.
Nhưng khi chết đi, ai biết bọn họ có cơ hội quay về hay không?
Mặc dù mấy người đều có chút thủ đoạn cuối cùng, nhưng chưa chắc đã có tác dụng.
Giống như mấy vị Thiên đế nhân tộc, dưới sự trấn áp và phong tỏa của các thần, dù đã qua 13 triệu năm, cũng không thể trở về.
Vì vậy, trừ phi là Câu Trần Tinh Quân còn có hậu chiêu, bằng không bọn họ không có phần thắng.
Khi Thiên Táo Tinh Quân vừa nói xong, phía trước bọn họ đột nhiên nổ tung.
Một luồng đao lực nhằm vào bản chất của thần lực quét ngang bốn phía, lúc này bất luận là thần hỏa của Thiên Táo Tinh Quân, hay là thần lực thần cương của họ, đều lập tức tan rã tán loạn.
Đó chính là Chư Thần Hoàng Hôn!
Cũng trong khoảnh khắc này, Sở Hi Thanh mặc một thân đế miện long bào, tay cầm chiến đao, lăng không hạ xuống phía trước bọn họ.
Câu Trần Tinh Quân nhẹ nhàng nhìn nhau với Sở Hi Thanh.
Ngay khi lực lượng của hai người va chạm, Câu Trần Tinh Quân đã đưa tay vào trong tay áo.
Ánh mắt của hắn hơi chần chờ, vẫn chưa quyết định có nên sử dụng thần vật trong tay áo hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận