Bá Võ

Chương 1550: Từ tử hình biến thành hoãn chết (4)

Sở Vân Vân nhìn Phong Tam.
Nàng nheo mắt lại, trong đôi mắt màu xanh lam đã tràn đầy ánh sáng nguy hiểm.
Nhưng lại thấy sắc mặt Phong Tam rất nghiêm túc, vẻ mặt thản nhiên nhìn nhau với nàng.
Người này hiển nhiên cho rằng mình hắn nói có lý.
Sở Vân Vân âm thầm bất đắc dĩ.
Đây chung quy vẫn là sư bá của mình, cũng không thể đánh hắn một trận được.
Huống hồ, Lý sư bá và Hạ sư bá đều ở đây, mình cũng không tiện tính sổ với Sở Hi Thanh, bằng không bọn họ sẽ chê cười.
Sở Vân Vân hừ nhẹ một tiếng, thu hồi cột cờ Nghịch Thần Kỳ.
Nàng không muốn nói chuyện với Sở Hi Thanh, cất bước đi đến trước người Bạch Tiểu Chiêu, dùng ánh mắt tán thưởng và vuốt ve đầu của nàng.
“Viết nhật ký không tệ, ta đã xem hết rồi, sau này phải tiếp tục không ngừng cố gắng, nhất định phải viết nhật ký hàng ngày, viết càng tường tận càng tốt. Ngoan lắm!”
Nàng sở dĩ đốc thúc Bạch Tiểu Chiêu viết nhật ký, một mặt là vì muốn mài dũa tâm tính của Bạch Tiểu Chiêu, một mặt là muốn để Bạch Tiểu Chiêu xem một ít kinh thư của nhân tộc, tích lũy và lắng đọng võ đạo.
Sở Vân Vân không ngờ hành động này của mình lại còn có tác dụng khác.
Sở Hi Thanh cũng vô cùng kinh ngạc.
Hắn không ngờ mình thu Hạ sư bá làm thuộc hạ, lại còn có tác dụng kỳ diệu như vậy.
Hắn vốn cho rằng mình phải đối mặt với tử hình rồi, bây giờ đã biến thành hoãn chết.
Sở Vân Vân dặn dò Bạch Tiểu Chiêu, lại càng làm cho hắn chột dạ.
Thật ra ăn một trận đòn cũng không sao.
Sợ chính là Sở Vân Vân trực tiếp chia tay với hắn.
Với tính tình của Sở Vân Vân, đây là chuyện có thể xảy ra.
Đường đường là Bá Võ Vương, sao lại dây dưa với hắn giống như thiếu nữ chứ?
Sở Hi Thanh điên cuồng suy nghĩ.
Hắn nhất định phải nghĩ cách, trước ngày thẩm phán, nhất định phải để hoãn chết thành tù chung thân!
. . .
Cùng lúc đó, cách nơi mai phục khoảng 9500 dặm, La Hán Tông đang điều khiển một chiếc thuyền, bay trên biển mây.
Khóe môi hắn còn có một vệt máu, ánh mắt thì lại không có tiêu cự.
La Hán Tông còn đang suy nghĩ về trận chiến kia, vì thế mà thất thần.
Nhưng khoảnh khắc này, thần sắc La Hán Tông hơi động, đưa mắt nhìn về phía trước.
Lúc này, một đoàn kim quang ngưng tụ ở trước người của La Hán Tông, hóa thành một chùm sáng to bằng nắm tay: “La Hán Tông, xảy ra chuyện gì? Có người nói với ta, hồn đăng của Đô Phụng Thường đã tắt.”
Giọng nói này uy nghiêm hùng vĩ.
“Tự nhiên là ngã xuống rồi!”
Giọng nói của La Hán Tông lại rất bình tĩnh: “Có lẽ chỉ một mình ta trốn thoát.”
Hắn nghĩ đến danh sách tử vong lần này.
Nhất phẩm hạ, Nhiên Thiên Đao - Đô Phụng Thường.
Nhất phẩm ha, Long Phi Tại Thiên – Long Tại Điền.
Hạng 86 Thiên Bảng, Thần Hình Trọng Ý - Kỳ Thiên Vĩ.
Hạng 121 Địa Bảng, Thiên Thủ Nhân Đồ - Lý Đông Dương.
Hạng 352 Địa Bảng, Thiết Tỏa Hoành Giang – Vương Mãn.
Hạng 371 Địa Bảng, Hung Thần Ác Sát – Nhiếp Vân Sơn.
Tận ba vị nhất phẩm hạ, mười ba vị nhị phẩm.
Thực lực của một tông phái nhị phẩm, cũng chỉ như vậy.
Trên võ lâm, rất ít khi xuất hiện việc một đống cao thủ Địa Bảng tử vong, quy mô lớn như vậy đã có thể xưng là hạo kiếp võ lâm rồi.
Trong đó, Đô Phụng Thường càng đáng tiếc hơn.
Người này xuất thân từ Nhiên Thiên tông, chỉ là một tông phái tứ phẩm, nhưng thiên tư trác tuyệt, bỏ ba mươi năm để tu luyện một môn công pháp tàn khuyết đến nhất phẩm.
Ngày xưa, Đô Phụng Thường hành tẩu giang hồ thì đã lấy tu vị nhị phẩm để bước vào hai mươi hàng đầu Địa Bảng!
Sau đó, người này phai nhạt ra khỏi giang hồ, dốc hết sức lực để kinh doanh môn phái, làm cho thanh thế của Nhiên Thiên tông tăng mạnh.
Nhiên Thiên tông bây giờ đã có khuynh hướng bước vào tông phái nhị phẩm.
Chuyện này có nghĩa là Đô Phụng Thường đã hoàn thành nghi thức thăng cấp nhất phẩm thượng.
Nhưng không ngờ một thiên tài như vậy lại ngã xuống ở đây.
Đoàn kim quang kia cũng yên lặng một trận.
Sau đó nó mới phát ra âm thành: “Nói cách khác, trừ người ra thì tất cả người tham dự chuyện này đều ngã xuống rồi? Như vậy thì ai đã ra tay, dù thế nào cũng không phải Sở Hi Thanh chứ?”
“Lý Trường Sinh, Vấn Thù Y và cả. . .”
La Hán Tông nghĩ đến thiếu nữ mặc giáp đen kia: “Còn có một nữ cao thủ thần bí, sức chiến đấu cực mạnh. Sau khi Đô Phụng Thường bị Lý Trường Sinh giảm tu vị, thì không đỡ nổi một thương của nàng.”
Để cho hắn kinh ngạc chính là, khi hắn cố gắng nhớ lại thì lại không nhớ tướng mạo của nữ tử này, ngay cả một ít đặc thù cũng bị lãng quên.
Đây chắc là một loại bí pháp nào đó.
“Lý Trường Sinh? Vấn Thù Y?” Đoàn kim quang kia ngậm lấy ý thoải mái, sau đó lại ngạc nhiên không thôi: “Vấn đề là, vì sao hai vị này lại xuất hiện ở đó?”
“Cái này mà còn phải hỏi sao?’
La Hán Tông cười lạnh: “Sở Hi Thanh cầm trận bàn trên người, trực tiếp để bọn họ truyền tống qua mấy vạn dặm. Các ngươi coi hắn là con mồi, hắn cũng coi các ngươi là cá trong lưới.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận