Bá Võ

Chương 1349: Mau thu thần thông (3)

Ngay sau đó, Sở Vân Vân cũng không suy nghĩ nhiều nữa.
Bởi vì nàng đã cảm ứng được một con cá lớn.
Cao thủ Địa Bảng bị triều đình lung lạc, Thái Ất Hỗn Nguyên Kiếm – Ngụy Như.
Bóng người của Sở Vân Vân lập tức lóe lên, hiện ra ở trước người của Ngụy Như.
Trường thương của nàng đâm thủng ‘Hỗn Nguyên kiếm quang’ của Ngụy Như, đâm thủng một lỗ cực lớn ở ngực của hắn.
Đúng lúc này, khi nàng đang kiềm chế Nghịch Thần chi hỏa ở trên thân thương.
Nàng nhìn thấy một đạo ánh đao như ảo như mộng ở đối diện, nó lóe lên một cái, liền chém rơi đầu của Thái Ất Hỗn Nguyên Kiếm – Ngụy Như.
Sau ánh đao kia là một bóng người tràn đầy máu tanh và sát khí.
Hắn xuất hiện ở sau lưng Ngụy Như, gần như ra tay cùng một lúc với Sở Vân Vân, chém đầu của Thái Ất Hỗn Nguyên Kiếm – Ngụy Như xuống.
Sở Vân Vân không khỏi nheo mắt lại, nàng cảm ứng được lực lượng Mộng Ảo ở gần đây, cho nên cũng nhận ra thân phận của đối phương.
Đây là phụ thân của Lục Loạn Ly, hạng 9 Thiên Bảng, Đao Kiếm Như Mộng – Lục Trầm!
Từ sát khí mà mùi máu tanh ở trên người đối phương, có thể thấy hắn đã chém giết không dưới mười người ở trong mây khói này!
Người này ẩn giấu thân hình và diện mạo của mình ở trong mây khói, lại dùng lực lượng Mộng Ảo che đậy, chỉ để lộ một đôi mắt ác liệt như đao.
“Các hạ là ai?”
Nhưng trước khi Lục Trầm dứt lời, bóng người của Sở Vân Vân đã lùi lại, lập tức trở về bên trong mây khói.
Lục Trầm lập tức phát lực đuổi theo.
Hắn truy tìm khí tức của Sở Vân Vân, bóng người lấp lóe như hình với bóng.
Đao trong tay Lục Trầm thì đã vào vỏ bên eo.
“Mời các hạ dừng chân, Lục mỗ không có ác ý, chỉ là có chuyện muốn thương lượng với các hạ.”
Thân pháp của hai người bọn họ đều như lưu quang thuấn ảnh, chỉ chớp mắt mà đã chạy mấy chục vòng ở trên tầng bảy này.
Theo thời gian trôi qua, trong đôi mắt của Lục Trầm hiện lên một tia ngưng trọng.
Thân pháp của nữ nhân này quá nhanh, thế mà lại có thể kéo dài khoảng cách với hắn.
. . .
Trong khi hai người Lục Trầm và Sở Vân Vân truy đuổi nhau, Lục Loạn Ly đang đứng ở bên cạnh Sở Hi Thanh, nhìn men theo tầm mắt của Sở Hi Thanh.
Xác định, cái tên này đúng là đang nhìn Vấn Thù Y.
Trong mắt Lục Loạn Ly không khỏi sinh ra một vệt ngờ vực: “Lẽ nào ngươi muốn ra tay hỗ trợ nàng?”
Lúc này, trong đầu của nàng hiện ra các loại hình ảnh, đều là các hành vi quái dị của Sở Hi Thanh từ khi tiến vào Vân Hải tiên cung đến nay.
Có Vấn Thù Y lấy lòng Sở Hi Thanh, cũng có Sở Hi Thanh để ý đến Vấn Thù Y.
Lục Loạn Ly vốn định thừa dịp mây khói để đi gặp phụ thân mình một lần, bây giờ thì lại không đi nổi.
Cái tên này lén lén lút lút, mạo hiểm rời khỏi đội ngũ, quả nhiên là có vấn đề!
Giữa hai người này, nhất định có liên hệ nào đó mà không ai biết!
Sở Hi Thanh thì lại liếc nhìn nàng một cái: “Hỗ trợ nàng? Ta còn chưa điên!”
Hắn vừa nói chuyện vừa lùi lại một bước.
Trong khoảnh khắc này, vị trí hắn vừa đứng đã bị một luồng hàn lực kinh người bao trùm.
Nguy hiểm hơn là, vị trí đó vừa bị đóng băng một sát na, thì lại có mấy nguồn sức mạnh xé rách và cắt chém vào chỗ đó.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, hắn nào có tư cách trợ giúp Vấn Thù Y? Sợ mình chết không đủ nhanh sao?
Sau đó, hắn lại nhìn chằm chằm vào một bóng người nào đó.
“Đó là thái thượng trưởng lão Đô Thiên thần cung, Thần Lực Đô Thiên – Đông Phương Bạch, người này có thần lực của Câu Trần.”
Vẻ mặt Lục Loạn Ly hơi nghiêm túc.
Thượng cổ Chiến thần Câu Trần, trước mặt là thủ lĩnh của tất cả ‘tinh thần’ (ngôi sao), cũng là đối thủ một mất một còn của Táng Thiên.
Từ chiến dịch phạt thiên của Ma thần Táng Thiên đến giờ, song phương vẫn tranh đấu không ngừng nghỉ.
“Ngươi nhìn chằm chằm vào hắn làm gì? Sư huynh, ngươi điên rồi? Người này tuyệt đối không giống Cổ Nguyên Thần đâu. Hắn là nhất phẩm, còn có thần lực của Câu Trần.”
Ngay cả phụ thân nàng cũng chưa chắc có thể chém giết Đông Phương Bạch.
“Cái này thì không cần ngươi nói.”
Sở Hi Thanh vừa nói chuyện vừa lùi về sau một bước, ánh mắt hơi khó lường: “Đây không phải là muốn nhặt chỗ tốt sao? Đừng nói chuyện, cứ xem là được.”
Sở Vân Vân nói những người này có thần ma trợ giúp, nhưng vẫn không phải là đối thủ của Vấn Thù Y, cuối cùng nhất định sẽ tử thương tàn tạ.
Hắn dự tính, người này không chết thì cũng bị thương.
Ngay khi Sở Hi Thanh vừa nói xong, một đạo bóng tên màu đen xuất hiện ở phía sau.
Tuy nhiên, mục tiêu của mũi tên này không phải là hắn, mà là một bóng người ở cách đó khoảng hai mươi trượng.
Người này vì tránh né Sở Vân Vân nên mới chạy loạn qua bên này, lại bị một mũi tên vô ảnh kia bắn chết! Toàn bộ đầu đã nổ thành bột máu.
Sở Hi Thanh hơi nhướng mày lên.
Đây là truyền thừa Đại Nghệ Vô Hình Tiễn của Cẩm y vệ.
Vậy không cần hỏi cũng biết thân phận của người bắn tên. Vị ‘Đao độc tôn, tiễn vô ảnh’ kia, tu luyện chính lại Đại Nghệ Vô Hình Tiễn.
Sở Hi Thanh thầm cười khổ, xem ra Kế Tiễn Tiễn quyết định ngửa bài với hắn rồi, bây giờ còn không thèm che giấu luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận