Bá Võ

Chương 2416 - Chờ mong (2)

Mộc Long lại không thể hiểu được.
Một búa vừa rồi, rõ ràng là Lê Tham đã dùng toàn lực, ít nhất thì cũng là đa số lực lượng, cho nên một đòn liền đánh hắn trọng thương!
Vấn đề là thời điểm này, những Tổ thần và đế quân ở ngoài Ma vực Chiến giới phải đang áp chế ba đại Ma thần do Táng Thiên cầm đầu mới đúng.
Bọn họ còn có thừa lực để ra tay với hắn sao?
Mộc Long lập tức có cảm ứng, trái tim nhất thời run rẩy.
Hắn đã cảm ứng được, đã có bốn vị Tổ thần và ba vị đế quân ở bên ngoài Ma vực Chiến giới rời đi.
Nhưng đây rốt cuộc là vì sao?
Nhân cơ hội này giết chết Thánh hoàng tiếp theo của nhân tộc, giết chết nhân loại có khả năng trở thành ‘Tử quốc chi chủ’, diệt hi vọng cuối cùng của nhân tộc, đó không phải là ý chí của các thần sao?
Huống hồ Sở Hi Thanh kia đã từng làm cho các thần vô cùng nhục nhã!
Vì sao mấy vị Tổ thần và đế quân kia lại bỏ đi vào lúc này?
Bọn họ cũng không hoàn toàn rời đi, như Xa Nguyên và Huyền Đế đều để lại một bộ máu thịt hóa thân vô cùng mạnh mẽ… nhưng cái này có ích gì?
Trong khoảnh khắc này, vô tận hối hận đang gặm nhấm trái tim Mộc Long.
Hắn không ngờ mình vừa mới tiến vào ‘Chiến Phong giới’, các thần liền rút cầu thang của bọn họ!
Nhưng hắn vẫn ngăn chặn những suy nghĩ lung tung kia, đưa mắt tìm đến Sở Hi Thanh.
Mộc Long cảm ứng được tình hình chiến đấu bên ngoài Ma vực Chiến giới đột nhiên kịch liệt hơn.
Tuy rằng có mấy vị Tổ thần và đế quân rời đi, nhưng các thần hệ Kim lại gia tăng lực lượng, đang ra sức kiềm chế ba đại Ma thần của nhân tộc.
Mộc Thần – Linh Uy cũng không giữ lại nữa, hình như hắn còn dùng đến ‘Bàn Cổ tinh hồn’, làm cho tất cả lực lượng lĩnh vực sinh mệnh và hệ Mộc trong và ngoài Chiến Phong giới đều tăng lên.
Còn cả vầng trăng sáng treo giữa bầu trời ‘Chiến Phong giới’ kia nữa, lúc này cũng cực kỳ sáng tỏ.
Mộc Linh chợt hiểu ra.
Hắn muốn bình yên rời khỏi đây, muốn những thần linh như Mộc Thần – Linh Uy trợ giúp hắn rời đi, vậy thì hắn phải toàn lực giết chết Sở Hi Thanh!
Ầm!
Đúng lúc này, lại có một đạo nhận quang xé tan màn trời, đánh thẳng xuống phía hắn.
Đó lại là một thanh thần binh của Binh Thần – Lê Tham!
Mộc Long âm thầm căng thẳng, vị Ma thần này vẫn còn thừa lực để ra tay; song hắn lại cảm thấy vui mừng, uy lực của một đòn này đã kém xa một đòn trước, chứng tỏ Lê Tham đang bị các thần hệ Kim kiềm chế, không thể dùng toàn lực.
Vầng trăng sáng giữa bầu trời cũng chiếu một bó ánh sáng, soi sáng lên thanh trường thương đang bay xuống kia.
Nội tâm Mộc Long lại thả lỏng hơn.
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, long khu của Mộc Long vẫn bị thanh trường thương kia đánh bay ra ngoài trăm dặm.
Nam Cực Tinh Quân ở phía xa xa nhìn thấy cảnh này thì lại nôn nóng không ngớt.
“Thương Long!” Hắn đột nhiên rống lên một tiếng, một đôi mắt trợn trừng trừng, như muốn rách cả mí mắt: “Ngươi cái tên ngu xuẩn này, ngươi cho rằng chúng ta còn đường lui? Ngươi cho rằng bây giờ còn có thể giữ sức? Giúp ta giết chết hắn, bằng không chúng ta đều phải chết!”
Thời điểm này, Sở Hi Thanh lại vừa mới dùng năng lực Vĩnh Tại để sống lại một lần nữa.
Đây đã là lần thứ bảy từ khi chiến đấu đến nay.
Để Nam Cực Tinh Quân phẫn nộ chính là, sau khi Sở Hi Thanh ăn cắp lực lượng của hắn, thì lại thể hiện ra ngộ tính khủng bố.
Hắn thế mà lại lĩnh ngộ Sinh Mệnh chi pháp trong quá trình chiến đấu.
Điều này khiến cho lực khống chế của Sở Hi Thanh với thiên quy Sinh Mệnh của hắn lại mạnh hơn lúc trước!
Hắn đã có thể phát huy ra hai ba phần sức mạnh của thiên quy Sinh Mệnh tầng 58!
Nam Cực Tinh Quân càng ngày càng khó giết hắn.
Trước là ba cái hô hấp, bây giờ phải mười cái hô hấp trở lên mới có thể giết Sở Hi Thanh!
Dù hắn được thiên quy Sinh Mệnh của Thương Long gia trì, thần lực cũng khôi phục lại trạng thái toàn thịnh, nhưng cũng chỉ rút ngắn đến năm cái hô hấp!
Vấn đề là Tư Hoàng Tuyền kia… tốc độ lột xác huyết mạch của nàng rất nhanh!
Có thể chỉ một lát nữa là sẽ hoàn thành, sẽ hoàn toàn kế thừa lực lượng của mẫu thân nàng, trở thành con Minh Hoàng thứ hai trong thiên địa…
Mà một khi nàng nắm giữ lực lượng của Thiên Nại Lạc, dù nàng không thể phát huy trong khoảng thời gian ngắn, thì cũng đủ để trợ giúp Sở Hi Thanh kiềm chế Nam Cực hắn.
Lui thêm một bước, đám người Sở Hi Thanh hoàn toàn có thể rút khỏi ‘Chiến Phong giới’, bỏ chạy dưới sự trợ giúp của ba vị Ma thần.
Tư Hoàng Tuyền đã thành công, thì sẽ không còn lý do ở lại đây chịu đòn, Sở Hi Thanh cũng không cần phải chặn cửa điện, đối kháng chính diện với thần lực của hắn.
Con Mộc Long kia lại còn không chịu thiêu đốt mệnh nguyên của hắn!
Chẳng lẽ hắn không biết bây giờ là lúc liều mạng sao?
Hắn có tư cách gì mà đòi giữ lại lực lượng?
“Câm miệng!”
Mộc Long cảm thấy uy nghiêm của mình bị mạo phạm, tức đến râu rồng bay phất phơ, âm thanh như sét đánh: “Bản quân làm việc thế nào, không đến lượt ngươi chỉ trích! Hiện giờ, đưa trái tim của Tư Hoàng Tuyền cho ta!”
Trên mặt Nam Cực Tinh Quân cũng lộ vẻ tức giận.
Con Mộc Long này chỉ là một món đồ chơi do Tổ thần của bọn họ nặn ra mà thôi, lại dám ngông cuồng ở trước mặt hắn!
Nhưng hắn vẫn ném trái tim của Tư Hoàng Tuyền qua.
Hắn biết Mộc Long chuẩn bị ra tay quấy nhiễu Tư Hoàng Tuyền.
Mà thiên quy Sinh Mệnh của Mộc Long còn cao hơn hắn!
Tuy nhiên, khi trái tim hóa thành một ánh sáng đỏ bay thẳng về phía Mộc Long.
Bỗng nhiên có một chùm sáng đỏ chợt hiện ra giữa không trung, rồi đột nhiên lao thẳng đến giữa hai người bọn họ.
Đó rõ ràng là một con chim khổng lồ, nhìn giống như phượng hoàng.
Trên người nàng khoác một lớp lông chim đỏ thắm lại diễm lệ, trên đầu là một cái kim quan màu đỏ tươi, toàn thân là ‘Nam Minh ly hỏa’ rực cháy, trên đuôi còn điểm đầy bảo thạch, có vẻ cao quý mà lại mỹ lệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận