Bá Võ

Chương 1079: Báo ân (2)

Còn cả Chúc Quang âm.
Vị Cổ thần này và bí cảnh thời gian đều là phiền phức mà Mộc Kiếm Tiên gây ra.
Hai tầng trước của bí cảnh thời gian không phải là do lực lượng của Chúc Quang âm tạo thành, mà là một lao tù của một vị Cổ thần.
Nếu như bí cảnh thời gian tiếp tục tồn tại ở thế gian này, như vậy nhiều nhất là hơn vạn năm sau, thương thế của Chúc Quang âm sẽ khôi phục như cũ, khi đó chắc chắn sẽ có thần kiếp.
Mộc Kiếm Tiên không thể mặc kệ những thứ này, nhất định sẽ giải quyết tất cả vấn đề trước khi rời đi.
Sở Hi Thanh lại quan tâm đến ‘tiền công’ của mình hơn.
Trong lòng hắn đang nghĩ, Mộc Kiếm Tiên ơi Mộc Kiếm Tiên, ngài phải trả nợ xong rồi mới rời đi chứ?
Một cái chớp mắt tiếp theo, bóng người của tông chủ Lý Trường Sinh đã hiển hóa ra trên hư không.
Phía sua hắn là một đám đại trưởng lão của Vô Tướng thần tông, tất cả đều na di từ mấy ngàn dặm đến đây.
Sau khi những người này đến, bọn họ vội vã nhìn Sở Hi Thanh một chút, sau khi phát hiện hắn bình yên vô sự, liền thi lễ về phía không trung.
“Chúng ta cung nghênh tiền bối giá lâm!”
Khoảnh khắc này, một bóng dáng cao lớn và thon gầy xuất hiện trước mặt bọn họ.
Đó là một nam tử khoảng ba mươi tuổi, hắn có mái tóc đỏ thắm, ngũ quan tuấn mỹ, hai bên thái dương lại hơi cao.
Hắn chỉ mặc một bộ đạo bào bằng vải bố màu xanh, dưới chân là một đôi giày vải, nhưng bản thân lại có một loại khí thế xuất trần, khiến người ta liếc mắt nhìn là biết vị này không phải người trong trần thế.
Nhưng thần thái của vị này hơi ngây ngô, cho người ta có một loại cảm giác hơi trì độn chậm chạp.
Ngoài ra, có lẽ là vì vị này mới đăng thần, cho nên khí tức bên ngoài rất ác liệt.
Sở Hi Thanh lập tức hiểu ra, vị này nhất định là Mộc Kiếm Tiên – Tùng Duyên Niên.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Phân thần Hóa thể của một vị thần linh, không khỏi tò mò nhìn nhiều hơn vài lần.
Phân thần Hóa thể của vị này khác với hóa thân của Táng Thiên, khi đó táng Thiên chỉ hàng lâm một chút thần niệm mà thôi, có thể nói là nhỏ bé không đáng kể.
Mà Mộc Kiếm Tiên bây giờ, gần như không khác gì nguyên thần bản thể của hắn cả.
Chỉ là Sở Hi Thanh nhìn nhìn vài cái thì đã xảy ra chuyện. Thần lực bị áp chế trong cơ thể hắn lại sôi sục, chúng nó bắt đầu tàn phá bừa bãi, bắt đầu tạo phản trong cơ thể.
Mộc Kiếm Tiên lập tức cảm ứng được, liền nhìn vào hắn một chút. Sở Hi Thanh chợt cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, tựa như uống phải nước lạnh, tất cả các loại lực lượng trong cơ thể cũng bị trấn áp xuống.
Sau đso, Mộc Kiếm Tiên lại thi lễ với đám người đại trưởng lão Vô Tướng thần tông và tông chủ Lý Trường Sinh: “Tùng Duyên Niên đa tạ chư vị đã giúp đỡ ta thành đạo.”
Giọng nói của hắn khàn khàn, tựa như tiếng lá cây xào xạc, tốc độ nói chuyện cũng chầm chậm, hầu như là nói từng chữ từng chữ một.
Lý Trường Sinh lập tức nghiêng người tránh né: “Không dám! Tiền bối ngày xưa đã bảo vệ nhân tộc hơn vạn năm, ân đức vô lượng, chúng ta chỉ trợ giúp một chút, vẫn không bằng một phần mười ân đức của tiền bối năm xưa.”
Mộc Kiếm Tiên hiển nhiên là người không giỏi nói chuyện, hắn căn bản không định hàn huyên với mấy người Lý Trường Sinh, lời nói rất thẳng thắn trực tiếp: “Thời gian của ta không đủ, cần phải nói tóm tắt. ta thấy trong nguyên thần của các ngươi có một thần ấn hư ảo, đây là ký hiệu của đệ tử Vô Tướng thần tông? Có thể cho ta một viên hay không?”
“Có gì không được? Đây là thứ chúng ta muốn mà không dám nói.” Vẻ mặt Lý Trường Sinh vô cùng vui mừng, hắn giơ tay lên nắm, trực tiếp triệu hoán ‘Vô Tướng thần ấn’ bản thể đến nơi này, sau đó dâng hai tay đến trước người Mộc Kiếm Tiên.
“Tông ta nguyện theo Thái Vi Viên năm xưa, dùng lễ mời tiền bối thành thái thượng trưởng lão của tông ta.”
Trong lòng hắn lại nghĩ, chờ trở về phải treo bức họa của Mộc Kiếm Tiên ở trong Tổ Sư đường.
Còn phải cung phụng đèn nhang với tượng thần của vị này nữa.
Kể từ hôm nay, Vô Tướng thần tông rốt cuộc cũng coi như là có thần linh để cung phụng rồi.
Từ khi thành lập đến giờ, Vô Tướng thần tông bọn họ không dựa vào vị thần linh nào, bởi vì không ai là đáng tin cả, bọn họ chỉ có thể không ngừng bắt giữ Cự thần cổ đại, rồi rút máu ở trên người đám Cự thần đó.
Đám Cự thần cổ đại đó không phải là thần linh chân chính, đa phần đều chỉ có cảnh giới nhất phẩm đến Siêu Phẩm. Hơn nữa đều là thần linh tiên thiên, vừa sinh ra đã có cảnh giới đó, tuổi thọ rất dài, gần như thọ cùng trời đất.
Tuy rằng thần huyết của Cự thần cổ đại có hiệu quả như thần ân, nhưng lại rất khó tinh luyện, trong quá trình đó cần tiêu hao lượng lớn tài nguyên và nhân lực, bằng không thì có rất nhiều hậu hoạn.
Ngoài ra, đám Cự thần cổ đại này cũng sẽ mang đến vô số kiếp nạn lớn cho Vô Tướng thần tông vào tương lai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận