Bá Võ

Chương 1299: Bạch Cốt Nguyên Thần

Đại Hắc Thiên – Nhật Già La âm thầm hoảng sợ, sau đó lại cười khổ, hắn cũng muốn thu hồi mây mù ở nơi này, muốn nhìn xem chủ nhân của ánh đao màu xanh này rốt cuộc là ai?
Vấn đề là hắn không thu hồi được!
Võ đạo của hắn bắt nguồn từ Vân chi vô thường và Vân chi già thiên (mây vô thường, mây che trời), nhất định phải thi triển mây mù.
Bây giờ, một khi hắn thu hồi mây mù, chỉ sợ sẽ bị chủ nhân ánh đao màu xanh này chém chết ngay.
Chủ nhân của ánh đao màu xanh này có thể vẫn chưa có sát ý với hắn, vì vậy vẫn đang trêu đùa hắn, lấy hắn làm niềm vui.
Nhật Già La suy đoán, dù mình thu hồi sương mù thì cũng có thể giữ được tính mạng.
Nhưng mà chẳng may có gì bất ngờ thì sao?
Chẳng may mình vừa thu hồi, người kia liền chém chết mình thì sao bây giờ?
Chẳng may người này không muốn lộ ra ngoài ánh sáng, muốn giết mình diệt khẩu thì làm sao bây giờ?
“Nhật Già La, ngươi cái tên tạp chủng này!”
Hồ Tâm Mị cảm thấy tử vong càng ngày càng gần, cỗ thương ý bá đạo kia vẫn luôn ép thẳng vào nguyên thần của nàng, hơn nữa càng ngày càng gần.
Hồ Tâm Mị vẫn không thể nhìn thấy rõ chủ nhân của cỗ thương ý này là ai.
Nàng cũng không dám nhìn, thậm chí không dám mở Linh nhãn của mình ra.
Hồ Tâm Mị cũng hiểu, mình không nhìn không biết thì có lẽ còn có một đường sinh cơ, nếu như nhìn thì chắc chắn phải chết!
Lúc này Nhật Già La vẫn chưa thu hồi mây mù, sắc mặt Hồ Tâm Mị càng ngày càng đen.
Nếu là chỗ khác, nàng đã dùng cuồng phong để thổi tan mây mù rồi.
Nhưng ở đây thì không được, quảng trường bạch ngọc này chỉ hơn 100 trượng, mây mù căn bản là không tản đi được.
Nhưng khi Hồ Tâm Mị cảm thấy mình chết chắc rồi, nàng lại phát hiện cỗ thương ý ác liệt kia bỗng nhiên biến mất không còn hình bóng.
Vẻ mặt Hồ Tâm Mị sừng sờ, nhưng cũng không dám dừng lại.
Nàng tiếp tục phi độn về phía sau, đồng thời cảm ứng chung quanh, sau đó thần sắc hơi động.
Là Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Thù Y! Nàng rốt cuộc cũng giết chết đại nội phó tổng quản Mục Minh Thu và những cao thủ đại nội kia.
Vấn Thù Y cau mày nhìn Mục Minh Thu bị đóng băng thành tượng băng.
Ba mươi sáu pháp Thiên Cương. . . Kim Thiền Thuế Thể!
Mục Minh Thu này chỉ là một thể xác do bản thể Mục Minh Thu lột xác ra.
Bảo sao Mục Minh Thu này biết rõ phải chết, nhưng vẫn không sợ hãi, không chủ động rời khỏi Vân Hải tiên cung, thì ra là vì có chỗ dựa.
Là vị quốc sư kia sao?
Hạng 3 Thiên Bảng. . .Thuật Định Sơn Hà – Vũ Côn Luân.
Vấn Thù Y híp mắt lại, lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó làm cho những bức tượng băng kia vỡ vụn thành bột mịn.
Sau đó, Vấn Thù Y mới chuyển sự chú ý đến chung quanh.
Nàng vẫy tay một cái, trên không trung của toàn bộ quảng trường bạch ngọc này, cứ cách mười trượng thì có một mặt gương bằng băng, chúng giúp nàng quan sát toàn bộ nơi này.
Vấn Thù Y cũng rất muốn biết, người dùng một thương giết chết Thần Côn và Mị Ly, làm cho Hồ Tâm Mị liều mạng chạy trốn kia rốt cuộc là ai?
Tòa quảng trời bạch ngọc này, nhìn như nước cạn nhưng lại cất giấu một con cá lớn.
Nhưng tiếp đó, Vấn Thù Y lại nhíu chặt lông mày, nàng không tìm được người này.
Trong cảm ứng của nàng, tất cả mọi người ở đây đều không giống với người có thể giết Thần Côn bằng một thương.
Cuối cùng, tâm thần Vấn Thù Y hơi động, nhìn về phía góc đông nam với vẻ suy tư.
Bên đó là một thiếu nữ thuật sư đang điều khiển một con thần thú Toan Nghê, phối hợp với một thiếu nữ khác.
Cùng lúc đó, nàng còn thông qua con Toan Nghê này để thả mây mù.
Để Vấn Thù Y kinh dị chính là, thiếu nữ này lại có thể lợi dụng Già Thiên chi pháp của Toan Nghê để che đậy một bộ phận cảm ứng của nàng.
Là thiếu nữ này sao?
Vấn Thù Y nhướng mày lên.
Khi nàng truy sát mấy người Mục Minh Thu, không phải là không quan tâm gì đến chiến cuộc bên trong quảng trường này.
Linh thức của Vấn Thù Y vẫn luôn bao trùm toàn bộ quảng trường.
Dù là mây mù dày đặc kia, cũng không thể nào hoàn toàn che đậy được thần thức mạnh mẽ của nàng.
Vì vậy trong sáu mươi người trên tòa quảng trường bạch ngọc, có rất ít người là có thể thoát khỏi linh thức của nàng.
Mà thiếu nữ thuật sư này, chính là một trong số đó.
Một điểm đáng ngờ khác chính là Thần Côn đại trưởng lão.
Người này bị giết chết khi chuẩn bị ra tay với đội ngũ của Sở Hi Thanh.
Vị đại cao thủ thần bí này, rất có thể xuất thân từ đội ngũ của Vô Tướng thần tông.
Vấn Thù Y nghĩ thầm, thiếu nữ này hình như là muội muội của Sở Hi Thanh, là cô bé tên Sở Vân Vân?
Lẽ ra cái suy đoán này không có khả năng lắm, thậm chí là hoang đường.
Một thuật sư mười lăm tuổi, một thương đánh chết cao nhân nhị phẩm, đây há không phải chuyện cười?
Nhưng sau khi bài trừ tất cả khả năng, khả năng khó xuất hiện nhất thường thường mới chính là ‘chân tướng’!
Bạn cần đăng nhập để bình luận