Bá Võ

Chương 2297 - Hậu cung (3)

Thổ địa nơi này cũng rất màu mỡ, sản lượng phong phú, còn hơn cả hai châu Hà và Lạc.
Nhưng Kiếm Tàng Phong biết, bọn họ sẽ không ở quận Tần Hoài quá lâu.
Sở Hi Thanh nhất định sẽ tiến công hai châu Hà Lạc, từ đó thống nhất thiên hạ.
Có lẽ trong vòng một năm, quận Tần Hoài này sẽ biến thành Nam đô.
Vì vậy tòa hoàng cung này chỉ được xây theo quy cách của biệt cung, diện tích khá là nhỏ. Đương nhiên, nhỏ thì nhỏ những nên có đều có.
Có điều, tuy Kiếm Tàng Phong đã chuẩn bị tất cả rồi, nhưng có một số việc là phải do Sở Hi Thanh đích thân xử lý.
Khai quốc, xây dựng thể chế không phải là một việc đơn giản.
Bọn họ đầu tiên là cần quốc hào.
Một đám thuộc hạ của Sở Hi Thanh và danh sĩ văn nhân cãi nhau nửa ngày vẫn không xong.
Cuối cùng Sở Hi Thanh vỗ bàn một cái, liền định quốc hiệu là Luật, sau này liền gọi triều Đại Luật.
Cái này đại biểu cho lý niệm trị quốc của hắn, lấy luật pháp làm đầu.
Bọn họ còn phải thương lượng chuyện niên hiệu.
Sở Hi Thanh cũng lười nghe bọn họ tranh luận, hắn nghe đến đầu sắp nổ rồi, trực tiếp đặt niên hiệu Nguyên Thủy.
Sau khi chính thức xưng đế, hắn chính là Nguyên Thủy hoàng đế.
Niên hiệu này cũng không có hàm nghĩa đặc thù gì, hắn chỉ muốn nhanh cho xong.
Tiếp đó là quan chức.
Quan chức của triều Đại Ninh đã rất hoàn thiện rồi, chỉ cần sửa đổi một chút là được.
Sở Hi Thanh chỉ ưu hóa chế độ nội các, lại hủy bỏ phủ đô đốc của Đại Ninh, dự định làm Xu Mật viện.
Hắn còn xác định quyền hạn và chức trách của đại thần nội các và Xu Mật viện, không còn không minh bạch như kiểu trước kia.
Sau đó hắn lại tác lục bộ, mở rộng thành 13 bộ, gia tăng Tài bộ, Văn bộ, Thủy bộ, Giao bộ, Khoáng bộ, Nghiệp bộ ,Y bộ.
Văn bộ nắm giữ tất cả việc giáo dục và tiến cử.
Sở Hi Thanh cho rằng hai chuyện thực nghiệp và vệ sinh cũng rất quan trọng, cho nên xây dựng Nghiệp bộ và Y bộ.
Ngoài ra, Lễ Bộ, Hộ bộ, Công bộ trong lúc bộ quản lý quá nhiều, có lúc không thể kiêm hết, cho nên tách ra, tập trung vào một việc là được.
Cái này cũng gia tăng địa vị và quyền lực của nội các.
Sở Hi Thanh dự tính mình không làm Nhân hoàng quá lâu.
Hắn cũng không có bao nhiêu thời gian tham gia trị quốc.
Tương lai, hoàng đế như hắn thật ra là một cái tượng trưng.
Vì vậy hắn cũng không cản tay nội các, hạ thấp địa vị của thượng thư các bộ, thuận tiện cho nội các quản lý.
Nhưng Xu Mật viện phải trực thuộc hoàng đế, Binh bộ do Xu Mật viện quản lý.
Quyền bổ nhiệm thượng thư và thị lang của Hộ bộ và Lễ bộ cũng nhất định phải nằm trong tay hoàng đế.
Nội các có quyền đề cử, nhưng phải do hoàng đế xác định.
Sở Hi Thanh biết, tài chính, nhân sự và binh quyền là quan trọng nhất, chỉ cần nắm chặt ba điểm này, thì không có vấn đề gì lớn.
Sở Hi Thanh cũng không có tâm tư trị quốc, cũng không hứng thú gì với quyền lực thế tục.
Trước kia hắn tiếp nhận Thiết Kỳ Bang, là vì trả thù và ‘nghi thức’ Hỗn Độn.
Hiện giờ thành lập triều Đại Luật, là vì cường hóa Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ, đối kháng với chúng thần.
Sở Hi Thanh cực kỳ chán ghét mấy công việc công văn rườm rà này.
Nhưng nếu hắn có đời sau, mà đời sau của hắn lại muốn trị quốc, vậy thì có thể dựa vào kết cấu này để lấy lại quyền lực.
Sở Hi Thanh còn thay đổi Đốc Sát viện, hắn tăng thêm người trong Đốc Sát viện, thiết lập các cấp ngự sử, hơn nữa còn lấy luật pháp chính thức để xác định quyền hạn và chức vụ của bọn họ.
Không giống Đốc Sát viện của Đại Ninh, cả một đống người mà chẳng thể giám sát được gì.
Hắn còn thành lập Kiểm Toán viện, chuyên môn kiểm toán tài chính của các bộ các ngành, và quận huyện địa phương.
Nhưng Sở Hi Thanh cũng không ôm quá nhiều hi vọng vào hai cơ cấu này.
Những cơ cấu này chỉ tốt khi mới khai quốc, lòng người ổn định, chính trị rõ ràng.
Chỉ qua một thời gian dài, dưới sự ăn mòn của tiền tài và quyền lực, bọn họ rất dễ tha hóa.
Sở Hi Thanh bây giờ chỉ hi vọng vào chế độ nghiêm ngặt, có thể làm cho thời gian mục nát của đám quan viên Đại Luật chậm hơn một chút.
Hắn cũng chưa từng hi vọng hoàng triều này vạn thế muôn đời.
Ngoài ra, hắn còn thu quyền ở địa phương, tất cả quyền vạch tội và hình danh đều quy về Án sát sứ ty quản lý.
Sau đó là bổ nhiệm quan chức và quan tướng, cùng với phân chia khu vực phòng thủ cho các tướng lãnh.
Còn cả phong thưởng cho các công thần.
Sở Hi Thanh vẫn lấy chế độ tước vị năm cấp là công hầu bá tử nam, mỗi một cấp lại chia làm ba cấp.
Ví dụ như nam tước thì được chia là hương nam, huyện nam, quận nam; công tước thì được chia là huyện công, quận công, quốc công.
Ngoài ra còn có thế tập võng thế(giữ nguyên tước vị theo các đời) và thừa tập đệ giáng (mỗi đời giáng một cấp).
Sở Hi Thanh phong tước vẫn tương đối khẳng khái.
Nhưng triều Đại Luật lập quốc rất thuận lợi, công sức nhiều nhất là phu thê Sở Hi Thanh, chỉ có một số nhỏ được phong công tước, thế tập võng thế thì ít lại càng ít.
Cũng chỉ có huynh đệ Thiết Cuồng Nhân và Thiết Tiếu Sinh là lấy được một vị trí quốc công, còn là thế tập giảm sáu cấp. (giảm sáu đời thì không giảm nữa)
Nếu sau này bọn họ không thể lĩnh quân chinh chiến, thì có lẽ đây là tước vị cuối cùng của hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận