Bá Võ

Chương 1773: Tử Sinh Hữu Mệnh (2)

Tần Tịch Nhan cũng cực kỳ bất ngờ.
Cách đây không lâu, vì để cho thuộc hạ và gia tướng có một đường sinh cơ, cũng vì mê hoặc kẻ địch, bọn họ đã chia ra chạy.
Sau đó nàng bị thuộc hạ của Tần Thắng và cao thủ đại nội ép chạy về phía bên này.
Nàng cũng đã nhìn thấy đám kền kền ba đầu và phi chu ở trên không từ lâu.
Tần Tịch Nhan vốn cho rằng những người này đến đây là để đuổi giết mình.
Đám người này đều đoán được nàng sẽ chạy về phía Thiên Thạch sơn.
Tần Tịch Nhan biết rõ như vậy, nhưng vẫn chạy đến đây.
Bởi vì Thiên Thạch sơn là cơ hội duy nhất của nàng.
Nhưng nàng không ngờ lại gặp được một kẻ khó chơi như vậy ở nơi này.
Sức chiến đấu của đối phương đúng là không bằng nàng, nhưng có thể ngăn chặn nàng một lát.
Tần Tịch Nhan nhìn cô gái đối diện.
“Ngươi là…”
Con ngươi của nàng bỗng nhiên co lại, hiện ra một vệt ánh sáng.
“Ngươi là Kế Tiễn Tiễn!”
Tuy đối phương che mặt, nhưng Tần Tịch Nhan vẫn nhận ra thân phận của đối phương.
Từ trang phục của đối phương, cộng thêm thanh Vô Huyền đao cung này, nàng lập tức nghĩ đến vụ hỗn loạn ở hoàng cung.
Đây chính là nữ nhân đã bắn Kiến Nguyên đế bị thương!
Kế Tiễn Tiễn thì lại chú ý đến phương hướng của Tần Tịch Nhan, nơi đó cũng có một nhóm người đang chạy như bay về phía này.
Trong đám người này, cũng không thiếu cao thủ đại nội và võ tu cao phẩm của Cẩm y vệ.
Lúc này, mưa tên lại phủ xuống, Kế Tiễn Tiễn bị ép phải na di né tránh.
Trong mắt nàng cũng hiện ra một vệt ngờ vực: “Ngươi đây là?”
Vị Thiết Sơn quận chúa này cũng bị nhân mã của triều đình đuổi giết? Làm sao có thể?
“Ngươi đã nhìn thấy rồi còn hỏi cái gì?”
Tần Tịch Nhan không khỏi tức giận đáp lại một câu.
Nàng biết Kế Tiễn Tiễn không phải kẻ địch, lập tức lao về phía Thiên Thạch sơn.
Trong lòng Tần Tịch Nhan lại âm thầm quặn đau.
Đây thực sự là quá xui xẻo, lại đụng phải nữ nhân này.
Tần Tịch Nhan đoán là cường độ truy sát nữ nhân này phải gấp mười lần nàng.
Kiến Nguyên đế há có thể cho phép kẻ bắn hắn bị thương còn sống trên đời?
Nữ tử này đã bại lộ tung tích, vậy thì chẳng mấy chốc các cao thủ nhất phẩm đang tọa trấn ở thành Vọng An sẽ chạy đến đây.
Còn nữa, nàng sở dĩ rơi vào hoàn cảnh này, tất cả đều là do chủ thượng của nữ tử này ban tặng!
Tên tạp chủng kia…
Khi Tần Tịch Nhan tăng tốc, nàng nhìn thấy một đám bóng người lay động ở phía trước.
Hai người bọn họ và giao thủ rất nhanh, tổng cộng không đến ba cái hô hấp, nhưng vẫn để cho kẻ địch có cơ hội chặn đánh.
Trong mắt Tần Tịch Nhan không khỏi hiện lên một vệt bất đắc dĩ.
“Liên thủ!”
Mặc dù Tần Tịch Nhan rất cáu giận, nhưng vào lúc này, bọn họ chỉ có thể liên thủ với nhau, thì mới có cơ hội thoát khỏi thiên la địa võng này.
Kế Tiễn Tiễn không nói gì, lại đi theo sau lưng Tần Tịch Nhan như hình với bóng.
Tần Tịch Nhan đi ở phía trước, Thiên Thù Thần Ý Đao phản xạ đại đa số mũi tên và pháp thuật, Kế Tiễn Tiễn thì lại tập trung bắn tên.
Khi nàng tập trung sức lực và tinh thần vào mũi tên, liền trở thành ác mộng của đám người kia.
Tất cả võ tu tứ phẩm đều là ra tên tức chết.
Cao thủ tam phẩm cũng rất khó chống đỡ, thường thường đều là một mũi tức thương, ba mũi tức chết!
Rất ít người có thể thoát được dưới tên của nàng!
Tần Tịch Nhan thì lại triển lộ thủ đoạn của Thiên Vũ Thần Cơ.
Vạn Thần Kiếp của nàng bá đạo không hề kém đao pháp của Kế Tiễn Tiễn, mà tu vị lại còn ở trên.
Một đường đi qua là gió tanh mưa máu, liên tục hai võ tu nhị phẩm chết dưới đao của nàng.
Hai người này chỉ chống đỡ được mười hiệp dưới đao của nàng.
Cảnh này khiến cho đám cao thủ chung quanh đều sợ hãi, bị ép phải tránh lui.
Trong số họ, tổng cộng không đến 10 vị cao thủ nhị phẩm.
Nếu tiếp tục như vậy, chỉ sợ là sẽ chết sạch.
Mà khi chung quanh hai người là một mảnh trống trải, bỗng nhiên một cánh cửa thanh đồng cực lớn xuất hiện giữa bầu trời, ngay sau đó, vô số binh khí rơi xuống từ cánh cửa.
Đó là cực chiêu Vạn Binh Thần Tịch của Tần Thắng.
Con ngươi Tần Tịch Nhan hơi co lại, bóng người bỗng nhiên lóe lên, trực tiếp chạy ra khỏi phạm vi bao trùm của Vạn Binh Thần TỊch.
Nàng cũng không nhắc nhở Kế Tiễn Tiễn.
Nếu như tử này vì thế mà bị thương, vậy thì không thể tốt hơn.
Kế Tiễn Tiễn sẽ hấp dẫn nhiều binh mã triều đình hơn.
Sư tử và linh cẩu săn mồi, vĩnh viễn sẽ chọn con mồi dễ dàng nhất.
Sắc mặt Kế Tiễn Tiễn lại thản nhiên, nàng đạp một bước về phía trước, trực tiếp vượt qua trăm trượng.
Vạn Binh Thần Tịch rơi rụng ầm ầm, pháp khí và lực lượng tịch diệt quét sạch tứ phương, thân thể Kế Tiễn Tiễn lại bị sóng xung kích ra hơn trăm trượng.
Nàng lại mượn lực này, chỉ chớp mắt đã bay ra ngoài ba dặm.
Cũng trong cái nháy mắt này, trong mắt Kế Tiễn Tiễn hiện ra ý kinh hãi.
Một đạo ánh kiếm màu đỏ thắm bỗng nhiên lóe lên ở trước mắt Kế Tiễn Tiễn.
“Sặc!”
Trước người Kế Tiễn Tiễn tuôn ra hoa lửa, song đao của nàng dày đặc như mắc cửi.
Nhưng mà ánh kiếm kia cực kỳ bá đạo, cực kỳ dũng mãnh! Dường như từng sợi lôi đình hùng vĩ màu đỏ thẫm đánh đến trước người Kế Tiễn Tiễn.
Chỉ khoảnh khắc mà đã đánh nát màn đao của nàng.
Kế Tiễn Tiễn không thể không lùi về phía sau, cố gắng kéo dài khoảng cách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận