Bá Võ

Chương 2129 - Lấy máu ngươi (2)

“Ta bây giờ bốn phía là địch, sao dám khinh thường bất cẩn? Loan Ly ngươi tu luyện Bình Thiên Kiếm đúng không, còn đến tầng 21? Vừa hay có thể giúp ta, hơn nữa ngươi chỉ tu luyện cũng vô dụng, còn phải cường hóa ‘nghi thức’ mới được.”
Trong lòng Sở Hi Thanh lại đang nghĩ.
Ta mà không bỏ chút thời gian và công sức tưới nước bón phân, chỉ sợ ngươi lại chạy mất.
Lần này đi ra ngoài, hắn không dẫn Phong Tam theo, mà chỉ đưa một mình Lục Loạn Ly đi theo.
Lục Loạn Ly nhíu mày lại, nàng cũng hơi động tâm.
Nhưng nàng nhất thời cảm thấy không đúng, lại nhìn Sở Hi Thanh với vẻ ngờ vực: “Hai đến ba tháng? Ngươi muốn ra ngoài hai ba tháng vào lúc này? Ngươi không lo Thiết Kỳ Bang sao? Không lo ‘nghi thức’ hỗn độn của ngươi sẽ xong đời?”
Đương nhiên là không thể xong đời hết, tu vị đã lên là không thể hạ xuống.
Nhưng uy lực của Hỗn Độn chi pháp và Hỗn Độn Vạn Tượng công sẽ giảm mạnh. Sau đó Sở Hi Thanh muốn lên cấp thì phải tìm phương pháp khác để hoàn thành ‘nghi thức’.
Nói đến Thiết Kỳ Bang thì Sở Hi Thanh lại đau đầu.
Thiết Kỳ Bang bây giờ rất loạn.
Sở Hi Thanh vốn định trở về quận Tú Thủy từ hôm trước, kết quả lại xảy ra biến cố như vậy.
Vẫn là câu nói trước, kế hoạch không theo kịp biến hóa.
Sở Hi Thanh khẽ lắc đầu: “Không cần lo cho Thiết Kỳ Bang, ta đã nhờ Kiếm sư huynh đi nhậm chức Đường chủ Nội Vụ Đường và Minh Kính Đường ở Thiết Kỳ Bang rồi. Có hắn tọa trấn ở đó, sẽ không có chuyện gì cả.”
Thiết Kỳ Bang bây giờ thật ra có rất nhiều danh tiếng, ngoại trừ Thủy Thương Lãng, Cung Vô Cấu ra, thì Chu Lương Thần cũng đã trưởng thành.
Ngoài ra, còn có Băng Phách Chiến Long – Trầm Vân thống lĩnh một bộ phận binh mã ở Huy Châu lùi về Hoài Châu, trợ giúp Thiết Kỳ Bang bảo vệ vùng phòng tuyến ven sông.
Mặc kệ là tướng lãnh hay tố chất binh lính, thì Thiết Kỳ Bang đều rất tốt.
Chỉ cần nội bộ không có sự cố gì, thì bọn họ nhất định có thể cản đại quân của triều đình ở bên kia sông Thần Tú và sông Thiên Hoài.
Vấn đề là nội bộ của Thiết Kỳ Bang.
Thiết Kỳ Bang loạn là bởi vì không có nhân vật trấn áp được mọi người.
Thiết Cuồng Nhân tuy là kỳ chủ đời đầu, năng lực rất mạnh.
Nhưng Thiết Kỳ Bang bây giờ không phải Thiết Kỳ Bang trước kia.
Thiết Cuồng Nhân bây giờ lại là thân thể sát thi, với lại còn không thể khống chế lực lượng của bản thân, tự nhiên không thể để kẻ dưới chịu phục.
“Kiếm sư huynh?” Lục Loạn Ly hít một ngụm khí lạnh: “Kiếm sư huynh đồng ý?”
“Sao lại không đồng ý?”
Khóe môi Sở Hi Thanh cong lên: “Hắn tu luyện Quy Thiên chi đạo đúng không? Ta liền khuyên hắn, nói ‘nghi thức’ Quy Thiên tiếp theo không dễ. Đến nước này, hắn không thể chỉ hiểu quy củ của thiên địa, mà còn phải hiểu ‘Quy thiên củ địa’, để thế giới vận chuyển theo quy củ của hắn.”
“Thiết Kỳ Bang chúng ta chính là một nơi rất tốt, Kiếm sư huynh có thể thử nhậm chức đường chủ Nội Vụ Đường. Cái này tên là Nội Vụ Đường, nhưng thật ra là thừa tướng của Đông Châu. Hắn có thể ban bố chánh lệnh, lập luật pháp. Kiếm sư huynh rất tán thành, liền quyết định thử một chút.”
Thật ra thì Quy Thiên chi đạo của Kiếm Tàng Phong không phải cực mạnh.
Mặc dù hắn đã trở thành Chân Linh Quy Thiên, nhưng đó là vì không có bao nhiêu người đi đường này.
Giống như Nhai Tí chi pháp của Sở Hi Thanh, trong núi không hổ, con khỉ xưng vương.
Hắn hơi dừng lại: “Không chỉ Kiếm sư huynh quyết định đi qua, mà Diệp sư tỷ cũng muốn về Tú Thủy. Nàng sẽ nhậm chức đường chủ một Chiến Đường, nhờ đó để hoàn thành ‘nghi thức’ Vô Tướng công.”
Lục Loạn Ly lập tức bừng tỉnh, đây mới là nguyên nhân chính để Kiếm Tàng Phong đồng ý.
Kiếm Tàng Phong tuy trí tuệ hơn người, khôn khéo như quỷ, nhưng vẫn không thoát khỏi bàn tay của Sở Hi Thanh.
“Hơn nữa, dù ‘nghi thức’ ở Thiết Kỳ Bang xong đời, thì cũng không có gì ghê gớm. Có thì tốt, không có cũng được.”
Sở Hi Thanh phất tay áo một cái, một đoàn hỗn độn hiện ra sau lưng hắn: “Nếu ‘nghi thức’ của chúng ta chỉ hạn chế ở Thiết Kỳ Bang, thì tầm nhìn không khỏi quá hạn hẹp rồi!”
“Ta đã coi vùng thế giới này là hỗn độn, ta đặt mình ở trong đó, có thể nhìn thấy âm Dương chi đạo, biến hóa khôn lường, trật tự và hỗn loạn đều ở bên trong.”
“Mỗi một hành động của ta, mỗi một lời nói của ta, đều có thể khuấy động thời cuộc thiên hạ, ảnh hưởng đến vận mạnh của tất cả mọi người và sự vật, khiến cho toàn bộ hỗn độn vì ta mà biến hóa.”
Lục Loạn Ly không khỏi hít một ngụm khí lạnh nữa.
Tên Sở Hi Thanh này đã trở thành Chân Linh Hỗn Độn.
‘Nghi thức’ của cái tên này cũng vô cùng mạnh mẽ.
Sở Hi Thanh thì lại cười nhìn nàng: “Thế nào? Loạn Ly yên tâm chưa?”
Lục Loạn Ly nhìn thấy gương mặt tuấn dật của hắn, còn cả phong thái không giận tự uy, và khí thế duy ngã độc tôn như bao trùm núi sông kia của hắn, nàng lại tỉnh tỉnh mê mê mà gật đầu.
Chờ đến khi gật đầu xong, Lục Loạn Ly mới cảm thấy không đúng.
Rụt rè của mình đâu? Kiêu ngạo của mình đâu? Giận dỗi của mình đâu?
Không phải đã nói là sẽ hung hăng từ chối Sở Hi Thanh, để lại cho hắn một bóng lưng sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận