Bá Võ

Chương 2032 - Hỏi qua đao của ta! (5)

Lúc này, Vấn Thù Y ngồi bên trong điện lại vừa tung kinh, vừa thản nhiên nhìn đám bài vị ở phía trước.
Trong lòng nàng lại cười khổ không thôi.
An Hồn Kinh này có tác dụng gì chứ? Chỉ là thuận theo ý muốn của những di dân này mà thôi.
Nếu muốn những tổ tiên này ngủ yên, chỉ có thể tiêu diệt Đại Ninh mới được.
Khoảng tầm một canh giờ sau, mọi người tụng hát An Hồn Kinh chín lần, lúc này mới dừng lại.
Lúc này, Tế Hải đại trưởng lão mặc áo bào đen lại đứng lên, thi lễ với Vấn Thù Y: “Mời thành chủ và trưởng công chúa đi theo ta.”
Vấn Thù Y hơi gật đầu, đứng dậy đi theo Tế Hải đại trưởng lão đến Trai Tâm viện, Trưởng Tôn Nhược Ly cũng đi theo sau.
Lúc này, ánh mắt Vấn Thù Y đột nhiên co lại, nhìn kỹ bóng lưng của Tế Hải đại trưởng lão một chút.
Ánh mắt nàng ngờ vực, cảm giác Tế Hải đại trưởng lão này có gì đó không đúng, song khi nàng nhìn kỹ hơn, thì lại không phát hiện thứ gì dị thường.
Là ảo giác của mình sao?
Tế Hải đại trưởng lão quanh năm tĩnh tu, cho nên nàng cũng không gặp đối phương nhiều, lần gần nhất vẫn là hai năm trước, người có chút thay đổi cũng là việc khó tránh khỏi.
Tuy nhiên, Vấn Thù Y vẫn cảnh giác và đề phòng, nàng vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, âm thầm sử dụng một môn bí pháp.
Từ khi biết Tần Mộc Ca có thực lực ‘Gần Thần’, lại bị mấy người Kiến Nguyên đế dùng độc chú mưu hại, gần như ngã xuống. Thì nàng đã từng bỏ rất công sức và thời gian, đảm bảo mình có đủ lực tự vệ dù là phải đối mặt với chú độc của ‘Vạn Tai ma chủ’.
Vấn Thù Y tuyệt đối không muốn bước theo gót chân của Sở Vân Vân.
Nhưng nàng đi theo Tế Hải đại trưởng lão một đường, lại không có bất cứ thứ gì dị thường.
Mãi đến khi đi vào Trai Tâm viện, Vấn Thù Y mới nhìn về góc bên cạnh.
Bên đó có hai người đang quỳ, bọn họ đều mặc trang phục tế ti màu đen.
Đó hẳn là tế ti quét nhà vẩy nước trong Trai Tâm viện, bọn họ không tinh thông kinh văn, cũng không phụ trách chăm nom linh bài, chỉ phụ trách công việc quét nhà vẩy nước trong cái sân rộng lớn này.
Vấn Thù Y thì lại đứng yên tại chỗ, ngưng thần nhìn hai người này một chút.
Những năm qua nàng đã gặp không ít tế ti quét nhà vẩy nước trong ‘Trấn Hải từ’, nhưng hai người này lại mang cho nàng cảm giác rất không giống.
Đặc biệt là người bên trái kia, ánh mắt vừa rồi của người này khiến nàng rất không thích…
“Dì!” Trong đáy mắt của Trưởng Tôn Nhược Ly lóe lên một tia hoang mang, nàng cố gắng trấn áp nội tâm, giọng nói bình tĩnh: “Hai người này có gì không đúng sao?”
Tế Hải đại trưởng lão thì lại lắc đầu không ngớt: “Ta không ngờ trong Băng Thành này lại còn có người không sợ uy thế của thành chủ, lại sinh ra ý nghĩ không nên có với dung mạo của thành chủ.”
Lời nói của nàng hàm chứa áy náy, thi lễ với Vấn Thù Y: “Đây là tế ti mới đến. Nội Vụ đường lại nhận người to gan ngu ngốc, hèn mọn vô lễ này vào, kính xin thành chủ lượng thứ.”
“Ta sẽ phạt nặng người này, khai trừ ra khỏi từ. Nhưng hôm nay là ngày đại tế, không thích hợp thấy máu, kính xin thành chủ tha cho ta xử lý sau.”
Người bị Vấn Thù Y chú ý không khỏi hiện lên vẻ kinh hoàng, toàn thân co rút lại, thân thể run lẩy bẩy.
Vấn Thù Y nhíu mày, cuối cùng vẫn đè nghi ngờ xuống, đi theo Tế Hải đại trưởng lão vào gian tĩnh thất trong cùng.
Trong gian tĩnh thất, hương khói phiêu đãng, trong này cũng thờ cúng hơn 20 cái linh bài.
Đây là linh bài của cha mẹ thúc bá nàng, còn có hai cái chất nhi.
Trận tai họa dẫn đến nước Trấn Hải diệt quốc kia, cha mẹ của Vấn Thù Y và hai chất nhi cũng đều là người biết chuyện.
Đặc biệt biệt là hai vị chất nhi này, nhiều ít gì cũng có tham dự vào trong đó.
Tuy rằng bọn họ tham dự không sâu, nhưng cũng là người có tội.
Vấn Thù Y không muốn cung phụng bọn họ trong chính đường, hưởng thụ đèn nhang của vạn dân, nhưng lại do huyết mạch tình thân, không thể không tế bái.
Vì vậy, mỗi khi đại tế kết thúc, Vấn Thù Y đều lấy danh nghĩa trai giới, để đến đây tế tự mấy người thân có tội này.
Nàng nhìn những linh bài trước mắt, phát ra một tiếng than thở: “Dâng hương cho bọn họ đi.”
Lúc này, thần sắc Trưởng Tôn Nhược Ly nghiêm túc, cầm hương lên, bắt đầu bái lạy những linh bài này.
Vấn Thù Y thì lại trực tiếp ngồi xuống, bắt đầu tụng niệm An Hồn Kinh.
Cha mẹ thúc bá của nàng, và cả hai chất nhi kia, đều không phải người đáng giá tôn kính. Không chịu nổi hương của nàng, cũng không chịu nổi lễ của nàng.
Nhưng đúng lúc này, Vấn Thù Y bỗng nhiên ồ một tiếng, ánh mắt như đao thương kiếm kích mà nhìn về phía lư hương phía trước.
Cùng lúc đó, nàng cũng đè kiếm bên eo mình.
Hành động của Vấn Thù Y khiến cho hai người Trưởng Tôn Nhược Ly và Tế Hải đại trưởng lão đều hoảng sợ không thôi, đồng thời nhìn về phía Vấn Thù Y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận