Bá Võ

Chương 1669: Tiếp tục tăng lên (2)

Sóc Huyết nguyên thạch này, có thể coi như giải quyết một vấn đề của hắn.
Nhưng thứ này không thể sử dụng ngay.
Sóc Huyết nguyên thạch chỉ là thuốc dẫn.
Hắn còn cần tìm vài loại tài liệu phụ, còn cần trận phạm tương ứng, mời thuật sư hỗ trợ, mới có thể nhận được lợi ích lớn nhất.
Huyết mạch Nguyên Thần là có đẳng cấp.
Có thể bước vào đẳng cấp Thần giai hay không, vậy phải xem ngươi đầu tư bao nhiêu tài nguyên.
Lúc này, Sở Vân Vân lại nghiêm túc nói: “Huynh trưởng nhớ kỹ, sau khi ngươi thức tỉnh huyết mạch Nguyên Thần, thì không được thức tỉnh huyết mạch khác nữa. Ngươi cần để thừa dung lượng trong huyết tủy, chuẩn bị cô đọng thiên phú huyết mạch của riêng bản thân ngươi.”
Sở Hi Thanh nhướng mày lên.
Sở Vân Vân đã nói với hắn từ rất lâu rồi, mỗi một loại thiên phú huyết mạch, chỉ cho phép một Bán Thần hoặc một thần linh Vĩnh Hằng.
Sau đó hắn đọc kinh thư ở trong Tàng Kinh lâu thì mới biết, mỗi một thiên phú huyết mạch cấp bậc thượng đẳng, đều là hòn đá tảng để võ tu và Cự linh đánh vỡ giới hạn người và thần.
Mà một phần huyết mạch đỉnh cấp, chẳng những chỉ cho phép một cái Bán Thần hoặc là thần linh Vĩnh Hằng, mà còn là trụ cột để chứng đạo Vĩnh Hằng!
Đẳng cấp huyết mạch càng cao, thành tựu tương lai cũng càng cao.
Ngoài ra, nếu sức chiến đấu của ngươi cực kỳ mạnh mẽ, cực kỳ hòa hợp với Thiên quy đạo luật, vậy cũng có thể mạnh mẽ thay thế tổ tiên, trở thành thần linh của huyết mạch này.
Mấy năm trước, Sở Vân Vân và Thiết Kích Vô Địch – Tần Phụng Tiên chính là loại quan hệ này.
Khi đó, nếu như Sở Vân Vân mạnh mẽ thăng cấp, có thể thay thế được Tần Phụng Tiên, cướp huyết mạch cấp Bán Thần của hắn, để hắn rơi xuống khỏi Siêu Phẩm.
Nếu Sở Hi Thanh có đầy đủ lực lượng, cũng có thể thăng cấp hai loại huyết mạch là Táng Thiên thần huyết và Thần Dương lên Siêu Phẩm, kéo Táng Thiên và Dương Thần – Thái Hạo xống khỏi thần vị.
Sở Vân Vân nói đến đây thì chợt đổi giọng, trong mắt hiện một tia kì dị: “Đúng rồi, Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết của huynh trưởng ngươi đã lên cấp 16?”
Khi vừa lên đây, Sở Vân Vân đã ngửi được.
Máu trên người Sở Hi Thanh dường như lại càng thơm ngọt hơn…
Sở Hi Thanh quay đầu nhìn nhau với Sở Vân Vân, hắn phát hiện trong mắt nàng ngậm lấy một vệt khát vọng.
Khóe môi hắn giật giật, lại vẫn hơi đắc ý mà gật gù: “Cấp mười sáu.”
Sở Hi Thanh không kiếm được thiên phú Thần giai từ võ đạo bảo khố.
Nhưng vài loại thiên phú huyết mạch của hắn lại tăng lên.
Ngày hôm qua, hắn quét được Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết cấp 16, bỏ ra tận 7.085.880 điểm huyết nguyên.
Cao đến bảy trăm vạn!
Nhưng so với tưởng tượng của Sở Hi Thanh thì lại ít hơn một chút.
Sau khi thiên phú huyết mạch vượt qua cấp 15, điểm huyết nguyên cũng không tăng gấp bội như trước nữa.
Một đến tám là gấp 6, chín đến mười lăm là gấp 4, đến mười sáu là gấp 3.
Hơn nữa không chỉ là Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết, Thần Dương cũng tăng lên cấp 16.
Thần Dương cấp 16 rẻ hơn Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết nhiều, chỉ cần 162 vạn.
Ngoài ra, Sở Hi Thanh còn bỏ 153 vạn điểm huyết nguyên để tăng Thái Thượng Thông Thần lên cấp 16.
Thái Thượng Thông Thần cấp 15 có một năng lực thiên phú mới, gọi là ‘Bàn Cổ thần tâm’.
Bàn Cổ chết đi, ngoại trừ thân thể hóa thành mười hai Tổ thần, máu tươi hóa thành Long chi cửu tử ra, còn để lại mười đạo tinh hồn thần phách.
Bàn Cổ thần tâm có thể để Sở Hi Thanh mỗi ngày câu thông một lần với một trong số đó, duy trì ba cái hô hấp.
Trong ba cái hô hấp này, Sở Hi Thanh có thể nắm giữ một phần mười linh trí của Bàn Cổ, cũng có thể mượn lực lượng còn sót lại của Bàn Cổ, cảm ứng và tìm hiểu tất cả những thứ hắn muốn.
Sử dụng trong thời gian dài, còn có thể cải thiện trí tuệ và ngộ tính của bản thân.
Mà Thái Thượng Thông Thần cấp 16 không chỉ tăng cường các hạng năng lực, mà còn kéo dài thời gian Bàn Cổ thần tâm lên chín cái hô hấp.
Đây chính là vì sao Sở Hi Thanh có thể nghiên cứu Thần Tâm Vô Lượng và Tru Thiên Đao nhanh như vậy.
Hắn không chỉ dựa vào một mình thẻ nhân vật Thư Hoài Thạch.
“Quả nhiên!”
Sở Vân Vân cảm giác được huyết mạch trong cơ thể đang dâng trào.
Nàng đang khát vọng máu của Sở Hi Thanh.
Mặt Sở Vân Vân vẫn thản nhiên như không, nàng liếc mắt nhìn Lý Trường Sinh: “Tông chủ không còn chuyện gì khác, mời trở về đi thôi!”
Lý Trường Sinh nghe vậy thì ngây người.
Nghĩ thầm Bá Võ Vương nói vậy là có ý gì? Là muốn đuổi ta đi sao?
Mình vừa mới đến đây, còn có vài lời muốn nói với Sở Hi Thanh.
Hắn nhìn Sở Vân Vân một chút, lại ngó Sở Hi Thanh một chút.
Không biết Lý Trường Sinh nghĩ đến điều gì, chỉ thầm thở dài.
Hắn lập tức nghiêm túc nói: “Vậy ta liền tóm tắt, chuyện đầu tiên là chiến đồ trên người ngươi, bây giờ ngươi là tứ phẩm, đã có thể sử dụng chiến đồ mạnh hơn. Chúng ta chuẩn bị cho ngươi ba bức chiến đồ, tất cả đều do tông môn bỏ vốn, Hi Thanh ngươi rảnh rỗi thì đi vẽ đi.”
“Hai là có quan hệ với Thái Vi Viên, tại hai mươi ngày trước, vùng biển cách U Châu 27 ngàn dặm về phía bắc đột nhiên rung mạnh, đáy biển rung chuyển không ngớt, ngoài khơi xuất hiện vô số xác cá, ngay cả U Châu cũng có thể cảm ứng được.”
“Việc này đã kinh động gần nữa võ lâm Bắc vực, khiến không ít võ tu ra biển thăm dò, nhưng vẫn không tìm hiểu được rõ ràng. Nhưng ba ngày trước, Mộc Kiếm Tiên hạ thần chỉ, vòng phòng hộ bên ngoài của thần sơn Thái Vi Viên sắp mở ra, tái hiện nhân thế. Thời gian trong khoảng một hai năm này, bảo chúng ta chuẩn bị sẵn sàng…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận