Bá Võ

Chương 1493: Gan to bằng trời (3)

Kiếm Tàng Phong liền sờ sờ ba tấm kim phiếu trị giá ba vạn lượng vàng trong tay áo, lại cảm thấy mấy kim phiếu này khá bỏng tay.
Nhưng sau khi cân nhắc một lát, Kiếm Tàng Phong vẫn cắn răng một cái.
Hắn suy nghĩ cẩn thận rồi, chắc là sẽ không có việc gì đâu.
Với võ đạo mèo quào kia của Sở Hi Thanh, dù tu vị có tăng lên thì cũng có thể làm gì Bá Võ Vương chứ?
Lúc này, Kiếm Tàng Phong liền kết ấn quyết, sau lưng hiện ra một cái cân cực lớn.
“Bình Thiên Kiếm – Dĩ Dật Xưng Thù!”
Diễn Võ đường có thể ngăn cách khí tức và thần niệm giữa trong và ngoài.
Nhưng Sở Hi Thanh đã sử dụng bí pháp từ trước, khiến cho lực lượng của hắn có thể đi vào trong.
Mà bên trong Diễn Võ đường, Sở Hi Thanh đang bị Sở Vân Vân đuổi chạy trốn khắp nơi, khí tức của hắn đột nhiên tăng mạnh.
“Đây là Bình Thiên Kiếm?”
Mày liễu của Sở Vân Vân nhíu chặt, nàng nghĩ Sở Hi Thanh rốt cuộc là muốn làm gì?
Cái này không đúng! Rất không đúng!
Người này hiển nhiên là có mưu đồ từ trước!
Lúc này, Sở Vân Vân liền thu hồi thế tiến công, đồng thời có ý đồ thu hồi cột cờ Nghịch Thần Kỳ.
Đúng lúc này, Sở Hi Thanh lại cười khẽ một tiếng: “Đã muộn!”
Hỗn Độn Chi Tâm trên ngực hắn lập tức phát ra một đạo ánh sáng mạnh.
Hỗn Độn Vô Cực!
Thần Nguyên Vô Tướng công của Sở Hi Thanh lập tức tăng lên đến tầng mười ba!
Thần Lực Tái Thôi!
Chân nguyên huyết khí và sức lực của hắn cũng tăng đến cực hạn.
“Đây là?”
Con ngươi của Sở Vân Vân co rút lại.
Nàng phát hiện lực lượng của Sở Hi Thanh đang tăng mạnh, đã tiếp cận với nàng!
Công pháp và thể chất của Sở Hi Thanh bây giờ, gần như đã bước vào nhị phẩm!
Lúc này, Sở Vân Vân lại bình tĩnh, ánh mắt lạnh nhạt như băng.
Chỉ bằng những thứ này mà đã muốn đánh bại nàng? Còn thiếu nhiều lắm!
Hai người bọn họ vẫn chênh lệch rất lớn!
Ngay khi thân thể Sở Hi Thanh lóe lên, phản công về phía nàng.
Trường thương trên tay Sở Vân Vân đã đánh bay Kim Phong Ngọc Lộ đao trên tay Sở Hi Thanh.
Đây mới là trình độ chân chính của nàng!
Dù không có cột cờ Nghịch Thần Kỳ, thì nàng cũng có thể một thương đánh bại Sở Hi Thanh!
Nhưng mà một cái chớp mắt tiếp theo, Sở Vân Vân lại hơi sững sờ.
Nàng nhìn thấy Sở Hi Thanh lấy ra một thanh chiến đao hai màu từ trong tay áo.
Đó chính là Huyết Nhai thần đao!
Người này. . . thế mà lại giấu Huyết Nhai thần đao ở trong pháp khí!
Sao đao linh này lại có thể nhịn được?
Sở Vân Vân không hiểu, nhưng nội tâm lại không hề gợn sóng.
Trường thương trong tay như rồng, chỉ chớp mắt đã giao thủ không dưới trăm lần với Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh cầm Huyết Nhai thần đao trong tay, thực lực đã tăng mạnh, một thân thiên quy Huyết Nhai hoàn chỉnh, vận dụng như thường.
Mỗi một thương của Sở Vân Vân, Sở Hi Thanh đều có thể phản xạ chín phần lực lượng.
Cùng lúc đó, Tru Thiên Đao của Sở Hi Thanh cũng liên tục rút ngắn khoảng cách giữa song phương.
Dài một tấc mạnh một tấc, ngắn một tấc hiểm một tấc.
Đây là chân lý võ đạo, dù ở tầng thứ của bọn họ thì cũng hữu dụng.
Sau khi Sở Hi Thanh rút ngắn khoảng cách, trường thương của Sở Vân Vân liền khó giãn ra.
Sở Vân Vân lại không để ý, nàng chuyển tay về nắm giữa thân thương, sau đó phát lực từ chỗ này, dội ra một mảnh bóng thương dày đặc.
Tuyệt Thiên Thông Thiên đại pháp – Xuyên Thứ!
Đây là pháp môn nàng tự nghĩ ra, mặc dù chưa hoàn thiện nhưng Sở Hi Thanh cũng không chống đỡ nổi.
Theo một chuỗi leng keng vang lên, giữa hai người tuôn ra vô số tia lửa, cánh tay của Sở Hi Thanh cũng tuôn ra vô số sương máu.
Đây là vì thân thể của hắn không thể gánh chịu nổi lực lượng của Sở Vân Vân.
Nhưng để Sở Vân Vân kinh ngạc chính là, khoảng cách giữa hai người lại càng ngày càng gần.
Sở Hi Thanh tình nguyện chịu đựng thương thế để đánh đổi, toàn lực rút ngắn khoảng cách giữa hay người.
Cái tên này rốt cuộc muốn làm gì?
Sở Vân Vân càng ngờ vực hơn, thương thế cũng càng mãnh liệt hơn.
Sau ba mươi cái sát na, nàng thế mà lại đánh bay Huyết Nhai thần đao trong tay Sở Hi Thanh.
Sở Vân Vân không mừng mà lại kinh.
Bởi vì đây rõ ràng là Sở Hi Thanh cố ý!
Hắn lại dùng một phần kỹ xảo của Vô Cực thần trảm giai đoạn thứ ba, giấu diếm linh giác của nàng trong thoáng chốc.
Sau khi trường thương trong tay Sở Vân Vân đánh bay Huyết Nhai thần đao, lại thuận thế xuyên kích về trước, nhất thời không thể thu lực.
Lúc này, Sở Hi Thanh lại nhào lên như một cao dã thú. Khoảng cách hai người không đến ba thước, nàng còn có thể cảm nhận được hô hấp của hắn.
Sở Vân Vân ngẩn người, đột nhiên hoang mang, gương mặt cũng đỏ lên.
Nàng nghĩ đến một khả năng, một khả năng cực kỳ hoang đường!
Sở Hi Thanh muốn. . .
Sở Vân Vân đã không dám nghĩ tiếp, không tự chủ được mà nắm chặt nấm đất.
Nàng còn có thể giơ quả đấm lên, một quyền đánh bay Sở Hi Thanh.
Nhưng mà nội tâm của Sở Vân Vân lại hoảng loạn.
Nàng không xác định mình có nên làm như thế hay không?
Lại nên dùng bao nhiêu sức lực mới tốt? Liệu có làm Sở Hi Thanh bị thương hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận