Bá Võ

Chương 2385 - Minh hoàng (4)

Tư Hoàng Tuyền lập tức chuyển sự chú y đến trước mắt.
Theo viên tinh thạch này xuất hiện, bầu không khí âm lãnh và ngột ngạt ở bên trong điện, đã càng lạnh lẽo và âm trầm hơn, sát ý lạnh thấu xương đang điên cuồng xung đột và va chạm, giương cung bạt kiếm!
Những bách quỷ đang quỳ bên ngoài cung điện và trên bậc thang đá kia, tất cả chỉ cảm thấy hồn khu phải chịu áp lực nặng nề.
Bọn họ không thể không co rút linh thức, không cảm ứng và nhìn trộm tình hình bên trong điện nữa.
Một số tu vị yếu kém trong đó, thậm chí còn cảm thấy linh hồn mình đang có khuynh hướng rạn nứt.
Đa phần trong số họ đều ngậm lấy vẻ cảm kích, còn cả sợ hãi mãnh liệt và sầu lo.
Cảm kích là do sau khi bọn họ bái kiến, thì Tư Hoàng Tuyền đã ra lệnh cho bọn họ ra ngoài bậc thang chờ đợi.
Điều này hoàn toàn là bảo vệ tính mạng của bọn họ, có thể giúp họ thoát khỏi chiến trường.
Cùng lúc đó, những bách quỷ này cũng đang lo lắng cho an nguy của Tư Hoàng Tuyền.
Có người trong số họ ham muốn lực lượng của Thiên Nại Lạc, lựa chọn phản bội; nhưng đại đa số người trong đó vẫn cảm kích ân đức của Thiên Nại Lạc, hoài niệm thời đại Thiên Nại Lạc thống trị âm triều.
Bọn họ linh cảm được, nếu Tư Hoàng Tuyền ngã xuống ở đây, như vậy âm triều từng che chở bọn họ mấy vạn năm này sẽ vĩnh viễn không xuất hiện.
“Xem ra gió đông đã đến.”
U Đô chúa tể nhìn Tư Hoàng Tuyền hấp thu viên tinh thạch thứ 55, trên mặt toát ra ý cười vui sướng.
Hắn nhìn chằm chằm vào đôi cánh âm mạch đang tỏa ánh sáng lung linh sau lưng Tư Hoàng Tuyền, ánh mắt đầy vẻ mong chờ và cảm khái: “Chỉ là ba phần tư lực lượng, mà đã mạnh như vậy. Từ đó có thể tưởng tượng được mẹ ngươi mạnh như thế nào, thật sự là không uổng công ta chờ đợi 20 năm.”
Hắn lập tức lấy bốn viên tinh thạch màu xanh đen ra, ném về phía Tư Hoàng Tuyền: “Như vậy, cũng nhận lấy phần trong tay ta đi!”
Tư Vô Pháp liếc mắt nhìn những viên tinh thạch kia, sắc mặt hơi thay đổi: “Hoàng Tuyền, không được!”
U Đô chúa tể đã không thèm che giấu.
Trong những viên tinh thạch kia, rõ ràng là có độc tố cực kỳ mạnh mẽ.
“Thiên Nại Lạc có thể lấy thân thể âm linh mà trở thành Thánh Giả Tử Vong, thật là khó mà tin nổi.”
Hắc Thủy chúa tể cũng phát ra một tiếng cảm khái.
Hắn cũng giơ tay lên, ném bốn viên tinh thạch hai màu xanh và đỏ về phía Tư Hoàng Tuyền.
Đúng lúc này, lại có mấy viên tinh thạch bay từ ngoài vào, tổng cộng 17 viên tinh thạch bay quanh và uốn lượn bên ngoài cơ thể Tư Hoàng Tuyền.
Sắc mặt Tư Hoàng Tuyền lạnh xuống, ngăn cách toàn bộ những tinh thạch này ở ngoài cơ thể.
Nàng vừa ngăn cách, đồng thời cũng tách tia từng huỳnh quang màu xanh lá ở trong tinh thạch ra ngoài.
Tư Hoàng Tuyền có thể phân biệt được lực lượng của mẫu thân nàng và thần độc trong đó, từ đó có thể hấp thu dung luyện, đồng thời ngăn cách những độc tố này ở bên ngoài cơ thể.
“Chỉ lấy lợi mà không lấy hại sao? Nào có dễ như vậy?”
U Đô chúa tể cười gằn một tiếng, đồng thời liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh với vẻ kiêng kỵ và thèm thuồng.
Ánh mắt bễ nghễ và ác liệt của thằng nhãi ranh này làm cho nội tâm của U Đô chúa tể hơi lạnh lẽo.
Hắn hơi do dự, nhưng vẫn quét mắt nhìn mấy người trong điện: “Chư vị, chẳng lẽ còn muốn ngồi xem? Chờ nàng hoàn toàn luyện hóa âm mạch, đạt được lực lượng của âm Hậu - Thiên Nại Lạc?”
“Không sai! Dựa theo ý chỉ của Tổ thần, chúng ta lập Thần khế, cứ diệt trừ tai họa trước, rồi lại tranh đoạt hai cánh âm mạch và thần khí cũng không muộn.” Hắc Thủy chúa tể nói.
Nhưng tuy rằng hắn nói vậy, thân thể lại không hề nhúc nhích.
Hắc Thủy chúa tể còn kiêng kỵ Sở Hi Thanh hơn.
Lúc trước hắn đã lĩnh giáo đao ý của Sở Hi Thanh rồi.
Hắc Thủy chúa tể không thể không lo lắng mình sẽ đứng mũi chịu sào.
Nam Cực Tinh Quân thì lại cười tủm tỉm mà không nói gì, như là một ông lão hiền lành đang xem kịch.
Quỷ Túc càng là hờ hững.
Trước mặt ba vị Vĩnh Hằng thượng vị trong điện, hắn chỉ là một tên tiểu tốt thôi.
Chuyện dẫn đầu như vậy, dù thế nào cũng không đến lượt hắn.
Mà vị trên ngự đài kia, chính là tồn tại có thể đả thương chủ quân Chu Tước Tinh Quân của hắn.
Thực lực của vị này rất mạnh, hoàn toàn không đơn giản như mấy vị ở đây nghĩ.
Quỷ Túc đã quyết tâm, hôm nay tình nguyện trắng tay, chứ không thể mạo hiểm.
“Gặp chuyện lại lo trước lo sau, sợ đầu sợ đuôi, hai người các ngươi thật sự là hạng chuột nhắt! Bảo sao sống nhiều năm như vậy mà cũng không thể nắm giữ sức mạnh Tử vong, quả thực là sống trong bụng chó.”
Tiếng nói này như sói tru quỷ gào, từng chữ lại tựa cuồng lôi, chấn động khiến người ta sợ hãi, lại tựa như truyền đến từ địa ngục.
Khi giọng nói kia hạ xuống, một ma thủ đột nhiên thò vào trong điện, chụp thẳng vào ngự đài.
Phía trước ma thủ màu đen kia, không chỉ hội tụ lực lượng phá hoại vô tận, mà còn làm cho vùng thế giới bên trong cung điện này thu nhỏ lại, thu nhỏ đến mức để cho hắn có thể nắm được!
Tư Hoàng Tuyền híp mắt lại, vị trí trái tim đột nhiên đau quặn lại.
Đúng lúc này, nàng cảm ứng được trái tim của mình.
Chủ nhân của ma thủ màu đen này, chính là khởi nguồn của trái tim nàng.
Đó là con của Thần La Hầu và Thần Huyết Hà, là đầu tàu của tất cả Ma thần, là chủ của trăm thế giới trong Ma vực Huyết giới… Thần Ba Tuần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận